
làm càn kia của hắn làm bất kì cuộc tham quan nào, chính mình lại như đà điểu, lấy hai tay che hai mắt mình.
Nhìn hành động này của Hạ Dĩnh, ý cười ở khóe môi Táp Nhĩ càng sâu.
“Em thật là một tiểu yêu tinh đáng yêu.” Táp Nhĩ nghiêng người phủ lên cô, đem vật cứng rắng nóng bỏng đặt ở nơi mềm mại của cô.
“A! Anh…” cảm thấy da thịt hai người gần sát chặt chẽ, làm Hạ Dĩnh lại kinh hô một
tiếng, vội vàng mở to hai mắt, va chạm thân mật như vậy lại càng khiến
cả người cô căng thẳng, nhưng đối diện ánh mắt chứa lửa của Táp Nhĩ, lại khiến cô không biết làm sao lại lấy tay che mắt.
“Tiểu đà điểu!”
Táp Nhĩ giễu cợt nói, biết Hạ Dĩnh còn chưa chuẩn bị tốt để tiếp nhận
hết thảy này, nên cũng không cưỡng ép cô đối mặt, nhưng hắn quyết định
sẽ dùng một phương pháp ngọt ngào nhất khác, hành hạ cô…thật tốt.
Ngón tay thô ráp
của Táp Nhĩ mang theo sự dịu dàng vô tận, lúc liếm hôn gặm nhẹ đôi môi
đỏ mọng xinh đẹp của cô thì ngón tay dài khẽ lướt qua bụi hoa của cô,
lướt qua cánh hoa non mềm của cô, lúc vỗ về chơi đùa cô, cũng hôn cô
thật sâu, chiếc lưỡi linh hoạt chuyển sang ra sức hút lấy, ám chỉ việc
hắn gấp gáp muốn cô.
“A…” giác quan bị kích thích mạnh mẽ như thế, khiến cho Hạ Dĩnh đã sớm quên bách ngượng
ngùng là gì, cô không tự chủ vuốt ve tấm lưng bắp thịt khỏe đẹp của Táp
Nhĩ, đáp lại nhiệt tình của hắn.
Lúc Táp Nhĩ đang chuẩn bị xoa nắn hoa viên của cô, cả người cô đều cứng ngắc rồi.
Khoái cảm kịch
liệt, theo sự đụng chạm từng chút kia bắt đầu len lỏi khắp người, Hạ
Dĩnh khó có thể kiềm chế tiếng rên rỉ bật ra từ đôi môi đỏ mọng, hai tay cô nắm chặt lấy cánh tay cường tráng của hắn, chỉ sợ chìm ngập trong
khoái cảm mãnh liệt do hắn mang đến.
Táp Nhĩ ở trong
hoa viên tắc nghẽn thắt chặt của cô, theo mật hoa ướt át kia, chậm rãi
di chuyển ngón tay, mê hoặc cô thích ứng cùng thả lòng.
Thế nhưng lối đi
này cũng giự thật chặt ngón tay hắn, theo mỗi một lần thở dốc của cô mà
co rút nhanh, khiến hắn gần như muốn kiếm chế không được, trên gương mặt anh tuấn bởi vì đè nén khổ sợ mà rịn đầy mồ hôi
Mồ hôi của Táp
Nhĩ nhỏ giọt xuống da thịt cô, chảy vào thung lủng ướt át của cô, cảnh
tượng cực kì mê người này, làm lửa dục của hắn điên cuồng thiêu đốt.
Môi của hắn theo
hai gò má cô, đi đến bên tai cô, thở dốc khàn giọng nói: “Em xem, đều đã ẩm ướt như vậy rồi, không còn ngượng ngùng, đổi thành nhiệt tình!”
Táp Nhĩ tạm ngừng rút ngón tay ra, di chuyển ngón tay mang đầy mật dịch thơm ngọt qua
trước mặt cô, để chứng mình sự nhiệt tình của bản thân cô cho cô xem.
“Anh…Anh thật
đáng ghét a!” Hạ Dĩnh xẩu hổ đẩy ngón tay đáng ghét của Táp Nhĩ ra, nhớ
đến mọi thứ vừa rồi, cô lại ngượng ngùng đỏ mặt muốn làm đà điểu, xoay
người sang chỗ khác, lại bị Táp Nhĩ chặn lại.
“Em phải nói, tôi rất thích!” Táp Nhĩ cười tà mị, cắn mút lỗ tai cô, lại đưa tay trượt
vào trong bụi hoa ẩm ướt, tốc độ trên tay cũng nhanh hơn, đưa đến cô
từng hồi run rẩy.
“A…” ngón tay Táp Nhĩ mang đến cho cô một loại khoái cảm không nói nên lời, đặc biệt lúc
tốc độ của hắn nhanh hơn, loại cảm giác ngưa ngứa khó chịu đó, không
ngừng thoát ra từ chỗ sâu trong thân thể cô.
Trái tim cô trôi
lơ lững, đôi môi mở ra thở nhẹ, cắn chặt lấy bở vai hắn, run rẩy mà mong chờ loại cảm nhận nào đó cô chưa từng trải qua.
Nhưng mà, ở lúc
gần gũi nhất đó, ngón tay hắn vốn đang luân động lại ngừng lại, chậm rãi rút khỏi hoa viên tràn đầy mật hoa của cô, lần này rời đi, so với lần
vừa nãy, khiến cô có cảm giác mất mác nhiều hơn.
Hạ Dĩnh kinh ngạc mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập nghi vấn, chẳng lẻ chuyện nam nữ, cũng chỉ có vậy thôi sao?
Mặc dù cô không
cách nào chịu đựng sự hành hạ ngọt ngào của hắn, nhưng lại càng không
cách nào chịu đựng mọi chuyện cứ như vậy kết thúc.
“Táp Nhĩ…” Hạ Dĩnh run rẩy ôm lấy hắn, cắn chặt răng, muốn hỏi mà không dám hỏi.
Nhưng sự khó chịu trống rỗng trong cơ thể không còn cách nào khác nên để lộ ngày càng
mãnh liệt, thậm chí khiến cho đôi mắt xinh đẹp của cô đã có chút ươn
ướt, lông mày cau lại.
“Đừng gấp, so với em tôi chờ còn lâu hơn, khổ hơn, sự vui sướng tiếp theo, để chúng ta cùng nhau hưởng thụ.”
Táp Nhĩ cười mị hoặc nói.
“Sao?” Hạ Dĩnh còn có chút hoang mang, không hiểu rõ lắm ý tứ của hắn.
Đột nhiên, Táp
Nhĩ chợt cong người, dục vọng nóng bỏng tiến vào trong cơ thể cô, bởi vì đau đớn đột ngột mà cô sợ hãi kêu ra tiếng, lúc này trong đầu trống
rỗng, lắc đầu, cắn môi, cô theo bản năng muốn tránh thoát những thứ này, bởi vì sự đau đớn như vậy gần như muốn xé rách cô rồi.
Đây căn bản không phải hưởng thụ, hưởng thụ sao có thể đau như vậy!
“Đợi lát nữa sẽ
không đau, đây là cần phải trải qua, hãy để chúng ta cùng nhau vượt
qua.” Táp Nhĩ dỗ dành nói, ngón tay dài đi đến chỗ kết hợp của hai
người, nhẹ nhàng xoa nắn, để cô có thể nhanh tiếp nhận hắn,.Mà hắn cũng
cố nén dục vọng của chính mình, đợi Hạ Dĩnh thích ứng với sự tồn tại của hắn.
Cuối cùng, lúc
hắn cảm thấy cơ thể của hắn không còn bị giữ chặt nữa, hắn thử đi chuyển chậm rãi, sau đó lại dần dần luân động nhanh hơn.
“A….Ưm…” Hạ