
tôi đi, tôi không quen có người đứng nhìn khi tôi cùng gia đình dùng bữa.”
“ Xin lỗi nhưng đó là chức trách của tôi, nếu cô Tịnh Hy không quen, tôi xin phép ra ngoài trước.”
Không đợi Lăng Tịnh Hy có đồng ý hay không, Dương Nghị đã biến mất dạng.
“ Người họ Vương gì đó là bạn trai của con à ?” – Triệu An Tuệ tò mò hỏi.
Từ lúc gặp cậu trai kia, thì cậu ta cứ bảo Vương tiên sinh này nọ, bà chỉ đón mò nhưng nếu thật có một người biết chu đáo lo cho con mình như thế bà cũng vui … đối với bà, Lăng Tịnh Hy như con ruột nên bà cũng mong con bé được hạnh phúc.
Lăng Tịnh Hy cười nhẹ, cô không biết nên nói sao ? … bạn gái hay tình nhân ? có thể hiện tại vẫn là món đồ chơi.
Đó cũng là lý do cô không muốn mang thai với hắn, có thể việc mang thai sẽ rất hữu ít cho việc trả thù nhưng lỡ hắn nhất thời cao hứng, đến khi có người khác hấp dẫn được hắn, cô cũng sẽ giống Âu Thục Lợi bị hắn vứt bỏ cũng nên.
Vẫn chưa chắc chắn nên cô đành nhẫn nại nhưng xem ra lần này tiến bộ được một bậc, sau ngày hôm nay cô sẽ thử thăm dò xem về chuyện con cái, để xem hắn phản ứng ra sao mới quyết định được.
Trên bàn ăn, thức ăn ngày càng phong phú, họ đã ở đó hơn một giờ mà Vương Vũ Hàn vẫn chưa xuất hiện, Lăng Tịnh Hy cũng không quan tâm cho lắm, ít nhất giờ này cô vẫn thấy mình rất hạnh phúc khi ở bên ba mẹ nhưng …
“ Lăng Tịnh Hy.”
Một giọng nữ vang lên phía sau cùng tiếng giày cao gót nện xuống nền gạch sáng bóng nghe thật chói tai.
Lăng Tịnh Hy ngước nhìn cô gái trước mắt, đứng dậy theo phép lịch sự muốn chào hỏi nhưng …
“ Bốp.” – Một tiếng lớn giòn tan, trên mặt Lăng Tịnh Hy lặp tức có năm dấu ngón tay đỏ hoe, cho thấy lực đánh rất mạnh.
“ Cô kia, cô làm cái gì thế hả ? sao lại đánh con tôi.”
Triệu An Tuệ cả kinh chắn trước Lăng Tịnh Hy, tay xoa xoa má cô cho bớt đau.
Lăng Chính mặt tối sầm nhìn cô gái trước mặt, giọng lạnh tanh.
“ Tiểu thư đây, cô cũng đã lớn nên cũng biết phép lịch sự tối thiểu … không hỏi không rằng đã đánh người, rốt cuộc Tịnh Hy nhà tôi đã làm gì phật lòng cô, cô có thể nói, chúng tôi sẽ về dạy dỗ lại con bé.”
“ Dạy dỗ ? … hừ, vì các người không biết dạy con nên tôi mới thay các người dạy cô ta một bài học, đồ tiện nhân, hồ ly tinh.”
Lời cuối cùng, cô gái hét lớn khiến bao nhiêu cặp mắt của các nhân viên trong nhà hàng càng chăm chú soi mói Lăng Tịnh Hy nhiều hơn.
“ Xin lỗi … nhưng tôi không biết cô là ai ? có hiểu lầm gì ở đây chăng ?”
Lăng Tịnh Hy rốt cuộc cũng lên tiếng nhưng ánh mắt đã trở nên lạnh hơn khiến Hạ Quân Đồng hơi run người nhưng cô ta cũng không sợ, quát lên.
“ Hiểu lầm ? … Lăng Tịnh Hy, con đàn bà không biết liêm sỉ này, dụ dỗ chồng người khác còn làm ra vẻ nai tơ sao ?”
Hạ Quân Đồng thực rất tức giận, nếu không phải Trang Mật Ly nói cho cô biết Vương Vũ Hàn có tình nhân thì chắc cô đã như con ngốc không biết gì hết.
Việc Vương Vũ Hàn có tình nhân cô cũng không quan tâm cho lắm nhưng Trang Mật Ly nói con ả này đang sống ở Nguyệt Thự còn ngủ chung giường với Vương Vũ Hàn, không quan tâm cũng không được.
Vương Vũ Hàn là của cô, chỉ có cô mới có thể sống ở Nguyệt thự và cũng chỉ có cô mới có quyền làm Vương Phu Nhân, Lăng Tịnh Hy là gì chứ ? gia thế không có, ngoại hình cũng không nóng bỏng bằng cô, cô ta có cái gì hay ?
“ Cô có bằng chứng gì cho rằng con gái tôi dụ dỗ chồng của cô.” – Triệu An Tuệ lạnh giọng.
Hạ Quân Đồng cười lạnh. – “ Vị hôn phu tương lai của tôi là Vương Vũ Hàn là chủ tịch tập đoàn HP, các người biết chứ ?”
Lăng Tịnh Hy chấn kinh. – ‘ Vị hôn phu ? cô ta là vị hôn thê của Vương Vũ Hàn ? … sao lại như vậy được.”
“ Thì đã sao ?”
Triệu An Tuệ gật đầu, bà cũng cảm thấy lạ, hình như mới đây cậu trai kia có nhắc đến Vương tiên sinh gì đó … không lẽ …
“ Anh ta là vị hôn phu của tôi vậy mà con gái nhà các người không biết liêm sỉ đi dụ dỗ anh ấy … À không, nói đúng hơn là làm tình nhân của Vương Vũ Hàn.”
Hạ Quân Đồng nói xong, lấy trong túi ra một bao hồ sơ thảy lên bàn, Triệu An Tuệ mở nó ra, bà ngây người, tay run rẩy cầm những tấm hình, đôi mắt thất vọng nhìn Lăng Tịnh Hy.
Lăng Tịnh Hy thấy biểu hiện của mẹ cũng biết là hình gì, cô xiết chặt tay trừng mắt nhìn Hạ Quân Đồng.
“ Làm cha mẹ như các người thật khiến người khác phải xấu hổ, dạy dỗ con cái kiểu gì lại khiến cô ta đi quyến rũ chồng người khác, phải chi có danh phận không nói, chỉ là tình nhân hèn mọn mà …”
“ Câm miệng.” – Lăng Tịnh Hy hét lớn, mắt hừng hừng lửa trừng Hạ Quân Đồng.
“ Hừ … tôi nói không phải sao ? loại gái hạ đẳng như cô nói thế là còn quá nương tay, đáng lẽ tôi nên cho người đến rạch mặt cô ra để xem cô còn có thể quyến rũ được ai nữa chứ ?”
“ Ông ơi.”
Đang lúc dầu sôi lửa bỏng, Lăng Chính đột nhiện quỵ xuống, Lăng Tịnh Hy kinh hãi lại đỡ phụ Triệu An Tuệ nhưng bị bà hất mạnh ra làm cô ngã xuống sàn gạch.
“ Đừng đụng vào ông ấy.”
“ Mẹ à, con …”
“ Cô không phải con gái chúng tôi.” – Bà hét lớn, mắt đầy phẫn nộ nói
Sau đó, không thèm nhìn Lăng Tịnh Hy, bà cùng hai nhân viên nam đỡ Lăng Chính đi ra ngoài.
Lăng Tịnh Hy muốn đuổi theo nhưng bị Hạ Quân Đồng kéo lại còn hất