
ộng tác
gọn gàng dứt khoát: "Trác Siêu Nhiên."
Lăng Lăng đứng dậy, đưa
tay qua bắt.
Chào hỏi xong, Trác Siêu
Nhiên ngồi xuống, từ trong túi lấy ra một hộp CD-ROM đặt lên bàn, cười khoe cả
hàm răng đều tăm tắp.
"Video giám sát của
khách sạn Tinh Dương." Anh ta cầm bao thuốc lá trên bàn lên, rút ra một
điếu. "Hàng! Hôm nay tớ mới biết, cậu thật tài tình!"
Đối với kiểu "ca
ngợi" này, Dương Lam Hàng vẫn duy trì vẻ mặt cười cười: "Cảm ơn
cậu!"
Trác Siêu Nhiên nhíu nhíu
mày, nhả khói thuốc, "Nhìn không ra, cậu cũng thích chơi mấy trò tình dục
nhỉ."
Sau làn khói cuồn cuộn,
vẻ trêu đùa trong ánh mắt hoàn toàn khác hẳn khí chất chính trực của anh ta.
Lăng Lăng rốt cuộc hiểu được vì sao anh ta có thể làm bạn với Dương Lam Hàng,
đều là những người biết che giấu bản tính tà ác.
Dương Lam Hàng che miệng
khẽ "khụ" một tiếng, cầm tách trà lên, hớp một ngụm. "Không ngờ
khách sạn trong nước quản lý ngành nghề này nghiêm ngặt đến thế."
"Tớ cũng không ngờ
có người lại lộ liễu đến vậy, phục vụ đặc biệt mà cũng dám nhờ tổng đài chuyển
tiếp, còn ngang nhiên ở hành lang khách sạn..." Trác Siêu Nhiên không nói
tiếp, gõ nhẹ điếu thuốc lên gạt tàn, khóe miệng nhếch lên giễu cợt: "Cậu
không biết tổng đài điện thoại có ghi âm thì cũng nên lường trước hành lang có
camera giám sát chứ?"
Lăng Lăng cúi đầu uống
trà ừng ực, mặt thiếu điều vùi luôn vào tách trà.
Cái đầu ngu của cô nào có
ngờ tới đâu?!
Về sau Lăng Lăng mới biết
được, từng ngành nghề đều có quy tắc ngầm của có, "phục vụ XXX"
thường có người trung gian phối hợp, đả thông quan hệ với khách sạn. Trước khi
làm việc phải cùng khách sạn chào hỏi đâu vào đấy, đảm bảo "an toàn".
Không có khơi thông quan hệ trước như cô, cả gan gọi điện "nói chuyện làm
ăn", người của khách sạn thấy món tiền thưởng hậu hĩnh mà tận lực làm tròn
trách nhiệm xã hội, cớ sao lại không làm!
Dương Lam Hàng ngả người
tựa lưng vào ghế, chuyển hướng đề tài: "CD-ROM này không có bản copy
chứ?"
"Yên tâm, tớ giúp cậu
xử lý xong rồi, chuyện này dừng ở đây, sẽ không có hậu quả gì nữa đâu."
"Vậy thì tốt!"
Dương Lam Hàng gật gật đầu, lấy lại đĩa CD.
Anh vừa cất đĩa đi, có
vài người được người phục vụ dẫn vào, Dương Lam Hàng giới thiệu từng người cho
cô, cô cười chào hỏi họ.
Sau đó, lại thêm một
người đàn ông ôm một cô gái mặc đầm đen bước vào cửa, cô gái thoạt nhìn giống
người đẹp phương Nam, nhỏ nhắn duyên dáng. Mà người đàn ông kia... Lăng Lăng
vừa thấy khuôn mặt, liền kinh ngạc nhìn về phía Trác Siêu Nhiên ngồi trước bàn,
cô gần như không dám tin có những người diện mạo giống nhau đến thế, dáng
người, mặt mũi, dường như giống nhau như đúc. Nhưng khí chất của họ hoàn hoàn
khác nhau, Trác Siêu Nhiên thoạt nhìn toát lên vẻ ngay thẳng chính trực, còn
người này từng cái nhấc tay, nhấc chân đều mang vẻ phóng đãng tự do của tay
chơi hư hỏng.
Không đợi Dương Lam Hàng
mở lời, người đàn ông kia đã nói trước: "Trác Siêu Việt."
"Xin chào."
Lăng Lăng lập tức bắt tay với anh ta, khi ngẩng đầu đối diện với đôi mắt anh
ta, vẻ u buồn trong mắt mang theo nét tang thương hoàn toàn không thích hợp với
tuổi tác anh ta.
"Siêu Việt là em
sinh đôi của Siêu Nhiên." Dương Lam Hàng giải thích một câu, lại giới
thiệu nói: "Cô ấy là Lăng Lăng, bạn gái tớ."
Trác Siêu Việt cười đắc
ý, nhìn về phía Siêu Nhiên anh trai mình. "Thế nào, em thắng chứ? Bao giờ
anh đem hôn thê tặng cho em hả?"
"Lúc nào cũng
được."
Trác Siêu Việt nghe vậy,
lập tức chuyển sang vẻ mặt trịnh trọng. "Chỉ đùa chút thôi, anh làm thật
à!"
Lúc ăn cơm, Lăng Lăng mới
hiểu được, những người này đều là bạn bè thời phổ thông của Dương Lam Hàng, nay
đều đã bước vào tuổi ba mươi, tụ tập với nhau cũng không phóng túng thả cửa như
người trẻ tuổi, ồn ào nháo nhác. Uống rượu chỉ cho có mà thôi, chủ yếu là hàn
huyên chuyện cũ.
Sau ba tuần rượu, mọi
người có vài phần men say, rượu còn trên bàn nhưng vẫn duy trì yên lặng.
Lăng Lăng vô tình nghe
thấy Trác Siêu Nhiên bên cạnh hạ giọng nói: "Siêu Việt, tháng sau anh muốn
kết hôn!"
Ly rượu trong tay Trác
Siêu Việt thoáng run, vài giọt rượu văng ra trên bàn.
Trác Siêu Nhiên khó khăn
hít vào hai hơi, cầm lấy điếu thuốc, hút vào, không có một chút vui vẻ nào của
việc thông báo tin vui...
Lăng Lăng nhớ có người
từng nói, anh em sinh đôi đều tâm linh tương thông.
Như vậy, Trác Siêu Nhiên
khó khăn hít vào vào hai hơi, liệu có phải đại diện cho...
Trong lòng Trác Siêu Việt
cũng rất không bình tĩnh...
******
Kết thúc chiêu đãi,
Dương Lam Hàng vô cùng trìu mến ôm vai Lăng Lăng, thong thả đi dọc bờ
sông.
Lăng Lăng cảm
nhận được một cách chân chân thực thực cái gì gọi là yêu đương, rốt
cuộc cô đã có thể quang minh chính đại đi bên cạnh Dương Lam
Hàng, hoàn toàn không cần lo lắng đến những cái nhìn lườm nguýt của
người khác.
Điểm không hoàn hảo là
không ngừng có mỹ nữ dùng ánh mắt đưa tình ngắm nhìn Dương Lam Hàng,
khiến cô không thoải mái cho lắm. Rõ ràng Lăng Lăng đang ôm eo anh,
tuyên cáo quyền sở hữu của bản thân, tiếc thay, vẫn không hề làm g