
hải? Anh ta không phải chàng đẹp trai trên bàn máy
tính của cô đấy chứ? Người thật còn có khí chất hơn cả ảnh chụp."
May là Mie nói tiếng
Nhật, Lăng Lăng mừng thầm liếc nhìn Dương Lam Hàng vẻ mặt không hề thay đổi:
"Anh ấy là thầy của tôi, mới từ Trung Quốc sang."
Mie nháy nháy mắt với cô:
"Giờ người thật đã đến đây rồi, cô không cần mỗi ngày ngẩn ngơ trước ảnh
chụp nữa!"
Lăng Lăng vội lảng sang
chuyện khác, hỏi anh: "Thầy Dương, thầy muốn ăn gì ạ?"
"Em chọn đi, anh sao
cũng được."
"Vậy chọn mấy món
tôi thích đi." Lăng Lăng nói với Mie. "Mang thêm bốn chai sake."
"Không thành vấn
đề." Mie còn cố ý tới gần Lăng Lăng một chút, nói: "Bốn chai? Cần
nhiều rượu vậy à? Không phải cô muốn chuốc say anh ta đấy chứ?"
"..."
Đúng là cô muốn chuốc anh
say, mời anh hết ly này đến ly khác.
"Thầy Dương, em mời
anh, chúc mừng anh trở thành nhà khoa học chủ chốt của dự án 863, điều này
tượng trưng cho địa vị và thân phận trong giới khoa học Trung Quốc."
"Em mời anh..."
"Em mời anh..."
"..."
Phong cách uống rượu của
Dương Lam Hàng khá tốt, cô mời anh bao nhiêu, anh uống bấy nhiêu. Nhưng tửu
lượng của anh so với phong cách uống rượu thì kém quá xa, mới uống ba chai đã
vịn lấy rào chắn bên đường nôn tối tăm mặt mũi.
Lăng Lăng ngồi trên rào
chắn khẽ đong đưa hai chân, nhìn biểu hiện thống khổ của anh, hoàn toàn không
có cảm giác khoái trá vì trả thù mà tâm tình vui sướng... Ngược lại, cô có chút
đau lòng. So với khi cô nằm trên giường ôm dạ dày bị cồn rượu hành hạ đau đớn
mà khóc lóc, còn đau xót hơn!
Nhìn sắc mặt anh ngày
càng tái nhợt, môi bị cắn thành một hàng dấu răng ngay ngắn, Lăng Lăng vô cùng
áy náy tự trách, bèn mua một chai nước khoáng từ máy bán hàng tự động đưa cho
anh, lấy tay vỗ vỗ lưng anh: "Uống chút nước xem đỡ hơn không?"
Anh súc súc miệng, tì vào
rào chắn đứng thẳng lên. "Tửu lượng của em tốt thật..."
"Cũng tàm tạm!"
Lăng Lăng đưa tay buộc lại tóc mình, vừa cười vừa nói: "Nếu mỗi ngày anh
uống ít nhất năm chai liên tục trong một tháng có lẽ tửu lượng còn cao hơn
em!"
Anh sững sờ nhìn Lăng
Lăng, không nói gì nữa.
"Thầy Dương, với tư
cách là sinh viên em dạy anh một điều: Tuyệt đối không được đắc tội với phụ
nữ... Nhất là loại phụ nữ đặc biệt ghi thù như em!"
Dương Lam Hàng lại uống
vài ngụm nước, ngồi bên cạnh Lăng Lăng, bàn tay cố ý làm như vô tình phủ lên
bàn tay cô đang đặt trên rào chắn.
Vài cánh hoa cuối cùng
lảo đảo rơi xuống từ cây anh đào, đáp lên vai anh, cô cầm một cánh cho vào
miệng, vị ngọt nhè nhẹ.
Cô hỏi anh: "Nếu đã
không thể chờ em, nếu lúc trước đã chọn chia tay, tại sao còn muốn đến đây? Bây
giờ anh không còn thấy Nhật Bản rất xa, bốn năm rất dài nữa sao?"
"Khi đó, em kiên trì
muốn ra nước ngoài, luôn miệng nói muốn tìm kiếm tự tin, bảo anh để em đi, để
em theo đuổi cuộc sống mà em muốn, anh cứ tưởng em cũng giống như nhiều cô gái
từ bỏ tình yêu để xuất ngoại khác, một lòng muốn thành công, theo đuổi ước mơ
mà không biết quý trọng người yêu mình... Mãi đến một ngày, anh một mình ra
khơi, ngồi trên boong tàu..."
Tay anh hơi siết chặt.
"Hôm đó anh đọc thư em để lại cho anh... Anh bỗng hiểu ra rất nhiều điều.
Em căn bản không phải loại con gái cầu danh trục lợi, giấc mơ lớn nhất của em
chính là một gia đình yên ấm, một cuộc hôn nhân mãi mãi không tan vỡ."
Lăng Lăng ngẩng đầu nhìn
trời cao, một giọt nước mắt khẽ rơi trong đêm tối.
"Hôn nhân mãi mãi
không tan vỡ", cô thích cụm từ miêu tả đó.
"Về sau, có một
chuyên gia tâm lý học nói anh biết: Trẻ em lớn lên trong gia đình chỉ có ba
hoặc mẹ chia làm hai loại, một loại vô cùng e sợ hôn nhân, chúng không tin hôn
nhân có thể kéo dài. Một loại khao khát hôn nhân, luôn muốn có một gia đình yên
ấm để chúng có thể dựa vào, che mưa chắn gió. Mà em, hai loại khuynh hướng tâm
lý tồn tại cùng lúc, em e sợ hôn nhân, đồng thời lại khao khát một gia đình đầm
ấm..."
"..."
----------------------
(*) Nguyên bản chức danh
đầy đủ của giáo sư Ikeda là 正教授(tiếng Nhật: せいきょうじゅ- seikyouju) nghĩa là Full Professor (giáo sư), cao hơn một bậc so với giáo sư
Katou vì ông chỉ mới là Associate Professor (phó giáo sư). Tuy nhiên trong xưng
hô thì cả hai ông đều được gọi là "giáo sư".
(**) Tên tiếng Anh là Umeda Sky Building - Floating
Garden Observatory, một tòa nhà có 40 tầng trên mặt đất và 2 tầng hầm, cao
173m, là thắng cảnh nổi tiếng của Osaka. Đứng trên đài quan sát hình tròn ở
đỉnh tòa nhà, bạn có thể quan sát toàn cảnh Osaka.
"Cho nên em kiên trì
giữ tiêu chuẩn kén chồng của mình, luôn muốn tìm một người đàn ông bình thường.
Em từ chối Trịnh Minh Hạo, chính vì em không muốn bản thân lặp lại bi kịch của
mẹ... Vốn dĩ em lên kế hoạch chờ tốt nghiệp xong sẽ kết hôn với Uông Đào, sống
một cuộc sống giản đơn bình thường, đáng tiếc... em lại gặp anh!
Là anh vẫn luôn động viên
em phải tự tin, là anh không ngừng bảo em theo đuổi sự nghiệp học hành, ép em
làm nghiên cứu khoa học... nên em mới lầm tưởng rằng đó là điều anh muốn!
Lăng