
ghiêm Vị đúng hẹn đến
đón Tương Lâm, nhưng Kỷ Lan đến không hẹn trước, hơn nữa sắc mặt không tốt, anh
khoanh hai tay, mắt híp lại nhìn chằm chằm Bạc Hà.
Bạc Hà đã chuẩn bị tinh
thần từ sớm, rất tiêu sái tiến đến chào hỏi: “Sao cậu lại đến đây!”
Nghiêm Vị liền cười nói:
“Cậu ấy nói đến tìm cậu có việc, tôi dẫn cậu đến đây, hóa ra cậu ấy cũng không
biết cậu đi làm ở chỗ này, tôi tưởng cậu ta phải biết chỗ này từ lâu rồi chứ!”
Kỷ Lan ngoài cười nhưng
trong không cười, miệng khẽ nhếch lên: “Cậu cũng thật nhiệt tình, tôi muốn đến
tận nơi để cảm ơn.”
Trong bụng anh đang hầm
hập cháy, lửa ở trong mắt cháy lách tách lách tách, một đôi mắt đen sáng ngời
nhìn cô phóng điện, kỳ thật là phóng hỏa lớn.
Bạc Hà nhẹ nhàng cười
cười, thực thành khẩn nói: “Kỷ Lan, tôi cảm thấy như vậy hiệu suất sẽ cao hơn một chút, dù sao người ta cũng có chuyên môn,
tôi xem trên mạng xác suất thành công của công ty này rất cao, danh tiếng cũng
tốt.”
Nghiêm Vị tốt bụng nói:
“Cái gì môi giới hôn nhân?”
Bạc Hà quay đầu cười nói:
“Là một công ty môi giới hôn nhân.”
Nghiêm Vị lập tức cười
lớn, Tương Lâm cũng xì cười.
Kỷ Lan cắn răng nói: “Bạc
Hà, cậu thật là giỏi. Tôi phải cẩn thận hậu tạ cậu, thật sự đó!”
Bạc Hà khuyên giải anh:
“Đừng khách khí, chúng ta đều là bạn cũ, giúp đỡ nhau là điều đương nhiên, tôi
khẳng định cậu cũng không nề hà gì nhiều. Thật ra đây là chuyện hoàn toàn bình
thường không cần phải ngượng.”
Kỷ Lan “ngượng” đến nội
thương, hung tợn nhìn cô chằm chằm.
Bạc Hà nghiêm mặt nói:
“Kỷ Lan, cài này không có gì phải ngượng ngùng, tục ngữ nói anh hùng không hỏi
xuất xứ, xem mắt cũng được, chỉ cần tìm được mục tiêu cuối cùng, chính là thành
công. Cậu xem Nghiêm Vị cùng Tương Lâm, bọn họ cũng là do xem mắt mà quen biết,
cũng không phải là rất đẹp đôi sao?”
“Vậy cậu dựa vào cái gì
mà bên trọng bên khinh, cậu tự mình tìm đối tượng cho Nghiêm Vị, còn tôi đem
vứt lung tung đến công ty môi giới.”
“Thật là Kỷ Lan, cậu
không thể nói như vậy, tôi đối với cậu còn suy nghĩ nhiều hơn, tôi giới
thiệu bạn gái cho Nghiêm Vị, tôi một phân tiền cũng không tốn, giới thiệu cho
cậu, tôi phải đóng cho công ty môi giới năm trăm tệ tiền đặt cọc.”
Nghiêm Vị liền phụ họa:
“Đúng đó, đúng đó, rõ ràng là thiên vị cậu.”
Kỷ Lan tức giận đến đau
tim: “Thật sự lấy năm trăm tệ đem tôi đi bán!”
“Tôi không bán cậu, tôi thật
sự muốn giúp cậu, nhưng muốn hiệu suất cao, một mình cậu đơn phương độc mã đi tìm hoa, nhưng giờ lại có người chuyên nghiệp giúp cậu.
Không phải tôi không tin cậu, tôi chỉ cảm thấy tốc độ có hơi chậm chạp.”
“Đi tìm hoa” so sánh như vậy làm Kỷ Lan tức muốn hộc máu, không biết vì sao, Bạc Hà quan tâm kiểu
này làm cho anh cảm thấy vô cùng không thích thú, cái này và chuyện lên ti vi
của ông nội anh làm cho anh rất bất mãn nhưng lại đem lại cảm xúc hoàn toàn
khác nhau.
Ông nội bắt anh đi tham
gia xem mắt trên ti vi, anh chỉ cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười,
nhưng Bạc Hà ghi tên anh đến sở môi giới hôn nhân làm anh thật sự cảm thấy vừa
chua sót vừa tức giận, lại buồn bực rối rắm, loại cảm giác này thật sự rất
giống với thất tình.
Thế mà cô muốn nhanh
chóng đẩy anh đi ra ngoài, có thể thấy trong lòng cô vô cùng hy vọng thể phủi
sạch quan hệ với anh. Nội hàm câu chuyện như thế nào anh thật sự không
dám nghĩ xa hơn, cứ nghĩ tới lại thấy đau hết cả tim. Hơn nữa thấy cô cười đùa
vui vẻ, như một tú bà thực thụ.
Lại nội thương.
Kỷ Lan nghiến răng nghiến
lợi lên án: “Cậu thật là vô tình vô nghĩa, mới giả làm bạn gái tôi vài ngày đã
vứt gánh mặc kệ, trước đây tôi đối đãi với cậu như thế nào hả, cậu để tay lên ngực tự hỏi xem có phải tôi vô cùng nhập vai
diễn xuất tận tình hay không.”
Bạc Hà muốn cười lớn: “Kỷ
Lan, cái này là cậu hiểu lầm tôi rồi, tôi là thật tâm muốn đối tốt với cậu, cậu
thấy đấy, hết Tết dương lịch thì cũng sắp đến Tết nguyên đán rồi, bố mẹ cậu về
nước sẽ muốn gặp tôi, lại còn muốn gặp bố tôi, cái này không phải sẽ vỡ lở sao,
đến lúc đó không biết ông nội cùng cha mẹ cậu sẽ dạy dỗ cậu thế nào. Cho nên cậu
phải nhanh chóng oàn thành nhiệm vụ, đến tết âm lịch là mang được một cô bạn
gái chân chính về nhà làm cho ông nội cùng cha mẹ cậu có một cái Tết Âm lịch
vui vẻ, đó là chuyện tốt đến mức nào chứ mà sao cậu lại cứ phản kháng như vậy?”
“Đúng vậy tôi phản đối,
tôi muốn tự mình đi tìm.”
“Kỷ Lan, tôi tuyệt đối
tin tưởng năng lực của cậu, lấy điều kiện của cậu, tuyệt đối có thể tìm được
nhưng thời gian rất gấp rồi, hơn nữa tôi thấy cậu cũng không tích cực chủ động
đi ra ngoài, luôn buồn bã ở nhà, cậu cho rằng như vậy trên trời có thể phái tiên nữ đến giúp cậu sao?”
Kỷ Lan im lặng không lên
tiếng, hung hăng nhìn chằm chằm cô, có điều muốn nói nhưng lại cảm thấy chưa
đến thời điểm.
Nghiêm Vị đứng một bên
hòa giải, lôi kéo Kỷ Lan nói: “Vừa đi vừa nói chuyện, chúng ta còn cần đến ảnh
viện đó!”
Kỷ Lan tức giận đến đau
đầu, một lòng muốn tìm Bạc Hà tính sổ, nhưng lại không thể chậm trễ chính sự
của Nghiêm Vị, đành phải buồn bực đi theo sự lôi kéo của mấy n