Polly po-cket
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322113

Bình chọn: 8.00/10/211 lượt.

a khá to, máu

rỉ ra thành dòng, chiếc đồng hồ cũng bị vỏ cây cạo sờn phần dây đeo.

Vết thương đau đớn khiến cô há miệng xuýt xoa, thế nhưng khi nhìn

thấy chiếc đồng hồ màu đen của Tiêu Trạch vẫn còn hoạt động tốt, khóe

miệng lại bất giác cong lên.

Sự bực bội tích tụ trong lòng nháy mắt tan thành mây khói.



Tin tức tối nay DK đi đua xe lan truyền khắp thành phố với tốc độ ánh sáng, giới đua xe và những kẻ mê xe đều chộn rộn với trận đấu này, hưng phấn không thôi.

Từ xa Nhan Hoan đã thấy Aken đen mặt đứng trước nhà xưởng.

Nhìn cô toàn thân đầy bụi đất, chân tay xây xước, Aken nói: “Gặp nạn?”

Nhan Hoan cúi đầu nhìn bộ dạng chật vật của mình, nói: “Cũng không khác mấy.”

Ông lão tốt bụng Aken rốt cuộc không nhịn được nữa, nổi nóng, kéo mắt ính, hỏi cô: “Tại sao lại đấu với DK, em điên rồi sao?”

Ngay sau đó, Tiểu Thứ, A Hạ, Mã Khải và mấy kỹ sư khác trong xưởng từ bên trong đi ra, đứng sau lưng Aken, nhất trí chĩa họng súng về phía

cô.

Tiểu Thứ nổi giận đầu tiên, nói: “Chị, em mà biết chị đi để thách đấu hắn ta, thì nói gì đi nữa em cũng không cho chị biết địa chỉ.”

“Nhan Hoan, chị biết DK là ai không? Chị sẽ thua không dậy nổi.”

“Đừng bảo là anh đả kích em, Chiến thần Bình Sơn, không ai có thể vượt qua hắn, hủy bỏ trận đấu đi, sẽ không ai cười em đâu.”

“Em đang giỡn với mọi người đấy à?”



Mỗi người một câu nhấn chìm cô, Nhan Hoan ôm cánh tay đau đớn, nhìn

cả đám người, trong chốc lát được nhiều người quan tâm như vậy, trong

lòng chợt cảm thấy ấm áp.

Nhếch miệng mỉm cười.

“Em đấy, còn cười được nữa à.” Aken liếc mắt thấy cánh tay cô bị thương, ra lệnh: “Vào đây với anh.”

Trong văn phòng Giám đốc, Nhan Hoan bị ấn vào ghế ngồi trước bàn làm

việc, Aken bật máy tính lên, tra các đoạn phim ghi lại trận đấu của DK

trong những năm gần đây, Tiểu Thứ tìm hộp thuốc, xử lý miệng vết thương, khử trùng, bôi thuốc.

Nhan Hoan chịu đựng cơn đau ở cánh tay, nhìn DK trên màn hình đùa

giỡn với chiếc xe giống như một món đồ chơi, sắc mặt ngày càng trầm

xuống.

Người này, có vẻ còn lợi hại hơn cô tưởng tượng nhiều, xem ra tối nay sẽ phải đánh một trận ác liệt.

Đêm tối đến như thường lệ.

Sau một ngày mỏi mệt, con người ta muốn giải phóng mọi cảm xúc ứ đọng.

Quầy bar T98, tại nơi ngày hôm qua người nào đó đã từng ngồi, Tiêu

Trạch buồn bực ngồi uống rượu một mình, bả vai đột nhiên bị người vỗ,

ngẩng đầu lên nhìn, con ngươi phút chốc mở to…

Quầy bar T98, tại nơi ngày hôm qua người nào đó đã từng ngồi, Tiêu

Trạch buồn bực ngồi uống rượu một mình, bả vai đột nhiên bị người vỗ,

ngẩng đầu lên nhìn, con ngươi phút chốc mở to.

“Lãnh tổng, khách quý ít gặp!”

Ngoài công việc xã giao bên ngoài, tuyệt đối sẽ không thể nhìn thấy

nhân vật này xuất hiện trong quán rượu vào giờ chiếu phim buổi tối, bạn

gọi anh ta là khách quý ít gặp.

Cánh tay Lãnh Ngự Thần khoác lên vai Tiêu Trạch đổi thành nắm đấm,

nhếch môi cười cười, ngồi xuống chiếc ghế chân cao bên cạnh. Người pha

chế không dám sơ suất với nhân vật tai to mặt lớn nhưng ít xuất hiện

nhất của thành phố này, lấy ra rượu Whisky [1'> hảo hạng.

[1'> Là một loại đồ uống có chứa cồn được sản xuất từ ngũ cốc bằng cách lên men và chưng cất.

Hai người không ai nói gì, mỗi người uống rượu trong ly của mình.

Hai vị này, một là phó tổng giám đốc quốc tế của Lãnh Thị, một là

người nối nghiệp của tập đoàn Tần Vũ, Lãnh Ngự Thần lớn hơn Tiêu Trạch

hai tuổi, hai người từng tốt nghiệp cùng một khoa của một trường đại

học, ở cùng một đội kiếm đạo, quan hệ lẽ ra phải tương đối tốt mới đúng. Nhưng không biết tại sao, quan hệ giữa họ rất tế nhị, luôn ở vào trạng

thái không nóng không lạnh.

ấy năm gần đây, quan hệ làm ăn giữa Lãnh Thị và Tần Vũ khá mật thiết, Lãnh gia có ý hứa hôn con gái là Lãnh Tiểu Mạn cho Tiêu Trạch, thân

càng thêm thân, khiến Tiêu Trạch rất phản cảm, ngay cả đối với Lãnh Ngự

Thần cũng ngày càng xa cách.

Bằng mặt nhưng không bằng lòng, chỉ có chính họ mới hiểu.

Tiếng nhạc du dương khiến không khí quán bar có phần trầm tĩnh, cuối

cùng vẫn là Tiêu Trạch lên tiếng trước, phá vỡ sự im lặng. “Lần này đi

Anh Quốc gặp Pierce sao?”

“Lần này đi làm việc tư, không liên quan đến công việc.” Lãnh Ngự

Thần đi vội vàng, ngoài việc tìm người cũng nhân thể tới thăm Pierce

Hill, người điều hành tập đoàn Mạch Kha, không ngờ lại không được gặp,

nhưng việc này anh cũng không muốn để Tiêu Trạch biết nhiều.

“Việc tư?” Tiêu Trạch nghiền ngẫm cười cười, “Từ miệng anh nói ra từ này thật khó mà tưởng tượng được.”

Trong mắt anh, trọng tâm cuộc sống toàn bộ đặt vào sự nghiệp, ba mươi mốt tuổi chưa từng có bạn gái, thậm chí đến một vụ tai tiếng tình dục

cũng chưa từng lướt qua những ngày tháng trong cuộc đời Lãnh Ngự Thần,

nếu không phải thường xuyên đọc được tin tức về anh trên các bản tin

kinh tế tài chính, nhất định bạn sẽ cho rằng vị này là anh trai trầm

lặng suốt ngày ru rú trong nhà, mà không phải là nhân vật quyền lực hô

phong hoán vũ, rung trời chuyển đất trên thương trường.

“Tôi cũng chỉ là người phàm tục sống cuộc sống đời thường, có việc

riêng