Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325401

Bình chọn: 9.5.00/10/540 lượt.

t nói cần hai thuốc dẫn, một là bảy cánh hoa

sen, không dễ tìm; một cái khác chính là máu ở đầu quả tim thái tử và

Hạo Nguyệt. Mân, Cường nhi cũng là cháu của chúng ta, cũng không thể. . . .”

Tàn Nguyệt ngẩng đầu, nàng không biết Địch Mân có thể quyết định giúp hài tử kia hay không.

“Xem thái tử quyết định rồi nói sau. Bảy cánh hoa sen, không phải dễ tìm như vậy . . .”

Địch Mân để đũa xuống, trong mắt lóe bất an nhàn nhạt:

“Nguyệt Nhi, ngươi đối với hài tử kia, rất quan tâm . . . . . .”

“Đúng vậy, rất quan tâm. Mân, ngươi không biết, chuyện sai lầm lớn nhất ta

làm trong cuộc đời này, chính là đứa bé này. Ngươi không biết, hôm nay

ta vừa vào lao, nghe được tiếng khóc đứa nhỏ, tâm cũng đau đớn theo.. .

Mân, ngươi nói ta có phải rất xấu không, ngay cả đứa nhỏ cũng không

buông tha. . . . . .”

Mắt Tàn Nguyệt ẩm ướt, Địch Mân cuống quít cười nói:

“Ngươi cũng không phải cố ý. Nói sau, lúc ấy cho dù là ngươi không ra tay, Ngũ hoàng tử cũng sẽ tìm người khác . . . .”

“Mặc dù đúng là vậy, nhưng. . . . Hài tử kia, vẫn là ta làm hại. . .”

Tàn Nguyệt thở dài, nhìn chén cơm, chợt không cảm nhận được mùi vị.

“Đúng rồi, Mân, về sau không có việc gì, ngươi ở cùng Hiên Vương nhiều chút đi!”

Thanh âm đột nhiên tới, khiến thân mình Địch Mân cứng đờ, hắn ngẩng đầu, trong lòng khẩn trương lợi hại:

“Làm sao vậy?”

Tàn Nguyệt đứng lên, mắt nhìn bên ngoài không có người, mới thở dài nói:

“Xế chiều hôm nay hắn đã tới, nhưng hẳn là không có đi cửa chính, ta thấy

hắn rất mất mát. Hình như là trước kia ngươi nói muốn hắn làm hoàng

thượng phải không? Nay ngươi đột nhiên cũng thành hoàng tử, trong lòng

hắn. . . Kỳ thật, ta cũng không biết, cảm giác hắn có chút thương cảm,

hắn còn đột nhiên ôm lấy ta, bất quá chỉ là một chút . . . .”

Thấy Địch Mân nhìn chằm chằm vào mình, Tàn Nguyệt không khỏi cảm thấy mình

hơi nhiều miệng, Hiên Vương mặc dù là bạn tốt của Địch Mân, hiện tại

cũng là huynh đệ của hắn, nhưng. . .

Dù sao cũng là nam nhân, ngươi xem ánh mắt Địch Mân, có một chút khủng bố . . . .

“Hắn ôm ngươi?”

Hai mắt Địch Mân bốc hỏa, nữ nhân này, nàng lại dám nói với hắn!

Bất quá như vậy cũng tốt, hắn vốn rất để ý chuyện này. Nay Tàn Nguyệt chủ

động nói với hắn, chứng minh giữa bọn họ, căn bản cũng không có cái gì. “Mân, có lẽ trong lòng hắn mất mát, mà ta hiện tại coi như là hoàng tẩu của hắn. . . Mân, ngươi sẽ không vì cái này ghen chứ?”

Biết, hắn sẽ ghen, cũng sẽ để ý!

“Nguyệt Nhi, ngươi là của ta, về sau ai cũng không thể ôm ngươi, biết không?”

Một phen kéo Tàn Nguyệt qua, Tàn Nguyệt ngã ngồi trong lòng Địch Mân, Địch

Mân cúi đầu, hai mắt đỏ bừng nhìn Tàn Nguyệt, nghiến răng nghiến lợi

cảnh cáo nói.

"Trán, ta. . . . . .”

Trên mặt đỏ bừng bừng, Địch Mân gục đầu xuống, đều nuốt vào những lời chưa nói ra miệng kia ——

Hắn biết, Nguyệt Nhi của hắn, sẽ không biết phản bội hắn, sẽ không lừa gạt hắn, hắn vẫn biết!

Đáng giận là, hắn lại vì thế buồn bực suốt một buổi tối. . . .

Đêm đang dài, Tàn Nguyệt mơ mơ màng màng không biết như thế nào đến trên

giường, trên người nhiều chỗ lạnh, thần trí của nàng thanh tỉnh, nàng

chậm rãi mở mắt ra, nhìn cặp con ngươi tràn ngập tình dục của Địch Mân. . . . .

“Mân, không thể. . . . . .”

Bắt lấy bàn tay to nghịch ngợm kia, Tàn Nguyệt kích động ngăn cản nói.

“Nguyệt Nhi. . . . . .”

Thanh âm khàn khàn, thân thể căng thẳng, hắn lúc này, muốn ngừng mà không được!

“Đứa nhỏ. . . . . .”

Bên tai, còn có thể nhớ rõ lời nói của lão đại phu…, quá mức để ý đứa bé này, nàng không muốn có một chút phiêu lưu. . . .

“Hư. . . . Nguyệt Nhi, ta sẽ cẩn thận một chút. . . . Tin ta. . . .”

Đôi mắt đẹp, yên tâm nhắm lại, mặt đỏ như lửa, nàng tin tưởng hắn, bất luận khi nào, nàng biết ——

Mặc dù hy sinh chính mình, hắn đều sẽ đem hết toàn lực bảo hộ nàng;

Kỳ thật, nàng cũng giống vậy ——

Thà rằng chết đi chính là mình, nàng cũng sẽ không khiến hắn bị thương!

Bóng đêm kiều diễm, tiếng kêu rất nhỏ, xen lẫn cùng tiếng kêu vang của côn

trùng bên ngoài, đoá hoa thẹn thùng xoay qua, ánh trắng tò mò bắt tại

đầu cành, nhảy đến bên cửa sổ, muốn thưởng thức, ngọt ngào trong phòng. . .

Mặt trời treo lên cao cao, người trên giường vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.

Ngoài cửa, hai nha đầu khẩn trương đứng, chờ chủ nhân trong phòng triệu hồi.

Chăn phủ gấm màu trắng nhạt, ấm áp mang theo hương vị của nhà, lông mi thật dài của nữ tử nhẹ rung rung. . . . . .

Tàn Nguyệt đỏ mặt

Chớp chớp, nữ tử rốt cục mở mắt ra, trên giường thật lớn, đã không có bóng dáng quen thuộc kia –

Nàng lại ngủ quên, lại không thấy được hắn rời giường!

Trên người quá đau nhức, mệt mỏi quá! Cả người cũng không còn bao nhiêu khí lực!

Nữ tử không vui nhăn mặt nhíu mày, vừa mới đứng dậy, hai nha đầu liền chạy vào:

“Thiếu phu nhân, ngài tỉnh? Thiếu gia nói, người ăn chén cháo trước, sau đó tắm một cái, trên người liền thư thái. . . .”

Oanh. . . . . .

Gương mặt vốn hơi tái nhợt, bỗng nhiên biến thành màu đỏ mê người, cả người

nữ tử đều lui đến trong chăn, nhìn quần áo trên tay nha đầu nói:

“Buông quần áo, các ngươ


Old school Swatch Watches