Snack's 1967
Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323900

Bình chọn: 9.00/10/390 lượt.

thương, đoạt lấy Mân Nhi, che miệng của Mân Nhi chỉ còn một hơi thở,

cánh tay chảy đầy máu của hắn, bắp chân, cố sức giãy dụa ...

Đến khi, giãy dụa càng ngày càng yếu, càng ngày càng nhỏ...

Rốt cục, đã không nhúc nhích...

Rốt cục, đã không có chút hơi thở nào...

"Ngươi nói, Địch Mân bây giờ, chính là..."

Thân thể Địch lão tướng quân không yên, nước mắt rơi xuống trên mặt đất, vừa lúc nhỏ đến trên bài vị của Ngư Ngư, như một đóa hoa sáng lạn, đẹp đẽ

hiện ra, mở ra...

"Ừ, đúng vậy, hắn chính là thái tử mà ban đầu Hoàng thượng muốn lập, cũng là hài tử đi theo Hàn phi đột nhiên biến mất..."

Ngư Ngư, Ngư Ngư...

Vũ, Ngư, quả nhiên vốn là hài âm, quả nhiên là hài âm...

Sắc mặt Địch lão tướng quân tái nhợt, hắn bối rối nhặt bài vị của Ngư Ngư

trên mặt đất, cho tới bây giờ đều không nghĩ tới, phu nhân thờ phụng,

lại là Hàn phi nương nương sủng quán hậu cung năm đó!

Cho tới bây giờ cũng không có nghĩ tới, con của hắn, đứa con hắn nuôi hơn hai mươi

năm, lại là thái tử ban đầu, Ti Không Hạo mà Hoàng thượng vẫn nhớ mãi

không quên!

Nhắm mắt lại, tin tức này quá mức khiếp sợ, kết quả

như vậy rất ngoài dự đoán mọi người, hắn thậm chí cũng không muốn nghĩ,

lúc đầu con hắn là bi thảm cỡ nào, bi thảm cỡ nào...

"Chuyện này, còn có người khác biết không? Kể cả quan hệ của ngươi cùng Hàn phi nương nương?"

Nếu như, Địch Mân là Ti Không Hạo, lần này Địch Mân xuất chinh, vừa là Liễu Tương đề ra, thái tử là đầu tiên đồng ý, vậy chuyện này rất...

"Vĩnh Hào, ngay cả ngươi ta cũng không nói, sao có thể nói cho người khác? Về phần quan hệ của ta và Ngư Ngư, lúc ấy cũng không phải bí mật gì,..."

Địch lão phu nhân giương mắt lên, khó hiểu hỏi:

"Vĩnh Hào, không phải ngươi hoài nghi, lần này Địch Mân gặp chuyện không may, vốn là..." "Có thể, rất có khả năng! Tố Vân, nhặt bài vị lên, nếu như ta không đoán sai, có thể thời tiết phải thay đổi..."

Địch lão tướng quân cúi đầu, đột nhiên nhớ tới Tàn Nguyệt, hắn thở dài nói:

"Tìm người chú ý Tàn Nguyệt, nếu như là Lâm quý phi làm, nàng sẽ không bỏ qua Tàn Nguyệt!"

Kỳ thật, làm một Hoàng thượng, đã lập thái tử rồi, làm sao có thể mặc cho

hoàng tử khác làm? Có lẽ cái chết của Hàn phi nhiều năm trước, Hoàng

thượng cũng từng hoài nghi. Lập thái tử, đúng là bất đắc dĩ, mà mặc cho

ngũ hoàng tử làm, có lẽ Hoàng thượng cũng đang chờ đợi cái gì đó.

Dù sao lúc đầu, thái tử Hoàng thượng muốn, là Ti Không Hạo, chứ không phải Tư Không Phái!

"Được rồi, Tố Vân, lúc ấy ngươi cũng thấy được, bọn họ không có phát hiện ngươi sao? Ngươi làm sao đào tẩu?"

Địch lão tướng quân nhướng mày, xúc động có chút khó hiểu.

"Vốn là một bằng hữu của Hàn phi, người kia đối xử rất tốt với Hàn phi, lúc

ấy Hàn phi trúng độc, sống không được bao lâu, nên mới..."

Bởi vì biết phải chết, cho nên nàng lựa chọn nhảy vực; bởi vì Tố Vân không

biết tầm quan trọng của Ti Không Hạo, cho nên nàng nhẫn tâm đem Mân Nhi

đổi lại cho nàng...

Vì che dấu Tam hoàng tử, cứu Tam hoàng tử, đáng thương nhất, là con của hắn...

"Không được nói cho Tàn Nguyệt, người nào cũng không được nói..."

Vẻ mặt Địch lão tướng quân ngưng trọng nói.

*******

Bảy ngày, Tàn Nguyệt gầy một vòng, sắc mặt tái nhợt không thành người, hai

nha hoàn thiếp thân đau lòng không chịu được, nhưng cũng không có cách

nào.

Thái tử, cố gắng tới hai lần, đều bị Địch lão tướng quân

nghiêm khắc khuyên trở về, hắn oán hận nhìn tướng quân phủ, nhưng cũng

không có cách gì.

Bây giờ trời đã lạnh hơn, Tàn Nguyệt ôm bả vai, ngoài sân luôn yên tĩnh, đột nhiên náo nhiệt không ngừng.

Trong lòng một trận xé rách đau đớn, nàng ngẩng đầu, đôi môi nguyên bản hồng bóng, lúc này lại vô cùng khô khốc.

"Bên ngoài làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"

Khi mở miệng, mới cảm giác được thanh âm khàn khàn dị thường, Tàn Nguyệt

ngẩn ra, hình như là rất lâu không uống nước, trách không được, lúc vừa

nói, cổ họng đã rất đau đớn.

"Thiếu phu nhân, uống miếng nước đi?"

Tiểu Thi bưng qua trà đến, Tàn Nguyệt há miệng, uống vài ngụm, cố chấp hỏi:

"Bên ngoài có chuyện gì?"

"Là... Là Địch thiếu gia... Trở về..."

Địch thiếu gia, Địch Mân... Tàn Nguyệt cả kinh, chẳng lẽ là...

Cuống quít từ trên giường nhảy xuống, nhưng thân thể vài ngày đã không ăn

cơm, làm sao đứng vững? Thân thể lệch ra, người liền bịch một tiếng quỳ

đến trên mặt đất.

"Thiếu phu nhân, thiếu phu nhân..."

Tiểu Mạt cũng chạy vào, hai người cùng nhau nâng Tàn Nguyệt lên, bối rối hỏi:

"Thiếu phu nhân, đau không? Đau ở đâu, ở đâu..."

"Đỡ ta ra ngoài! Ta muốn gặp hắn!"

"Thiếu phu nhân, thân thể người..."

Nha đầu khó xử nhìn Tàn Nguyệt, kỳ thật vừa rồi lão phu nhân dặn dò, không thể để cho Tàn Nguyệt ra ngoài.

"Đỡ ta ra ngoài, ta muốn gặp hắn!"

Hai mắt vô thần, nhưng thanh âm lại kiên định dị thường. Tiểu Mạt khẽ thở dài:

"Được, được! Nô tỳ giúp phu nhân sửa sang lại một chút, giúp phu nhân sửa sang lại một chút..."

Tàn Nguyệt không có dị nghị, nghe lời để các nàng sửa sang, để các nàng điều khiển mình, chậm rãi bước vào trong viện.

Người, đã sớm chuyển qua linh đường, một cái quan tài rất lớn, màu