
“Em
không có sao?” Trương Triệt Nhất lạnh lùng cười một tiếng.
“Tôi
đương nhiên không có ──”
Lời nói trái lương tâm chưa hết, hắn cúi đầu xuống,
chuẩn xác tìm kiếm môi cô, quyết định lấy hành động thực tế làm cô nhớ lại.
Vài phút sau, khi hắn chấm dứt nụ hôn, toàn thân cô đã muốn mềm nhuyễn nằm úp
sấp xuống.
“Em
không có?”
“Tôi
không ──”
Môi mỏng lại tiến đến, nụ hôn lần này càng nóng, càng
triệt để hơn.
“Em
không có sao?”
“Tôi
──” Cô thở dốc, muốn mắng hắn ti tiện, nhưng là khẽ nhếch
môi lên chỉ có thể thở gấp. Cô có lẽ nhanh mồm nhanh miệng, có lẽ buôn bán cao
tay, nhưng gặp sự việc này, lại chỉ có thể liên tiếp run run, một chút biện
pháp cũng không có.
Trương Triệt Nhất lấy nụ hôn nồng nhiệt đánh hạ cô, dễ dàng ôm lấy thân thể cô,
rồi lần nữa trở về chiếc giường gỗ lim, giống con sói hoang không có ý tốt, kiên
trì muốn nuốt trôi con cừu nhỏ là cô.
Thân hình nam tính thân mật áp lên, trong lúc vô tình chạm đến đầu gối cô, đau
đớn làm cô kêu ra tiếng.
“Anh
làm tôi đau!” Thư Mi kêu, vung đôi tay trắng, kháng nghị mãnh liệt
đánh vào vai hắn.
Trương Triệt Nhất vừa nhíu mày, cúi đầu nhìn, sâu trong đôi mắt đen hiện lên
một chút quan tâm, cùng lửa giận.
“Em
chết tiệt lại làm cái gì rồi?” Hắn
chất vấn, như phẫn nộ vì bảo bối âu yếm bị tổn thương.
Cô tức giận lườm hắn một cái.
“Bị
xe đụng phải!” Cô không cam lòng tình nguyện nói, đột nhiên cảm thấy
thấy hoa mắt, hai cổ tay đã bị hắn một tay kiềm trụ, chặt chẽ đặt trên giường.“Trương
Triệt Nhất, anh đang làm cái gì? Anh, anh. Ai a, anh, anh, anh không cần sờ
loạn ── dừng tay ── chú a ──” Cô chật
vật trốn tránh, nhưng trốn không được tay hắn, da thịt non mịn đều bị hắn từ
trên xuống dưới sờ soạng
Xác định cô ngoại trừ trầy da, những chỗ khác vẫn bình yên vô sự, tảng đá
ép chặt trong lòng hắn như thế mới rơi xuống.
Cô gái nhỏ quỷ kế đa đoan này, có thể ngoài ý muốn tác
động đến cảm xúc của hắn. Nhất là thời điểm thấy cô mạo hiểm, ngực đột nhiên co
rút nhanh, giống như bị đánh mạnh một quyền vào ngực không thể hô hấp được.
Đối với hắn mà nói, chuyện thế này chưa từng có kinh nghiệm, mấy tuần gần đây,
hắn càng cáu kỉnh hơn trước, mất kiên nhẫn, lý trí sớm đã chạy đi nghỉ phép,
hắn xấu tính tra tấn nhóm nhân viên khiến họ khóc lo lắng muốn từ chức ──
Thư Mi nằm dưới thân hắn, bất an vặn vẹo thân mình, mặt cô xấu hổ đỏ bừng như
quả táo, vặn vẹo thân mình, muốn thoát khỏi sức nặng của hắn, cố gắng nửa ngày
nhưng vô ích. Ông trời, hắn nặng như tượng đồng, hơn nữa cũng cứng như tảng đá.
“Anh
còn chưa chịu cút xuống?” Cô kiềm chế thét
chói tai, bị hắn ép tới không dễ chịu chút nào.
Hắn nhìn chòng chọc, mắt đen dừng lại trên mặt cô, như là đang tìm kiếm cái gì,
suy tư cái gì. Ánh mắt kì dị, làm toàn bộ da gà cô nổi lên, không tự chủ liên
tưởng đến mèo vờn chuột.
Nhìn vẻ mặt của hắn, như đang lo lắng nên “xử trí” cô thế nào ──
Trong lúc Thư Mi đang khẩn trương đến muốn té xỉu, hắn đột nhiên cong môi cười,
tiếp theo dịch chuyển cơ thể, bàn tay to đi xuống tách hai chân cô ra, mạnh mẽ
chen vào giữa.
“Tư
thế này tốt hơn rồi.” Hắn thấp giọng nói.
Thư Mi hoài nghi bản thân xấu hổ sắp chết đến nơi!
Tốt?!
Tốt cái gì mà tốt? Bị đùa nghịch thành loại tư thế này, đậu hủ của cô đều bị
hắn ăn sạch! Hắn không phải dị ứng với đậu sao? Vì sao đậu hủ của cô, lại có
thể ăn một cách kinh khủng thế được?
“Anh
không hiểu tiếng quốc ngữ sao? Anh tránh ra đi ──” Cô kịch
liệt giãy dụa, vọng tưởng muốn thoát khỏi áp chế của hắn.
“Không
được cử động.”
“Đừng
hòng.”
Cô bỏ qua lời cảnh cáo, giống con tôm sống bị ném vào
rượu, dùng hết sức xoay nhảy loạn xạ, nhưng lại phát hiện hành động như vậy,
không nghi ngờ lại là đổ thêm dầu vào lửa.
“Buông.” Cô bắt đầu khẩn trương, yết hầu giống như bị một bàn
tay vô hình bóp chặt, thanh âm không thể nào phát xa được, thân hình run rẩy
như lá mùa thu rụng trước gió.
Vòm ngực nam tính rộng lớn trở thành nhà giam tạm thời của cô, Trương Triệt
Nhất phóng đãng ở trên người cô, hô hấp nóng rực, chậm rãi lướt qua cổ, giống
như dã thú trêu đùa con mồi trước khi cắn.
“Em
không chảy mồ hôi sao?” Trương Triệt Nhất
đột nhiên dùng lưỡi dò xét, lướt qua cái gáy trắng nộn của cô, động tác hôn nóng bỏng này càng tuyệt hảo.
Thư Mi đầu tiên sợ tới mức toàn thân cứng ngắc, tiếp theo hít sâu một hơi, sau
đó bắt buộc bản thân thả lỏng thân mình, giống như bông, mềm nhẹ ỷ ôi trong
lòng hắn.
Đầu hàng im lặng, làm hào quang trong mắt hắn càng sáng rực, lực kiềm chế cô
cũng giảm đi chút ít ──
Tận dụng cơ hội!
Thừa dịp hắn lơi lỏng phòng bị, Thư Mi nhìn chuẩn hướng, một tiếng trống làm
tinh thần hăng hái thêm, giống con thỏ nhỏ linh hoạt, nhanh như chớp chui qua
dưới nách hắn, dùng tốc độ lửa đốt mông hướng cửa phòng phóng tới, vọng tưởng
muốn trốn một kiếp.
Chính là, ngón tay cô vừa mới xoay cửa đem mở, trên lưng liền đột nhiên căng
thẳng, sức mạnh cường đại ôm trụ cô, tha cô đến giường.
Đường “thoát
thân” được mở ra, nhưng cô lần nữa
lại rơi và