Old school Swatch Watches
Tương Tư

Tương Tư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325410

Bình chọn: 7.00/10/541 lượt.

bên trong. Cho nên ngữ khí lúc nói chuyện của anh và Đường phu

nhân vẫn đông cứng như trước: “Trong công ty còn rất nhiều việc không

thể trì hoãn.”

“Không phải còn có cấp dưới sao, tiêu

tiền thuê bọn họ, chẳng lẽ không phải để dùng vào chính những lúc này.”

Đường phu nhân uống trà, lại nhìn Hứa Niệm, “Tôi là thật tâm muốn giữ

Hứa tiểu thư lại, Hứa tiểu thư nhất định sẽ không cần mặt mũi này của

tôi, đúng không?”

Hứa Niệm mắt thấy không khí giữa Đường

Trọng Kiêu và Đường phu nhân càng ngày càng khẩn trương, cũng không muốn làm anh khó xử, đành phải cầm tay anh ở dưới bàn.

Đường Trọng Kiêu nhíu mày nhìn qua.

Khóe miệng cô chứa một ý cười nhạt, khẽ

gật đầu với Đường phu nhân: “Cám ơn phu nhân nhiệt tình như vậy, một khi đã như vậy tôi liền cung kính không bằng tuân mệnh.”

Quyết định này hiển nhiên khiến người đàn ông bên cạnh rất bất mãn, Hứa Niệm liền hạ giọng nói với anh: “Đừng lo

lắng, tôi cũng không phải đứa trẻ, nào có không quen liền trốn tránh ,

dù sao vẫn phải đối mặt.”

Ánh mắt Đường Trọng Kiêu lại càng kỳ quái, trầm mặc, chỉ trở tay nắm chặt cô.

-

Cầu Cầu như là người thân thiết nhất với

Hứa Niệm ở Đường gia, sau giờ ngọ cô đang đọc sách trong phòng, bỗng

nhiên thấy một cái đầu bé thò đầu vào trong dáo dác nhìn, bộ dáng kia

khiến cô buồn cười: “Cháu ở đây làm gì?”

“Xem cậu có ở đây không?” Cậu nói xong liền thè lưỡi, nghênh ngang đi tới, “Cậu ở đây thì cháu không đến.”

Hứa Niệm đặt sách lên bàn, vỗ vỗ vị trí bên cạnh: “Đến đây.”

Cầu Cầu chống tay vịn sô pha tự mình

trượt lên trên, kiên quyết không cần Hứa Niệm hỗ trợ, sau khi ngồi xuống mới biểu lộ sự tươi cười cởi mở. Hứa Niệm liền hỏi cậu: “Vì sao cậu ở

đây thì cháu không đến?”

“Cậu lòng dạ hẹp hòi.” Bộ dạng tiểu gia

hỏa thần bí như vậy, nắm tay đắp thành hình chiếc loa nhỏ nói bên tai

cô, “Cậu sợ cháu đáng yêu hơn, cô Hứa sẽ thích cháu, cho nên không để

cháu chơi với cô.”

Hứa Niệm thật sự bị đứa nhỏ này chọc

cười, hồi lâu mới trở lại bình thường: “Phải không? Cháu thật sự đáng

yêu hơn cậu cháu, xinh xắn hơn cậu cháu.”

Tiểu gia hỏa nhất thời hất cao cằm: “Dĩ nhiên, mẹ nói cháu giống ba.”

Hứa Niệm nghiêm túc nhìn cậu: “Ba cháu, người ấy ở đâu?”

“A.” Cầu Cầu lao lực nghĩ nghĩ, gãi gãi

đầu, “Cháu cũng không biết, mẹ nói ba đến một nơi rất xa, nhưng mà cháu

đã thấy ảnh chụp của ba.”

Tâm tình Hứa Niệm có chút phức tạp, xem ra, ba cậu bé có lẽ đã vứt bỏ Đường Mạc Ninh? Hoặc là… đã chết?

Trong đầu như có cái gì đó càng ngày càng loạn, cuối cùng cô nhịn không được đưa tay sờ khuôn mặt trắng mịn của

tiểu gia hỏa: “Mẹ và bà nội còn có cậu cháu thương cháu như vậy, Cầu Cầu thật hạnh phúc.”

Cầu Cầu không rõ ràng cho lắm gật đầu:

“Đúng vậy, cậu nói, cháu có nhiều người yêu như vậy.” Nói xong mở cánh

tay ra dùng lực khoa tay múa chân.

Hứa Niệm cũng không cách nào tưởng tượng

ra Đường Trọng Kiêu sẽ nói loại lời này, người đàn ông bình thường nhìn

lạnh như băng, thì ra đáy lòng cũng có phần dịu dàng.

-

Lúc hoàng hôn mưa rốt cuộc cũng ngừng

lại, nhưng trong không khí vẫn còn lạnh như trước. Hứa Niệm chuẩn bị ra

ngoài mua quà sinh nhật cho Đường phu nhân, nếu quyết định ở lại tham dự sinh nhật, cấp bậc lễ nghĩa nhất định không thể thiếu.

Sau bữa sáng Đường Trọng Kiêu đã trở về

công ty, việc làm ăn chủ yếu của Đường gia vẫn là ở đây, lúc nào cũng

cần có người xử lý, cho nên cô chỉ có thể một mình đi ra ngoài, trong

lòng còn đang suy nghĩ vị lão phu nhân không thiếu gì thì sẽ vừa ý cái

gì.

Đang nghĩ ngợi thì lại gặp Nghê Vi ở hành lang.

Hai người kỳ thật cũng chưa nghiêm chỉnh

nói qua vài câu, nhưng hết lần này đến lần khác mỗi lần gặp mặt không

khí đều hết sức khó xử, chẳng qua dù sao Nghê Vi cũng là diễn viên, biểu cảm luôn không có chỗ hở: “Hứa tiểu thư, cô muốn ra ngoài sao?”

“Ra ngoài đi dạo.” Hứa Niệm nhìn người

trước mặt, cho dù trời lạnh mặc dầy như vậy, cô ấy vẫn là người thiện

tâm dễ nhìn, khó trách sự nghiệp có thể phát triển trôi chảy như thế.

Nghê Vi liền nhịn không được cười, đi tới hơi nghiêng đầu lộ ra dáng vẻ vài phần hoạt bát: “Có thể dẫn theo tôi

chứ? Tôi cũng sắp buồn muốn chết.”

Cô nói xong lại che miệng nhỏ giọng nói: “Nơi này ngay cả người để nói chuyện cũng không có, thật nhàm chán.”

Hứa Niệm có chút bất ngờ, cô từng gặp

Nghê Vi bồi bên cạnh lão phu nhân vài lần, còn tưởng rằng quan hệ hai

người vô cùng hòa hợp. Nghê Vi như nhìn ra cô đang nghĩ gì, bộ dạng lại

hơi có chút ngượng ngùng: “Cùng một chỗ với trưởng bối, tóm lại không

thể tùy tâm sở dục, cô hiểu mà.”

Xe trực tiếp xuất phát đến nội thành.

Ở gần với nhau Hứa Niệm mới phát hiện,

Nghê Vi kỳ thật cũng không khó ở chung, thậm chí có thể nói là cô gái

không có bụng dạ gì, bởi vì cô ấy nói chuyện rất ít khi vòng vo, luôn

thẳng thắn đi vào vấn đề: “Chúng tôi và Đường gia là thế giao*, trong

nhà có ý tác hợp tôi và Trọng Kiêu, nhưng mà…” (*:mấy đời thân nhau; quan hệ nhiều đời; đời chơi với nhau)

Cô ấy vừa nói mắt vừa nhìn sắc mặt Hứa Niệm hơi cứng lại: “Tôi nhìn ra trong lòng Trọng Kiêu có người.”

Hứa Niệm không nó