
hông?”
Tôi gật đầu, có lẽ câu xưng hô này làm tôi hơi lo lắng, tôi
dường như lại có can đảm đi đối mặt với Nghê Lạc Trần .
Đến phòng chụp ảnh số 1, tôi lấy cớ làm cho cậu ta đi vào
trước, còn mình lặng lẽ tránh ngoài cửa, tôi không chắc chắn Nghê Lạc Trần muốn
gặp tôi không, lại càng không xác định sau khi nhìn thấy tôi anh sẽ vui hay thật sự không còn quan tâm nữa .
Cửa phòng chụp ảnh rộng mở , tôi khẩn trương nhìn vào bên
trong, hình ảnh đập vào mắt tôi chính là Nghê Lạc Trần.
Anh đứng đối diện cửa, hai chân chéo ngồi ở chỗ kia. Anh
mang giày da, mặc quần xám kết hợp với áo sơmi màu đen, đơn giản nhưng luôn
sang trọng lịch lãm. Không biết có phải ngọn đèn trong phòng làm nhiệt độ quá
cao hay không nên áo sơmi của anh không cài hai cúc áo bên trên, một vùng ngực
hoàn mỹ trơn bóng như ẩn như hiện , phơi ra trong mắ rất nhiều người mẫu và
nhân viên làm việc. Có lẽ anh không có để
ý, nhưng tôi lại thấy vài cô người mẫu cố ý làm như vô tình nhìn anh, trong mắt
ngượng ngùng, thậm chí là loại tình cảm ái mộ, biểu lộ không thể nghi ngờ.
Xem ra không chỉ thân thể của phụ nữ mới khiến người phạm tội
mà người đàn hoàn mỹ cũng sẽ……
Lúc này tôi nhìn thấy nhân viên thiết kế đưa tôi đến đây đi
đến bên người anh, thấp giọng nói gì đó với anh khiến anh hơi hơi ngẩng đầu
lên, ngón tay thon dài vuốt vuốt bên môi, nếu không đoán sai chắc hẳn anh biết
tôi ở trong này , chỉ là anh không muốn nhìn vọng ra cửa mà thôi, trái lại chỉ
cùng ngồi bên người đạo diễn thảo luận về mấy người mẫu đang biểu diễn kia……
Tôi khe khẽ thở dài định rời đi nhưng không biết tại sao hai
chân lại bất động, ánh mắt cũng không nghe sai khiến dừng lại trên gương mặt đẹp
trai, mê muội nhìn anh khi thì nhíu mày, khi thì cười khẽ, khi thì trầm mặc……
Ước chừng một giờ trôi qua, bọn họ lục tục đứng dậy, Nghê Lạc
Trần vừa cài cúc áo sơ mi lại, vừa nói cười với Từ Dĩnh dường như đã xong việc chụp hình quay phim. Ngay tại
lúc tôi tự hỏi có nên đi gọi anh lại không, phía sau tôi đột nhiên xuất hiện một
âm thanh……
“Xin hỏi cô là vợ của Nghê Lạc Trần, cô Nhạc Tuyết phải
không? Chúng tôi có thể phỏng vấn cô một chút được không?”
“Cô Nhạc Tuyết tiểu thư, cậu Nghê cùng cô Tiếu Địch bị dính
vào tin đồn tình cảm, cô thấy thế nào , có tin tưởng chồng mình không?”
“Xin hỏi, cậu Nghê bị
cuốn vào ‘Sự kiện sao chép”, cô làm cách nào để
an ủi anh ta, cô có tin tưởng và cổ vũ anh không?”
“Tôi……” Đối mặt với vấn
đề xảy ra và ánh đèn chói mắt loang loáng , trong lúc nhất thờ tôi không biết làm sao .
“Thực xin lỗi, vợ tôi chính là quân nhân, cô ấy không hiểu
cách đối mặt truyền thông như thế nào, mọi người có vấn đề gì hãy tới hỏi tôi,
không cần quấy rối cô ấy, cám ơn.” Không biết khi nào thì Nghê Lạc Trần đã chạy
tới bên người tôi , tay anh đặt trên vai tôi đè nhè nhẹ, thấp giọng nói “Em đừng
đi loạn, hãy ở tại đây chờ anh.”
Gần hai tháng, lần đầu tiên nghe được giọng của anh, ấm áp
làm tôi rơi lệ .
Nước mắt mơ hồ nhìn bóng dáng anh dời đi.
Một lát sau, Từ Dĩnh đi đến bên tôi, khẽ thở dài “Nhạc Tuyết,
nhiều ngày như vậy, hôm nay là lần đầu tiên anh ấy đối mặt với giới truyền
thông chính là vì cô.”
Hai nốt ruồi màu đỏ ở da thịt trắng nõn thật nổi bật, có vẻ
đỏ tươi chói mắt lạ thường, tôi tưởng là do ảo giác của mình nên dưới tình thế
cấp bách liền đưa tay ra cầm lấy chổ lửa nóng của anh kéo qua một bên rồi cúi đầu
muốn nhìn kỹ xem cuối cùng là cái gì. Nhưng nhìn thế nào thì nơi đó vẫn là hai
nốt ruồi màu đỏ.
“Em cầm nó để làm chi?”
Sáng sớm thật yên tĩnh bỗng nhiên có một âm thanh lạnh lung
khốc liệt mà quỷ dị nhẹ nhàng phá tan không khí, tôi thậm chí ngay cả xấu hổ
cũng không kịp, liền mờ mịt quay đầu lại……
“Huh?” dáng vẻ của
tôi nhất định chật vật vô cùng.
Nghê Lạc Trần cụp mắt xuống nhìn thoáng qua quần áo của mình
bị cởi ra, quần bị tụt xuống đến dưới chân, anh đột nhiên nheo mắt lại thong thả
nhắc nhở “Tay của em……”
Thế này tôi mới định thần lại, vội vàng rút tay về, chỉ cảm thấy nơi đó của anh nhảy mạnh đánh vài cái. Đột
nhiên anh đứng dậy cởi quần áo ra đem
tôi đặt ở dưới người, có vài phần kiên quyết kiềm chế hai tay của tôi ở hai bên
sườn“Sáng sớm, em lật thân thể của anh tới lui, đang tìm gì vậy?”
Thì ra anh đã sớm tỉnh lại.
Tôi vội vàng lắc đầu, lại không dám nói dối nên lắp bắp
“Không…… Chân của anh….. có hai nốt ruồi màu đỏ…..”
“Uhm, hiện tại em mới biết được sao? Làm vợ chồng lâu như vậy,
từ trước tới bây giờ em không hề quan
tâm, không để ý cơ thể của anh phải không? Em muốn tìm cái gì?” Anh mang theo dục
vọng thở hào hển, lại hung hăng nhìn tôi.
Tôi bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ cảm thấy mình thực không hay ho,
vì sao mỗi lần đều bị anh phát hiện hành động của mình, vậy tốt rồi tôi cùng kẻ
hảo sắc giống nhau.
Đột nhiên ánh mắt anh tối sầm lại, trở nên hơi điên cuồng,
không nhẹ không nặng một ngụm cắn trên xương quai xanh của tôi “Mặc kệ em
tìm cớ gì, anh chỉ biết em đã khiêu
khích anh……”
Tôi gật đầu, thực nguyện ý anh hiểu lầm tôi như vậy.
Trong không gian tĩnh lặng chỉ có âm th