XtGem Forum catalog
Tuyết Lạc Trần Duyên

Tuyết Lạc Trần Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322623

Bình chọn: 10.00/10/262 lượt.

ho mình quá chén, nếu tôi

không đoán sai, anh có lẽ đang trốn tránh Dư Na. Nhớ rõ khi tôi cùng Dư Na nói

chuyện phiếm, tôi hỏi qua cô ấy vì sao từ Vân Nam được điều đến thành phố này,

cô ấy nói nơi này có hy vọng của cô ấy. Tôi nghĩ niềm hy vọng kia nhất định là

chỉ Giang Triều, bởi vì cô ấy nhìn Giang Triều với ánh mắt tựa như tôi hiện tại

nhìn Nghê Lạc Trần, là một loại quan tâm, từ đáy lòng cùng sự sợ hãi không thể xác định……

Sau đó Dư Na kéo tôi

đi phòng bếp rửa chén, đem phòng tặng cho hai ngườn đàn ông đang uống rượu.

Ngay tại lúc hai chúng tôi vừa mới xoay người để đi vào

phòng bếp, trong phòng truyền ra tiếng chất vấn của Giang Triều……

“Cậu cùng nữ ngôi sao kia có chuyện gì xảy ra? Trước đoạn thời

gian truyền ra sự ồn ào huyên náo, tôi chỉ cho là thủ đoạn của giới giải trí

dùng để nổi tiếng. Nhưng ngày hôm qua

tôi đi thành phố D làm việc, ngồi ở

trong xe nhìn thấy cậu cùng nữ ngôi sao kia lại ở chung một chỗ…… Tôi mặc kệ

các ngươi có quan hệ hay không, tôi muốn hỏi cậu về sau có thể cách xa cô ta một

chút không……”

Nghê Lạc Trần không nói gì.

Một lát sau, Giang Triều thở dài “Tôi biết mình không có tư

cách gì để chất vấn cậu, tôi thực hối hận trở lại nơi này, nếu không phải tôi,

cậu và Nhạc Tuyết đều hoà thuận vui vẻ , hạnh phúc …… Mặc kệ nói như thế nào đời

người không dài lắm, cũng không quá ngắn,

hãy quý trọng duyên phận của hai người đi, Nhạc Tuyết là cô gái luôn trông chờ

hi vọng , lại hay ghen, cậu đừng bởi vì việc này làm tổn thương cô ấy……”

“Đó là chuyện của tôi.” Giọng điệu của Nghê Lạc Trần thực ngắn

ngủi, cũng thực không kiên nhẫn.

Sau đó một hồi lâu họ đều không nói gì

nữa……

Dư Na đóng cửa phòng bếp lại, vỗ nhẹ nhẹ vai tôi nói “Nhạc

Tuyết, cô đừng nghĩ nhiều, Lạc Trần là người thông minh, sẽ không hồ đồ.”

Tôi xấu hổ gật đầu, trong lòng rất khó chịu. Nếu Nghê Lạc Trần

thật sự ở chung với Tiếu Địch , tôi cũng sẽ không trách anh, chính là vì sao vừa

mới ở phòng bếp, anh còn đối với tôi mờ ám như vậy, chẳng lẽ anh vẫn còn yêu

tôi , chỉ là bị đau lòng nên đối với

chuyện nam nữ trở lên phai nhạt sao?

Sau đó Dư Na vì muốn dời đi sự chú ý của tôi nên cô ấy nói về

chuyện của cô ấy cùng Giang Triều, tôi mới biết được, khi Giang Triều trị liệu

cái chân bị thương vẫn là cô ấy ở bên cạnh,

cô ấy nói khi cắt chân, Giang Triều không hề rơi giọt nước mắt nào, còn cười

khuyên họ không cần lo lắng, nhưng khi

anh nghe được tôi kết hôn lại vụng trộm khóc một lần…… Dư Na còn nói đây là số

mệnh đi, nhất định chúng tôi không có duyên phận, sau đó cô ấy nói từ khi đó bản

thân mình liền yêu người đàn ông này đến tận xương tủy, nhưng cô ấy cảm thấy mình không xứng, bởi vì cô ấy lớn hơn Giang

Triều ba tuổi và đã trải qua một lần hôn nhân ……

Tôi không biết nên khuyên cô ấy như thế nào, bởi vì ở trong

lòng tôi vẫn cho rằng Giang Triều có lẽ nên tìm người phụ nữ khác có điều kiện

tốt hơn, con người luôn khó tránh khỏi tính toán, tôi cũng không ngoại lệ.

“Nhạc Tuyết, nói thật cô cũng hiểu được tôi không xứng với

Giang Triều đúng không?”

Tôi do dự rồi lắc lắc đầu “Trong tình yêu không có gì xứng

hay không xứng , chỉ có thích hợp hay không thích hợp, nhưng còn Giang Triều

anh ấy nghĩ như thế nào?”

“Anh ấy có thể nghĩ như thế nào, vẫn trốn tránh tôi……” Dư Na

khe khẽ thở dài, cúi đầu tiếp tục rửa chén bát “Thật ra khi nghe nói cô kết hôn

, anh ấy vốn tính ở lại Vân Nam , chỉ là vì tránh né tôi nên mới quay lại thành

phố D . Anh ấy nói anh mất đi nửa chân, không muốn liên lụy tới người phụ nữ tốt……

Lúc ấy tôi không tự tin cho rằng do anh chướng mắt tôi, cũng không có can đảm

theo đuổi…… Sau đó anh ấy rời Vân Nam , tôi mới biết được mùi vị của sự mất

mát, biết mình thương anh bao nhiêu, mặc kệ có tư cách hay

không, tôi đều muốn thử lại…… Nếu anh ấy có thể chấp nhận tôi, tôi sẽ vẫn cùng

anh , vì anh ấy bảo vệ phía sau anh ấy,

cả đời không rời ……”

Cô ấy nói làm tôi rất cảm động , tại thời đại vật chất này,

một người phụ nữ không để ý tôn nghiêm, liều lĩnh đi yêu một nam quân nhân, cần

có can đảm và cũng không dễ dàng .

“Làm quân nhân không

có sự thông cảm của chồng hoặc vợ là ngàn lần không được , chồng trước của tôi

đã không thông cảm cho tôi, lại oán thán tôi không vì gia đình, không vì đứa nhỏ

, chúng tôi vẫn cố gắng…… Cho đến một ngày, anh ta yêu người phụ nữ khác, muốn

cho người đó một gia đình…… A, quên đi, không đề cập tới anh ta nữa……” cô ấy bất

đắc dĩ hơi nở nụ cười, lại nói “Nhạc Tuyết, thật ra tôi rất hâm mộ cô, vừa xinh

đẹp, người lại đơn thuần, có lẽ đàn ông đều thích cô gái như cô, nhìn Lạc Trần nhìn cô ánh mắt

dịu dàng đặc biệt , nhất định anh ta thấu hiểu cô đúng không?”

“Thật ra bản thân anh ấy cũng bề bộn nhiều việc .” Tôi cười

cười nói.

“Không thể nói như vậy, hiện tại đàn ông có sự nghiệp của

mình, cũng không cho phép vợ bởi vì sự nghiệp xem nhẹ gia đình, cho nên Lạc Trần

là người khó có được ……”

Tôi gật đầu, không biết

mình sẽ có một ngày có thể vì Nghê Lạc Trần rời bỏ quân đội hay không.

-

Tôi cùng Dư Na nói chuyện cho tới khu