Teya Salat
Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327543

Bình chọn: 7.5.00/10/754 lượt.

ã rất

muộn. Cùng ở chung một chỗ với Zu Cuella, thời gian luôn trôi qua rất

nhanh.

Zu Cuella cầm áo khoác nhung trên ghế sofa lên, choàng lên người Hi Nguyên, bao kín cô vào bên trong, sau đó dịu dàng nói: "Thật

không muốn thả em đi, buổi tối phải nhớ nghĩ tới tôi."

"Tôi không muốn nhớ tới . . . . ." chữ “anh” còn chưa nói ra ngoài, môi hồng của

Hi Nguyên liền lần nữa bị Zu Cuella che lại. Nụ hôn này đầy nhiệt tình,

giống như là muốn lấy hết Hi Nguyên linh hồn, anh bất chấp tất cả giày xéo ngọt ngào của cô. Cho đến khi đôi môi của Hi Nguyên bị anh hôn cho

sưng đỏ, anh mới miễn lưu luyến buông ra.

"Heo sắc lang!" Hi

Nguyên thẹn thùng đẩy Zu Cuella ra, xông về phía cửa chính. Còn tiếp tục cùng Zu Cuella ở chung một chỗ, cô nhất định bị anh mê hoặc tới ngay cả họ mình là gì cũng sẽ quên.

Zu Cuella cười đuổi theo.

Khi Hi Nguyên vọt ra tới ngoài sân thì phát hiện trên đất đã tích một tầng

tuyết khá dày, chỗ tuyết cao nhất có khi tới nửa thước. Thật ứng với

câu "Ngân trang tố khỏa, hết sức xinh đẹp."

Hi Nguyên vui mừng kêu Zu Cuella: "Anh mau nhìn, bông tuyết thật là đẹp!"

"Em đẹp hơn." Zu Cuella từ phía sau ôm lấy hông của Hi Nguyên, đầu tựa lên

trên vai của cô, nồng đậm thâm tình. Trong lòng anh, không có bất kỳ

người nào, bất luận cái gì có thể so với vẻ đẹp của Hi Nguyên. Vẻ đẹp

của cô tinh khiết giống như bông tuyết, đã quen thấy những sắc mặt bởi

vị muốn leo lên cao dành chút địa vị và quyền thế mà ra sức lấy lòng,

cũng đã gặp quá nhiều phụ nữ bởi vì hào quang của ngôi vị hoàng tử trên

người anh mà nhào tớii, giữa thế giới tràn ngập quyền thế và dục vọng

này, chỉ có cô thanh thuần có thể làm cho lòng của anh cảm nhận được sự

thanh tĩnh. Anh thật hy vọng vĩnh viễn được ôm cô như vậy.

"Không cho gặp mặt tôi!" Hi Nguyên lúng túng hất anh ra, chạy vào trong xe. Mị lực của Zu Cuella càng ngày càng không cách nào ngăn cản. Nếu như trong lòng cô không phải đã sớm có Lăng Khắc Cốt, sợ rằng đã sớm bị anh ta mê hoặc.

Zu Cuella không tiếp tục đụng cô, chuyên tâm lái xe, đưa

Hi Nguyên về nhà. Tuyết quá lớn, đường rất trơn, anh lái cực kỳ cẩn

thận. Hi Nguyên nhìn gò má chuyên chú của anh, cảm thấy giờ khắc này anh có điểm giống Lăng Khắc Cốt lúc làm việc, không phải nói bộ dáng, mà là nói phong cách.

Vốn đoạn đường đi chỉ mất có hơn một giờ nhưng

phài mất tới hai giờ đồng hồ, thời điểm khi Lamborghini dừng ở cửa lâu

đài Tinh Nguyệt, Zu Cuella đột nhiên có chút quyến luyến. Anh ôm thật

chặt lấy Hi Nguyên, gác cằm ở đầu vai của cô nói: "Tôi không muốn thả em đi vào, làm thế nào đây? Con mèo nhỏ, cùng tôi bỏ trốn đi!"

"Có

quỷ mới muốn cùng anh bỏ trốn!" Hi Nguyên đỏ mặt khẽ trách. Cố với anh

vôn không có quan hệ gì, không nên mối lần đều nói những lời mập mờ như

vậy. Nếu để cho người khác nghe được, còn tưởng rằng cô là người phụ nữ

của anh.

"Đừng động! Để cho tôi ôm một lát." mắt màu xanh dương

của Zu Cuella cười quỷ dị, liếc nhìn bóng đen ở một cửa sổ của biệt

thự, sau đó giống như là làm nũng rúc vào trong ngực Hi Nguyên.

"Tôi không phải gối ôm của anh! Anh tự mình về nhà mà ôm đi!" Hi Nguyên đẩy bàn tay Zu Cuella ra, ngang ngược nói.

Zu Cuella cười ha ha, không nói gì nữa.

Hi Nguyên nắm lấy túi sách của mình, nhảy xuống xe đang muốn đi vào, lại

bị Zu Cuella lần nữa kéo về trước cửa xe, đầu của anh nhô ra khỏi cửa

xe, hơi nghiêng, gần sát môi Hi Nguyên, mê hoặc nói: "Con mèo nhỏ, ngày

mai hẹn hò đi."

Cái tư thế này của bọn họ, nhìn từ một góc độ, giống như Hi Nguyên đang không ngừng cùng với Zu Cuella ôm hôn.

"Sớm đã hẹn với người khác, anh mở lời chậm rồi, tiên sinh!" Hi Nguyên cười

đẩy Zu Cuella ra, không lưu luyến chút nào xông vào lâu đài Tinh Nguyệt.

Zu Cuella tà mị nhếch khóe môi, nhìn về một hướng khác. Chỉ thấy nơi đó hình như có tia lửa lấm tấm, lập loè trong đêm tối.

Hi Nguyên luôn ngây thơ, cũng không biết đã có người tức muốn bể phổi, cô

rón rén đi vào phòng khách, chỉ thấy khoảng không gian đen kịt, ngay một bóng người cũng không có, vì vậy an tâm thoải mái leo lên cầu thang.

"Con chim ham vui rốt cuộc biết tìm về tổ rồi sao?." Một giọng nói đầy châm chọc từ trên sofa phòng khách vang lên. "Con chim ham vui rốt cuộc biết tìm về tổ rồi sao?." Một giọng nói đầy châm chọc từ trên sofa phòng khách vang lên.

Theo giọng nói vang lên, đèn bên trong phòng đột nhiên sáng choang, thân thể Hi Nguyên bại lộ hoàn toàn dưới ánh đèn sáng trưng. Vừa nghe thấy thanh mang theo giễu cợt này của Lăng Khắc Cốt thì thân thể của cô cứng đờ

dừng lại, tay phải không vịn cầu thang nắm thật chặt thành quả đấm.

Trong không khí tràn ngập mùi thuốc lá nồng đậm, cô bởi vì đang mang

thai mà khí quản trở nên nhạy cảm bắt đầu cảm thấy sự khó thở. Cô khó

khăn xoay người, ngẩng đầu lên nhìn về phía Lăng Khắc Cốt giống như ác

ma đứng ở trong phòng khách. Đôi tròng mắt đen không nhìn thấy đáy kia

lạnh lùng bắn về phía cô, mặc dù trên mặt không có chút biểu tình gì,

lãnh khốc hay căng thẳng, nhưng Hi Nguyên có thể cảm nhận được cơn giận

của anh.

"Ba yêu quý, trễ như thế này rồi sao