Vô Diệm Vương Phi

Vô Diệm Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329274

Bình chọn: 8.5.00/10/927 lượt.

ng phi giao cho tổ chức

phản nghịch Thiên Địa Thịnh! Y Y, muội nên biết muội đã phạm tội gì,

muội ở lại Lâm phủ chỉ liên lụy đến chúng ta mà thôi!”

“Thì ra đại ca là người sợ chết!” Lâm Y Y bừng tỉnh giác ngộ nói.

“Đúng vậy, cho nên muội hãy mau chóng rời khỏi đây, ta đã cho người chuẩn bị hành lí xong, ngoại trừ quần áo, những thứ khác muội không được mang theo, đây chính là sự trừng phạt

dánh cho muội!” Lâm Kiếm Hồng cao giọng nói.

“Hồng nhi à, Y Y không giống với lão

nhị, nó là nữ nhi mà, con để cho nó ở lại đi mà! Chuyện của vương gia ta thấy cũng không nghiêm trọng như vậy, bây giờ con đã là minh chủ võ

lâm, ta nghĩ Đoan Tuấn Mạc Nhiên cũng không dám công khai đối địch với

võ lâm đâu, hay là tha thứ cho Y Y lần này đi!” Lâm phu nhân tiến lên lên tiếng xin xỏ.

“Nương, người đừng hồ đồ, nếu như

nhân sĩ võ lâm mà biết được chân tướng sự tình, người cho rằng có võ lâm hảo hán nào chịu ra mặt vì chúng ta đây, nếu như Đoan Tuấn Mạc Nhiên

muốn giết ta cũng không thể ra mặt được đâu!” Lâm Kiếm Hồng lạnh lùng nói rồi nhẫn tâm thúc giục Lâm Y Y mau chóng rời đi.

“Cha, người là nhất gia chi chủ (chủ gia đình), người hãy lên tiếng đi, ta không có chỗ nào để đi!” Lâm Y Y quỳ gối trước mặt Lâm Thế Vinh thấp giọng nói.

“Hồng nhi à, con làm việc đừng nên

phân minh quá mức, chúng ta đã là người một nhà, Y Y đã gây họa thì phải cùng gánh, nếu không được thì ta sẽ bỏ qua cái bản mặt già nua của ta

để đến nhận sai với vương gia, tốt xấu gì Y Y cũng từng là thê tử tương

lai của hắn, có lẽ hắn…” Lâm Thế Vinh thấp giọng nói.

“Cha, người cũng hồ đồ rồi, đó là một vương gia ác ma đấy, người cho rằng hắn chỉ là một tên nhóc lông bông

đầu đường thôi sao? Hiện giờ sự việc vẫn chưa bại lộ, ta cho rằng Yên

Chi không nói cho vương gia biết, nếu như vương gia biết chuyện chỉ sợ

đến lúc đó Y Y có muốn đi cũng không thể!” Lâm Kiếm Hồng lạnh lùng kiên quyết nói.

“Nếu không thì như vầy, Y Y, trước

tiên con hãy đến nhà hai tỷ tỷ của con tạm lánh một thời gian, đến khi

sự việc qua đi sẽ trở về!” Lâm phu nhân tiến lên đau lòng cầm bàn tay nhỏ bé của Lâm Y Y thấp giọng nói.

“Không, con không muốn đi…” Lâm Y Y sầu khổ rủ mắt xuống.

“Hiện giờ chỉ có thể như vậy, ngoan nào, ta sẽ tự mình đưa con đi!” Lâm phu nhân kéo bàn tay nhỏ bé của Lâm Y Y nói.

“Nương, người hãy cứ đợi ở nhà đi, con đã nói đuổi Y Y ra khỏi Lâm phủ rồi!” Mặt Lâm Kiếm Hồng lạnh tanh, không khách khí tiến lên, kéo Lâm Y Y ra ngoài, sau đó dặn dò quản gia đóng cửa chính lại.

Ngoài cửa truyền đến tiếng khóc lớn của Lâm Y Y, Lâm phu nhân đau lòng giữ chặt tay Lâm Kiếm Hồng: “Hồng nhi, con đừng tuyệt tình như vậy, dù sao nó cũng là muội muội của con mà, con bắt nó phải đi đâu đây?”

“Nương, hãy tin tưởng con, con làm vậy cũng là muốn tốt cho nó thôi!” Lâm Kiếm Hồng thở phào nhẹ nhõm nói.

“Ngươi là cái thứ bất hiếu, ta đã

liên lạc với các quan lại trong kinh thành, Y Y sẽ nhanh chóng được gả

vào nhà giàu có, ngươi…” Lâm Thế Vinh hầm hừ mở miệng nói.

“Cha, người đừng mơ mộng hão huyền nữa!” Lâm Kiếm Hồng chán ghét nói, sau đó chuyền tầm mắt cất cao giọng nói: “Không cho phép ai mở cửa cho tam tiểu thư, nếu không thì cứ cùng nàng cút ra khỏi cửa chính Lâm phủ!”

“Không được, các người không thể ném Y Y ra ngoài một mình!” Rốt cuộc Thượng Quan Hi vẫn không hề mở miệng nói gì cũng đứng dậy.

“Thế nào? Ngươi muốn cùng đi với nàng sao? Tuy ngươi là khách của Lâm gia nhưng…” Lâm Kiếm Hồng thỏa mãn mỉm cười, lời nói không có chút khách sáo nào.

“Ta là khách của Y Y, không phải khách của Lâm gia, ta đã đồng ý với thúc phụ sẽ chăm sóc cho Y Y!” Thượng Quan Hi cất cao giọng nói, tiến lên mở cửa chính ra, ngoài cửa, Lâm Y Y cảm kích liếc nhìn Thượng Quan Hi.

“Nếu là vậy thì cũng đừng trách ta không nể tình thúc phụ, đây chính là lựa chọn của ngươi, đừng trách người khác!” Lâm Kiếm Hồng như sợ Thượng Quan Hi đổi ý, nhanh chóng chạy ra đóng chặt cửa chính lại.

“Hồng nhi, con thật sự tuyệt tình như vậy sao?” Ngay từ đầu Lâm phu nhân cho rằng Lâm Kiếm Hồng chỉ đơn thuần muốn dạy

cho Lâm Y Y một bài học, bây giờ nhìn hắn điềm nhiên như không có gì trở vào trong, trong lòng nổi lên cảm giác khó chịu, bất an.

“Nương, hãy tin tưởng vào sắp xếp của con, Thượng Quan Hi là kết cục tốt nhất của Y Y!” Lâm Kiếm Hồng thấp giọng nói.

“Thượng Quan gia cũng là danh môn, nhưng không thể đánh đồng với hoàng thân quốc thích được…” Lâm Thế Vinh thì thào mở miệng.

“Cha, người có thôi đi không!” Lâm Kiếm Hồng lạnh lùng quét mắt qua phụ thân của mình, không vui đi vào đại sảnh.

Ngoài cửa lớn, Lâm Y Y sầu khổ nhìn vào

cánh cửa son rồi lại nhìn Thượng Quan Hi đồng cam cộng khổ cùng nàng,

nhẹ nhàng thở dài một hơi, ngồi xuống cạnh khung cửa: “Ngươi cần gì phải đi theo ta!”

“Ta đã nói ta là khách của nàng, hiện giờ chủ nhân đã không có ở đây, ta còn tiếp tục ở lại làm gì?” Thượng Quan Hi không cho là đúng nói, quan trọng nhất là có thể ở bên cạnh Lâm Y Y không phải sao?

“Ta…không đáng để ngươi làm vậy, hay là ngươi hãy trở về Lạc Dương đi!” Lâm Y Y cười lạnh một tiếng rồi


XtGem Forum catalog