Duck hunt
Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Vợ Đồng Chí, Cố Lên!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324550

Bình chọn: 7.5.00/10/455 lượt.

y hàng hiệu hạng sang, liền hỏi Giang Tiềm, "Mấy thứ này cần xài bao nhiêu tiền?"

Giang Tiềm không thèm để ý, "Mẹ anh cứ như vậy, xuất thân từ người nghèo, cứ

cảm thấy ánh mắt mình không tốt, cho nên luôn thích tiêu tiền, luôn luôn cho rằng đắt tiền là tốt, em cứ xem trang phục của anh và ba anh, mặc

giống như trộm được, nhìn liền thấy giàu."

"Con trai, con đang nói xấu mẹ cái gì đấy?"

Thấy Tôn Kính Hồng cùng theo vào phòng, Giang Tiềm cười, "Không có, phòng

này trang trí vô cùng đẹp, người ngoài nhìn, nói không chừng thật sự cho rằng chúng con đang ở lâu đài đấy."

"Xí, mẹ mới không phục vụ

hai đứa đâu, có ở lại cũng sẽ không ở chung đâu, bản thân từng đi ra

ngoài, xa thơm gần thối hiểu không?"

"Hiểu, hiểu. . . . . ."

Trước khi đến Triệu Nhiễm Nhiễm không hiểu sao cha mẹ nhà họ Giang không phản đối Giang Tiềm chuyển nghề rồi ở lại thành phố S, hiện tại đã biết rõ

rồi, người ta có tiền, ở nơi nào sống cũng không thành vấn đề. Lúc nãy

người một nhà ngồi chung tán gẫu Tôn Kính Hồng cũng nói, dù tương lai

sống cùng một thành phố cũng đừng trông cậy bà giữ con giùm, thỉnh

thoảng giúp một chút thì có thể. Hai ông bà đã kiếm đủ tiền rồi, chuẩn

bị qua hai năm sẽ du lịch khắp nơi.

"Giữ giùm trong tháng thì

được, mẹ mệt mỏi cả đời không muốn giữ đứa bé nữa, nếu các con muốn sinh em bé thì chờ cha mẹ vợ con về hưu đi, đỡ cho không ai giữ giùm." Tôn

Kính Hồng nói như vậy, bà còn nói, "Ở lại thành phố S được rồi, chỗ của

ba mẹ nhỏ sợ hai con ở không quen, chờ mẹ và cha con đi chơi đã cũng sẽ

mua nhà ở thành S, cảm thụ tiết tấu cuộc sống ở thành phố lớn."

"Ừ, cha mẹ vợ con nói rồi, bảo chúng con mua nhà bây giờ luôn, tiền đặt cọc bọn họ sẽ trả, làm đồ cưới cho Nhiễm Nhiễm, còn dư lại thì dùng công

quỹ của Nhiễm Nhiễm, vay thêm cũng ít."

Tôn Kính Hồng nhíu nhíu

mày, nhìn Triệu Nhiễm Nhiễm một cái, "Tiền đặt cọc cũng không ít, Nhiễm

Nhiễm không phải còn có cậu em trai sao, tương lai phải thú tức phụ nhi, ba mẹ con đều là nghiêm chỉnh giãy tiền lương, trên đầu rộng thùng

thình sao?"

Triệu Nhiễm Nhiễm gật đầu, "Mẹ con nói bà không thiên vị, con và em trai đều đối xử như nhau."

"Nếu là mua nhà, tiền đặt cọc nên do mẹ trả, về phần dùng công quỹ của con. . . . Các con cần mua nhà gấp thế sao? Hiện tại giá nhà đang cao, hơn nữa Nhiễm Nhiễm không theo quân sao?"

Triệu Nhiễm Nhiễm trả lời bà, "Tạm thời không thể theo quân, con ký hợp động với bệnh viện rồi, sau này vẫn còn chưa có ý định."

Tôn Kính Hồng trầm mặc một hồi rồi gật đầu một cái, coi như là không có phản đối.

. . . . . . . . . . . .

Phòng ốc rất rộng rãi, Tôn Kính Hồng lại không an bài một phòng cho bọn họ,

Giang Tiềm liền mất hứng, nói không đồng ý. Làm mẹ thì dù xa con trai

bao nhiêu năm cũng biết tính tình của anh, không trách Triệu Nhiễm

Nhiễm, nói chết cũng không theo Giang Tiềm.

"Sắp kết hôn hôn rồi, sao không ngủ cùng nhau được."

Triệu Nhiễm Nhiễm đã trở về phòng, Giang Tiềm đứng ở cửa phòng la lối om sòm, Tôn Kính Hồng tức giận anh quá mức, còn không ngừng vỗ vỗ vào người

anh, "Không phải con còn chưa đăng ký sao, nếu mẹ đồng ý, sẽ khiến con

dâu cảm thấy mẹ chồng không quá nghiêm chỉnh."

Giang Tiềm nhanh chóng cãi, "Ngày mai không phải đăng ký rồi sao."

"Vậy thì ngày mai ngủ chung, mau cút về phòng con đi."

Hình thức ở chung của hai mẹ con này cho tới bây giờ đều là như vậy, hai năm không gặp mặt cũng không hòa thuận được, vẫn còn bướng bỉnh cãi nhau

như lúc còn bé.

Giang Tiềm nhìn nhìn bốn phía, cười he he, "Vậy

được, con về phòng, mẹ cũng mau đi ngủ sớm đi." Thấy mẹ anh xuống lầu,

Giang Tiềm liền nhủ trong lòng, an bài phòng cho hai người ở cùng một

cái lầu hai không phải chỉ làm dáng thôi sao, không phải giả bộ ngu à,

không phải chỉ tỏ vẻ ngoài thôi sao, vậy buổi tối anh sẽ len lén.

. . . . . . . . . . . .

Triệu Nhiễm Nhiễm bôn ba một ngày thật là rất mệt mỏi, đau lưng, vừa ngã đầu

xuống gối liền ngủ mắt, căn bản không biết Giang Tiềm lăn qua lộn lại

đến nửa đêm ngủ không yên. Đợi lúc đang ngủ say mơ mơ màng màng liền

thấy bị đè, cô bị dọa lập tức từ trong mộng giựt mình tỉnh lại, "A. . . . . ."

"Vợ đừng kêu, anh nè."

Triệu Nhiễm Nhiễm hơi không biết người ở chỗ nào, "Giang Tiềm sao anh tới đây? Em trai của em sẽ phát hiện."

Chỉ chốc lát Giang Tiềm đã cởi hết quần áo của cô, há miệng hôn cơ thể lõa lồ, "Bé ngốc, ở nhà anh đấy."

Một lúc lâu Triệu Nhiễm Nhiễm mới phản ứng được, đúng vậy, đã đến nhà anh

rồi, còn gặp bố chồng mẹ chồng, nhưng. . . . . . Vậy càng không được.

"Giang Tiềm anh mau dậy đi, để cho cha mẹ con anh biết sẽ không thích

em."

"Sẽ không." Giang Tiềm luống cuống tay chân kéo y phục của mình, hôn miệng cô, "Anh len lén tới thôi."

"Giang Tiềm, mấy ngày nữa được không?"

"Không được." Thái độ của anh cứng rắn, không đạt mục đích tuyệt không bỏ qua, "Hai ta đã bao lâu chưa làm một lần rồi, em tính xem đã bao lâu rồi,

Nhiễm Nhiễm anh thật muốn, thật là muốn thật là muốn. . . ." Mấy từ cuối cùng kéo thật dài, giống như là làm nũng, lại không cho cự tuyệt.

"Vậy. . . . Anh mau chút được k