
vẫn không phải là nơi chúng ta có thể ở
lâu, ít nhất là trong thời gian này.”
Tư Mã Cường thở dài một hơi: “Hôm nay mẫu thân đi đến
chỗ Lệ phi, bị Lệ phi chọc tức, lúc ta đi xem người, đang tức giận đến ngực đều
đau.”
Hồng Ngọc dừng một chút, không nói gì thêm. Không biết
chuyện Vân Tuệ quận chúa làm được như thế nào rồi? Lưu phi có hay không đi cầu
Thái hậu ân chuẩn?
Đang suy nghĩ, nghe thấy bên ngoài có người sang sảng
cười, vui vẻ nói: “Hồng Ngọc tỷ tỷ, ở nhà làm cái gì nha?”
Hồng Ngọc vừa nghe, trong lòng cười, thật sự là nghĩ
đến người nào người đó liền lập tức xuất hiện. “Là Vân Tuệ muội muội sao, mau
vào đi, ta đang nghĩ đến muội đây. Có chuyện gì lại cao hứng như thế? Chỉ nhớ
rõ mấy người bằng hữu, thế nhưng lại không để ý tới ta.”
“Nào có, tỷ cũng biết muội trời sinh tính thích xem
xét, bình thường sẽ không thường xuyên ở kinh thành, lần này trở về ngoài việc
vấn an cha mẹ cùng với dì, chính là thăm lại một vài vị bằng hữu trước kia.”
Vân Tuệ ngồi xuống, nhìn Hồng Ngọc, có chút kì quái nói: “Kìa, sao sắc mặt của
tỷ lại khó coi như thế?”
Hồng Ngọc sờ sờ lên mặt mình “Phải không? Ta cũng
không chú ý.” Nói xong lấy gương đặt ở một bên, xem xem, thấy mặt có chút tái
nhợt, “có thể là mấy ngày nay có chút mệt, hôm nay cảm thấy có điểm không thoải
mái, không có việc gì.”
Vân Tuệ cười nói: “Không có việc gì là tốt rồi. Miễn
cho muội phải lo lắng. Phải rồi, còn có việc muốn nói cho tỷ, vốn định sớm nói
cho tỷ biết, nhưng là vẫn không gặp. Vài ngày trước đây, Ngô nương nương đến
chỗ dì cầu hôn, một vị biểu ca của Ngô Mông đại tướng quân, cũng là người kinh
thương, là một người tài giỏi, dì cảm thấy tốt lắm, lại thấy người đó, nói nhìn
cũng yên tâm, đã cầu Thái hậu tứ hôn, qua mấy ngày nữa muội sẽ thành hôn.” Nói
xong, trên mặt hơi hơi nổi lên chút sắc xấu hổ, xem ra, đối với tân vị hôn phu
này cũng là thực vừa lòng.
Hồng Ngọc chỉ cảm thấy ngực có chút khó chịu, trong
đầu hốt hoảng, trong lúc nhất thời thực không biết phải nói cái gì mới tốt. Một
bên Tư Mã Cường sắc mặt cũng thay đổi, nhưng không mở miệng.
“Như thế nào, Hồng Ngọc tỷ tỷ, tỷ không thay muội cao
hứng sao?” Vân Tuệ có chút kì quái hỏi, phản ứng của Hồng Ngọc có chút kì lạ,
dường như không phải bộ dáng đặc biệt vui vẻ. Chính mình đến là thật cao hứng,
vị biểu ca này của Ngô Mông nàng trước kia cũng từng nhận thức, hai người cũng
từng tán gẫu thật sự vui vẻ, là một người tính cách sáng sủa, phiêu bạt giang
hồ, rất hợp với tính tình của nàng.
Hồng Ngọc có chút miễn cưỡng cười: “Không phải, ta chỉ
cảm thấy có chút bất ngờ. Muội cảm thấy người đó như thế nào?”
“Tốt lắm.” Vân Tuệ không phải là một nữ tử hay làm ra
vẻ, sang sảng cười, nói: “Kì thật trước kia muội đã từng nhận thức chàng, theo
thúc thúc lúc lo việc buôn bán mà nhận thức, thúc thúc cùng với chàng quan hệ
cá nhân cũng rất tốt. Chàng nguyên đã có nhất phòng thê tử, nhưng vì khó sinh
nên đã qua đời, không nghĩ tới Ngô nương nương nhắc tới chàng, chàng cũng là lập
tức đồng ý, dì đáp ứng đề cập với Thái hậu nương nương, Thái hậu thực cao hứng,
còn nói, ngày hôm trước Nhuệ đệ đệ mới nói tới chuyện của muội, nay có, thật sự
là cao hứng.”
Hồng Ngọc cười khổ một chút, Lưu phi thật sự là đã làm
hỏng việc!
Tiễn bước Vân Tuệ, Hồng Ngọc cảm thấy trên mu bàn tay
cảm nhận đau đớn sâu sắc tăng thêm một chút, thoạt nhìn chỗ hoa ngân dường như
có chút sinh mủ.
Tư Mã Cường nhìn nhìn, trong lòng rất kì quái, bất quá
là một vết hoa ngân nhợt nhạt nho nhỏ, vì sao lại có tình trạng như thế?
“Hồng Ngọc, có phải hay không Tiểu Ngũ làm bị thương
nàng, là do Lệ phi sai sử? Nếu chỉ là vết thương thông thường, hẳn sẽ không có
xuất hiện tình huống sinh mủ. Lệ phi là công chúa Ô Mông quốc, Ô Mông quốc độc
dược rất lợi hại, nếu như là nàng ta hạ độc…..ta vẫn là mau mời Thái y đến xem
đi.”
Hồng Ngọc trong lòng căng thẳng, không thể nào! Tiểu
Ngũ giống người có tâm kế sao? Nguyệt Kiều đã chết, Tiểu Ngũ vào cung, hơn nữa
bị Lệ phi giữ ở bên người? Chẳng lẽ Tiểu Ngũ phát hiện dược là của Ô Mông quốc?
Hoài nghi là ngày ấy nàng đổi dược? Chính mình thật sự là sơ sẩy, lúc đó thấy
nàng đi mua thuốc, nên nghĩ đến, đã có người viết ra phương thuốc, nói lên nhất
định có người biết dược đến từ Ô Mông quốc!
Chẳng lẽ Lệ phi nhận thức Nguyệt Kiều? Vẫn là, Tư Mã
Nhuệ tham gia việc này!
Tư Mã Cường đối với Tiểu Ngũ phi thường hoài nghi, hắn
cảm thấy, phía sau Tiểu Ngũ nhất định có bí mật gì không thể cho ai biết. Hắn
hỏi thăm qua Nguyệt Kiều, cũng mơ hồ biết đến sự tồn tại của Nguyệt Kiều, nhưng
Nguyệt Kiều là người cùng Tư Mã Nhuệ có liên quan, vì sao ngày ấy Tư Mã Triết
cùng Hồng Ngọc lại đàm luận đến nàng?
Chỉ có tìm được Tiểu Ngũ mới có thể hỏi rõ. Cho nên,
hắn quyết định lặng lẽ tiến vào Noãn Ngọc các Lệ uyển, cướp đi Tiểu Ngũ, hỏi rõ
ràng, không phải là một tiểu nha đầu sao, nếu xảy ra chuyện, tổ mẫu cũng sẽ
không bởi vì một tiểu nha đầu mà như thế nào trách phạt hắn.
Tiểu Ngũ chính là im lặng ngủ, ngủ giống như thực kiên
định, như một tiểu hài tử