
cửa đại
môn, ngay cả mời tiến vào cũng chưa làm.
Bốn người cho là hắn ta sợ tới mức quên mời bọn họ vào, liền tự động muốn đi vào trong phủ, lại bị thị vệ ở cửa ngăn lại.
“Lão gia phu nhân nhà ta còn chưa nói
muốn gặp các ngươi đâu!” Bọn họ vênh váo tự đắc, hộ vệ ở Cốc phủ này lại không coi ai ra gì.
“Cái gì! ?” Thôi Nhân Quý lúc này phát
hoả mà hỏi một câu, nhưng bất luận là có thêm bao nhiêu người tức giận,
thì hộ vệ giữ cửa lại không sợ.
Ông là người có thân phận như nào, mà
lại bị đối đãi như vậy, Thôi Nhân Quý tức giận quăng tay áo xuống chạy
lấy người, ba vãn bối tất nhiên cũng theo trở về.
Căn bản không đi bẩm báo, núp vào trông
ra ngoài cửa Cung sanh thấy người đi rồi, xoát xoát hai cái, biểu diễn
kỹ thuật cao siêu của hắn một chút, đem thiếp của bốn người biến thành
những mảnh nhỏ.
Bốn người sau khi trở về, nghĩ đợi khi
vợ chồng Cốc thị biết hộ vệ làm càn, nhất định sẽ tới cửa để bồi tội cầu xin bọn họ tha thứ, nào biết đợi qua vài ngày, chẳng những không có tin tức, lại còn nghe thấy được tả thừa tướng đại nhân Phượng Trọng Nam mời vợ chồng Cốc thị đến quý phủ của ông ta làm khách, thậm chí hai vợ
chồng này còn được mời đến quý phủ của Vương gia, suy nghĩ cân nhắc mãi, lui tới rất thân mật với tả thừa tướng, ngay cả Vương gia cũng làm cho
vui vẻ, vẫn có thể quan hệ với bọn họ là tốt nhất, có một số việc, có
thể chịu nhẫn nhịn! Vì thế, bốn người da mặt dày lại tới cửa .
“Ngươi nói ai?” vợ chồng Cốc thị cùng kêu lên hỏi lại Cung sanh khi đang đưa thiếp lên .
Nói lại một lần tên đám người Thôi Nhân Quý, Cung sanh lần này là bẩm báo chi tiết.
“Đi nói chúng ta đi vắng!” Mai Bình vừa khẩn trương lại vừa chán ghét nhìn thấy bọn họ, không nghĩ nhiều nói lý do lung tung.
“Hắn đã nói đến bẩm báo chúng ta, chúng
ta làm sao có thể đi vắng!?” Cốc lương sính vạch nương tử là không làm,
“Đi nói cơ thể của ta không khoẻ, hiện tại không thể gặp khách được “
Cung Sanh vẻ mặt rất bình thường nói dạ, sau đó là một lúc lâu, mới lắc lư tới cửa, đối với bốn người không mời
mà đến, vẫn đứng ở nơi nào đó, tiếc nuối nói cho nhóm họ biết tin tức
bất hạnh này, bốn người nhịn xuống bị miệt thị mà sinh ra tức giận, nói
ngày khác lại đến.
Ba lượt bốn người Thôi Nhân Quý tới cửa
cầu kiến thì Cung sanh vẫn đi bẩm báo vợ chồng Cốc thị, khi quay lại nói lão gia phu nhân nhà hắn hiện tại không có cách nào gặp khách, nhưng mà lại cố ý trước mặt bốn người, đầy nhiệt tình mời một vị quan viên nhỏ
vừa vặn đến bái thiếp cầu kiến vào. Lúc này làm cho bốn người kia tức
giận đến choáng váng, lúc này bốn người rốt cục không hiểu nguyên nhân
gì, nhưng vợ chồng Cốc thị này nhất định là cố ý làm khó bọn họ, không
muốn gặp bọn họ. Không có tên trong danh sách chiêu đãi, lại liên tục ba lượt không cho khách vào nhà, có thể nghĩ, bốn người từ lúc bắt đầu
ngoài ý muốn xấu hổ, đến mất mặt, từ mất mặt cuối cùng chuyển thành phẫn nộ.
Trong lòng Bốn người giữ nguyên lửa giận mà đi, nhìn bóng lưng của bọn họ khoé miệng Cung sanh nở nụ cười châm
chọc, nghĩ rằng: đây mới là bắt đầu nho nhỏ nóng người mà thôi, đợi chúa thượng trở về, trò hay mới có thể trình diễn, đến lúc đó bị từng đao
từng đao lăng trì các ngươi, hẳn là sẽ kêu cha gọi mẹ đi!
“Cốc gia Tây Bắc này đang tính cái gì
vậy, không phải chỉ có mấy đồng tiền dơ bẩn sao! ?” Mấy nhà gom lại cùng nhau, Mai phương đối với việc này phát hoả trước tiên. Hai đứa con trai không chịu thua kém, làm cho bà ta mấy năm nay trước mặt người khác
vênh váo tự đắc, cuộc sống giàu có càng làm cho bà ta hình thành thói
quen xa xỉn, chỉ thấy toàn thân bà ta mang đầy đồ trang sức tầm thường,
không có khí chất phu nhân, lại cố gắng làm ra vẻ có khí chất, chẳng ra
cái gì cả, giống như nhà giàu mới nổi.
Theo bà ta mở đầu, lúc này bên trong Tề
gia náo loạn mắng Cốc gia không có mắt nhìn người, làm cho mấy nhà bọn
họ phải khốn khổ, về sau phải đối với vợ chồng kia thật tốt!
“Con đã nói phàm là họ Cốc đều phạm với
chúng ta!” Tề Hiểu Nhã chau lông mày, trở mặt xem thường mà nói. Mấy năm nay nàng ta sinh cho Mai Hiển Diệu ba đứa nhỏ, cuộc sống giàu có hơn,
làm cho nàng ta trở nên mập mạp, dáng người đã sớm không còn hình dạng,
rất thích tính kế, khiến cho năm nay hai mươi lăm tuổi mà nhìn nàng ta
giống như ba mươi.
Những lời này làm cho những người đang
ngồi trên cơ bản đều không tiêu tan, không quá nguyện ý nhớ tới người
Cốc gia, mà gả vào đây Phượng Thiếu Liên không hiểu nhìn sắc mặt của mọi người biến hóa, nghĩ muốn làm cho nhà chống bớt giận, nói: “Mẹ, Cốc gia dám cự tuyệt tướng công bọn họ bái kiến, là do bọn họ không có mắt,
không phải chỉ là thương nhân thôi sao! Tới gần được Vương gia Thừa
tướng, thì cũng chỉ là tạm thời, không cần quá để ý. Con nghe nói, anh
họ con hiện tại đã Tây huyện gần Kiền Đô rồi, vẫn là nghĩ thêm một chút, chuẩn bị sách lược cho thoả đáng. Dù sao, được huynh ấy coi trọng mới
có thể làm được chính sự. Phải biết rằng, trong triều này quan viên lớn
nhỏ, vô luận là ai, đều phải kiêng kị anh họ con ba phần! Một khi tướng
công bọn họ có t