
, chỉ cần Phượng
hiên khẳng muốn là tốt rồi, Phượng Trọng Bắc trong lòng thầm nhủ, lấy
tay đem cuộn tranh đẩy tới trước mặt Phượng Hiên.
Nhìn Phượng hiên sau khi cầm cuộn tranh
lên, tầm mắt Phượng Trọng Bắc đảo qua Phượng tiêu cùng với Phượng địch
đưa Văn Thiều Uẩn trở về bên trong đình, lại nhìn bọn hộ vệ đang mặc
trang phục màu xám canh giữ ở ngoài đình, toàn bộ đều nam nhân, đừng nói đến tỳ nữ, ngay cả nửa giống động vật cái đều không có, thiếu chút nữa
làm cho ông chảy nước mắt chua xót xuống. Từ mười bốn năm trước sau việc hôn nhân bị hỏng kia, không biết vì tông chủ Phượng hiên đã đề cập qua
bao nhiêu việc hôn nhân, nhưng hắn luôn tìm lý do cự tuyệt. Từ bắt đầu
có chỗ đứng ở trong triều rồi không rảnh, biến thành nhà gái có thể sẽ
ảnh hưởng đến chính trị của Phương thị, gần đây lại biến thành soi mói
khuyết điểm bối cảnh mọi người trong nhà gái, tóm lại, tông chủ nhà mình có đủ loại lý do kiểu dáng kỳ quái cự tuyệt đối tượng các vị trưởng lão vì hắn lựa chọn. Tông chủ nhà mình dung mạo địa vị tất nhiên làm cho
bao nhiêu thiếu nữ nối tiếp nhau, nghĩ hết biện pháp muốn lên giường
của hắn, nhưng mà, khi thì thân thể nữ tử mỹ lệ tản ra thanh xuân mị lực mềm nhẹ như tơ xuất hiện ở trước mặt tông chủ nhà mình thì hắn, hắn,
hắn lại làm ngơ xoay người bước đi, còn hạ lệnh kêu người đem nhóm người động lòng người kia có thể làm cho cả chính ông một lão nhân gia biến
thành một con rồng sống, ngay cả cái giường cũng mang vất đi. Trời ạ!
Tiếp tục như vậy thì năm nào tháng nào Thiếu tông chủ tương lai của
Phượng thị bọn họ mới có thể ra sinh a!
Đang suy nghĩ, trong lòng mong mỏi lần
này có thể có nữ tử trúng tuyển, Phượng Trọng Bắc mang theo ánh mắt hy
vọng nhìn về phía Phượng hiên đang cẩn thận xem kỹ bức họa, thầm nghĩ,
từ trước tới nay tông chủ hoặc Thiếu tông chủ, bất kể như thế nào, việc
hôn nhân đều nghe theo các trưởng lão trong tộc an bài, nhưng từ khi
tông chủ đương nhiệm kế nhiệm tông chủ thì cái đó liền thay đổi, trong
tộc không ai dám bắt buộc hắn làm một chuyện gì, bởi vì năm vị trưởng
lão đều khắc sâu nhớ kỹ năm đó Phượng hiên mắt lạnh cười như thế nào xem nguyên đại trưởng lão Phượng vĩnh diễm chết đi mà uy hiếp bất luận kẻ
nào cũng không được giúp, lại lạnh lùng đem cha mình nhốt trong chùa
miếu ở Phượng châu đến hơn mười năm, khí thế chèn ép các huynh đệ cùng
cha khác mẹ, khiến cho vô ngày nổi danh, hơn nữa chỉ mới có mười lăm
tuổi lại dựa vào lực lượng một mình làm cho thế lực của Phượng Thị không ngã.
Chợt phát hiện cuộn tranh đã bị đẩy trở
về trước người mình, Phượng Trọng Bắc từ trong suy nghĩ của mình phục
hồi tinh thần lại, vội vàng hỏi nói : “Chúa thượng, có vừa ý ?”
Phượng hiên tiếc nuối cười cười, hơn nữa lắc lắc đầu, biểu tình có chút vô tội, mặc dù có một người nhìn qua
thực thuận mắt, nhưng hắn làm sao có thể từ bức hoạ liền quyết định lấy
ngay một người cho tới bây giờ chưa thấy qua người đâu! Cho nên, hắn
đành bất đắc dĩ cũng không còn biện pháp a! Muốn trách thì trách các
nàng không thể làm cho mình thần hồn điên đảo, thật không phải là lỗi
của mình!
Không thể chấp nhận loại kết quả này
Phượng Trọng Bắc cầm lấy một cái trong đó, mở ra, đặt tới trước mặt
Phượng Hiên, vội vã nói: “Người này rất tốt a, diện mạo đoan chính, gia
thế không tồi, là nữ nhi của tri huyện Lam châu, bức họa này thuộc hạ đã đối chiếu với bản thân của nàng, bức tranh cực kỳ rất thật, không hề
xuất nhập!”
“Trên thân so với hạ thân dài hơn, ông
cảm thấy mang nàng đi ra ngoài nói là tông chủ phu nhân, trên mặt sẽ có
mặt mũi sao?” Phượng hiên dùng cây quạt chỉ chỉ, khóe miệng tươi cười có chút gian.
Phượng hiên vừa nói như thế, ban đầu còn không có nhìn thấy Phượng Trọng Bắc càng xem càng cảm thấy là có chuyện như vậy, không thể nói, đành phải đem bức họa kia thu hồi, để qua một
bên, cầm lấy một cái khác, tiếp tục.
“Chỗ này có nốt ruồi, sẽ miệng lưỡi!”
Miệng lưỡi tông chủ phu nhân? Như vậy sao được! Để một bên.
“Vừa thấy chính là sinh nữ nhi !”
Hình như là có chuyện như vậy, không sinh ra nhi tử tương đương vô dụng, lại để một bên.
“Mắt tà, tâm bất chính, sẽ trộm người!”
Phải không? Nhìn tông chủ nhà mình mặt
hoạ thuỷ một cái, vô cùng hoài nghi sẽ có người sau lưng gương mặt này
đi trộm người Phượng Trọng Bắc nhíu nhíu mày, nhưng vẫn không thể để
loại người này vạn nhất làm mất mặt Phượng thị, vì thế, lại để một bên.
Phượng hiên đối với mỗi một bức hoạ mở
ra đều có thể vạch chỗ làm cho Phượng Trọng Bắc kiêng kị, dần dần, đống
bức hoạ giống như một ngọn núi nhỏ kia nhanh chóng giảm bớt, cuối cùng,
chỉ còn hai cái .
Không phải chứ! Chẳng lẽ lần này ông
phải thất bại mà về? Phượng Trọng Bắc cầm lấy một bức, giương lên mở ra, vừa thấy, ông kích động chỉ vào ngừơi trong bức hoạ nói: “Chúa thượng!
Vị này là chi nữ của Doanh Phó tướng Hắc Hổ ở phía đông, diện mạo dung
mạo đều tốt nhất, học thức cũng rất cao, võ công cũng không yếu, là
người thuộc hạ lựa chọn thích hợp nhất trong tất cả!”
Chỉ thấy người trong bức tranh kia dáng
vẻ thướt tha mềm mại, tươi cư