
a biết con mình giống cái đức tính “đáng quý” của mình là một khi nóng giận dễ
gây ra chuyện nông nổi nên đã cố ngăn rồi. Tuy nhiên Hiên Phi ngẩn lên, ánh mắt
đã không còn giới hạn kiềm giữ lại. Hắn quăng cái thành ghế gãy xông xông lao
ra ngoài như bão cát – gió lốc không thể khống chế.
——————–
Bên kia Lệ Nhan
không thể cười nổi một nụ cười trọn vẹn vui vẻ thật sự. Nàng miệng nói không
tin Hiên Phi nhưng trong bụng đầy hoài nghi. Nàng biết đây là cái chuyện lớn,
Hiên Phi không trẻ con đến mức lấy ra trêu nàng.
Thu Nguyệt nhìn tỉ
tỉ cả tháng đều vui vẻ nôn thành thân, vậy mà hôm qua Hiên Phi tìm sang lại
không còn vui nữa. Tiểu muội xinh đẹp rút rè hỏi Lệ Nhan…
- Có phải hôm qua … Hiên Phi ca ca kêu tỉ đừng
thành thân đúng không?
Thu Nguyệt hỏi,
trong lòng cũng thắt lại lo lắng. Lệ Nhan ngẩn nhìn, không rõ sao tiểu muội
đoán ra được nhưng cũng không quá thắc mắc. Trong đầu nàng lúc này đủ rối trí lắm
rồi không muốn nghĩ gì thêm. Nàng trả lời mang chút lãnh đạm.
- Đừng gợi cho tỉ nhớ cái tên khốn đó nữa!
Thu Nguyệt mím
môi, xem ra sự hoài nghi trong lòng cũng là sự thật. Hiên Phi thật có ý với đại
tỉ. Hôm trước, ánh mắt Hiên Phi đã tỏ ra không vui khi thấy bên đây chuẩn bị
trang trí hỉ sự. Rồi Hiên Phi lại đường đột vào nhà gặp Lệ Nhan như thế, tất cả
đều chứng tỏ Thu Nguyệt đoán đều chính xác hết.
Nhưng giờ đây Lệ
Nhan đã bước ra ngoài làm lễ rồi. Che khăn đỏ, nàng hít sâu một hơi đầy lòng ngực
cố không suy nghĩ nhiều. Điều này nàng chờ biết bao lâu nay. Vạn Sinh là đối tượng
nàng mơ tưởng duy nhất, không có gì có thể khiến nàng chùn bước.
Bà mai chủ lễ dẫn
nàng ra đại sảnh. Tiếng kèn nhạc, tiếng người đông vui như trẩy hội. Cha mẹ
nàng vô cùng hài lòng trong dịp vui của tiểu nữ. Xung quanh là thế nhưng trong
đầu nàng có cố thế nào cũng văng vẳng lời của Hiên Phi. Vẻ mặt của Hiên Phi lúc
ấy là nghiêm túc không đùa giỡn, nàng biết hắn hiểu nàng như chính nàng hiểu rất
rõ về hắn, Hiên Phi không nói dối nàng nhưng nàng thật không muốn tin.
Từ lâu rồi nàng
luôn mơ làm vợ biểu ca, chẳng lẽ đến giờ phút quyết định này lại nghi ngờ huynh
ấy – nghi ngờ luôn cả sự lựa chọn của bản thân hay sao? Hiên Phi chỉ vì không
được nàng mời dự tiệc nên ôm hận thế thôi.
Vạn Sinh áo đỏ
tân lang cười tươi vô cùng tươi tỉnh. Các khách đến dự đều nôn nóng nhìn tân
nương đi ra. Lệ Nhan che khăn đỏ không thể nhìn thấy vẻ mặt chiến thắng của Vạn
Sinh lúc này. Mỗi bước chân không hiểu sao thật nặng nề, lòng nàng đang sợ hãi
chứ không phải hạnh phúc.
Khi bà mai cho cả
hai cầm dây tú cầu đỏ, tim nàng đập dồn không vì hồi hộp mà vì hoang mang. Nàng
cuối cùng có nên tin Hiên Phi hay không?
Mười tám năm qua
dù cả hai sinh sự, cải nhau, đánh lộn nhưng đơn thuần như trẻ con xung đột chứ
không phải vì huyết hận gì. Lúc đi bảo tiêu, hắn cứu nàng, tuy ngoài miệng có xấu
xa thật nhưng bảo vệ nàng. Hắn có đáng ghét nhưng không phải loại người dựng chuyện
chọc phá nàng.
Khoảnh khắc này
lòng nàng đấu tranh như cả vạn năm, cuộc đời dài phía trước xem ra sống hay chết
cứ như là do lựa chọn lúc này. Và giọng người dẫn lễ vang lên…
- Tân lang -
tân nương chuẩn bị làm lễ bái thiên địa!
Vạn Sinh vui vẻ chuẩn
bị, ánh mắt lén hương về Thu Nguyệt xinh đẹp đứng bên kia. Cả tiêu cục nhất nhì
giang hồ và tuyệt sắc giai nhân thì quá là tốt. Tuy phải lấy Lệ Nhan cũng chẳng
sao với gã ta cả, xem như chịu thiệt thòi chút ít để đạt được điều tuyệt vời
hơn. Cha mẹ nàng rất vui ngồi chờ hai đứa hành lễ trước mình.
Người dẫn lễ vui
vẻ cao giọng…
- Nhất bái…
- Chờ đã!!!
Tất cả tiếng ồn
nhanh chóng hòa vào im lặng. Vạn Sinh bỡ ngỡ cùng cha mẹ nàng nhìn không hiểu
chuyện gì nữa. Không khí đang vui vẻ phút chốc căng thẳng lên vì tân nương. Lệ
Nhan thở nhộc, nàng không biết mình có điên hay không nhưng miệng nàng đã hoãn
lại hôn lễ. Giờ nàng thật không biết nên làm cái gì nữa.
Đột nhiên từ
ngoài cổng phủ, chất giọng quen thuộc của Long Bách Phi – tiêu chủ Long môn tiêu cục rỉ rỉ năn nỉ kêu
gào…
- Hiên nhi… Dù có thù ghét nhà người ta nhưng
phá hỉ sự thì không có được đâu con ơi!
Mọi người xoay
nhìn Long tiêu chủ vẫn còn mặc y phục ngủ cố ngăn Hiên Phi lại. Nhưng Hiên Phi
đã xông vào đến tận trong nhà rồi, trên tuấn nhan xinh đẹp chỉ còn se lại giận
dữ. Và trước mặt biết bao nhiêu quan khách, hắn lớn tiếng…
- Không được thành thân!!!
Hiên Phi cuối
cùng cũng làm ra cái chuyện “không thể chấp nhận được nơi đông người” khiến
Long Bách Phi chỉ nhăn nhó quằn quại. Lần này Mạch Kiểm giết ông ấy là cái chắc
nha.
Lệ Nhan nghe giọng
Hiên Phi, ngay lập tức nàng vén khăn đỏ nhìn ra. Cha mẹ nàng bất ngờ đến đứng
ngay dậy. Thu Nguyệt đứng một bên cùng tam muội chẳng ngờ đến Hiên Phi có thể
vì tỉ tỉ làm thế này.
Thiếu gia Long
môn tiêu cục sang phá hôn lễ nhà hàng xóm khiến người ta chỉ nghĩ ra có một lí
do duy nhất thôi. Mọi người mau chóng truyền tai nhau rù rì to nhỏ khi hỉ sự
đang vui lại thành lung tung lên hết. Bên phía nhà nàng dĩ nhiên sốc vô cùng rồi.
Chỉ có mỗi Vạn Sinh nhanh nhẹn còn vờ