
gì đâu, theo càng vướn
chân cha hơn. Tì àh… Tỉ thương muội nhiều nhưng cũng phải suy nghĩ cho
bản thân tỉ nữa!
- Nghĩ gì?
Mặt Lệ Nhan
nhăn nhúm lại rõ có chữ “ngốc” hằn trên trán nha. Thu Nguyệt mỉm cười
rồi dúi vào tay Lệ Nhan một túi vài thêu nhỏ không quên nói…
- Tỉ đi lần này chắc sẽ gặp Hiên Phi ca
ca. Lúc chỉ có tỉ và huynh ấy, tỉ hãy đưa cái này cho huynh ấy giúp
muội nha. Nhớ là tỉ không được xem lén đó!
Lệ Nhan nhìn
cái túi mà lòng như treo cả chục quả chì to. Chẳng lẽ lại là tình
thư hay sao?
Nghĩ đến viễn
cảnh nàng to gán dám đưa thứ này ra, Hiên Phi không giết nàng mới lạ.
Thậm chí có khi hắn còn quẳng xác nàng cho Cẩu Cẩu chơi nhằm hả dạ
ấy chứ. Dù sao nàng thật cũng không muốn đưa nên lắc đầu, miệng cười
cười, tay đẩy túi về lại phía Thu Nguyệt…
- Tự muội đưa đi!
- Không! Phải chính tay tỉ đưa cho huynh
ấy. Tỉ thương muội cơ mà đại tỉ!
- Tỉ…
Nhìn Thu Nguyệt
xinh đẹp năn nỉ, dáng vẻ động lòng người khiến Lệ Nhan hơi run rẩy
yếu lòng. Suy cho cùng nàng là kẻ nhu nhược chỉ biết chiều lòng
người khác và rước họa vào thân. Thu Nguyệt cười ngay khi nàng đồng
ý…
- Nhớ lúc chỉ có tỉ và Hiên Phi ca ca
thôi nhé! Tỉ nhớ nha!
Lệ Nhan không
nói gì nổi, vì tiểu muội, nàng biết sẽ bị hắn ta một cú giết
chết vẫn nhẫn làm. Nàng không biết Thu Nguyệt cười mỉm rất vui hi
vọng đại tỉ sẽ vì mình giao nó tận tay Hiên Phi càng sớm càng tốt.
Cuộc thi đệ
nhất tiêu cục diễn ra tại Phong Châu, ba năm một lần. Có thể nói qui
mô của cuộc thi này rất lớn, thu hút về gần hơn một trăm tiêu cục
lớn nhỏ khác nhau. Như thường niên, hội tiêu cục và các thương gia sẽ
đóng góp vào việc tổ chức và trao thưởng. Cuộc thi góp phần khẳng
định ngành bảo tiêu càng thịnh hành và phát triển tốt trong đời
sống dân chúng nói chung và thương nhân nói riêng .
Ba năm trước,
đứng nhất chính là Long Môn tiêu cục, đó là lần đầu Hiên Phi ra thi
cùng cha và đó cũng là lần thua khiến Mạch Kiểm về nhà ấm ức hết
mấy tháng trời.
Năm nay, Cửu
Nhật tiêu cục nhà nàng không có Vạn Sinh, còn dắt theo nha đầu Lệ
Nhan làm chủ đạo thì Mạch Kiểm chỉ mong vẫn hạng nhì là rất may
mắn rồi..
Ba tiêu cục lớn
nhất có chổ để xe riêng, vẻ ngoài cũng bề thế hơn các tiêu cục
thường khác. Thanh Vân tiêu cục của Tiều Chấn Hưng cũng đã đến kịp
vị trí nhằm cạnh tranh với hai tiêu cục nhà nàng và nhà hắn.
Lệ Nhan đi
đường xa, ngủ trong xe tư thế không tốt thế nên đến nơi mặt mũi bơ
phờ, nhiều phần nhếch nhác. Nhưng khi vừa bước ra gặp ngay Hiên Phi
cầm đồ vào lều thì nàng tỉnh táo luôn đưa tay quẹt ngang tinh hoa
nước miếng còn đọng trên má.
Hắn cũng nhìn
nàng bằng ánh mắt không cảm xúc. Người ta thích nàng, nàng thẳng
thừng chối bỏ tình cảm của hắn như vậy nên đành chỉ biết giả điên
thôi dù lòng cũng hơi khó chịu.
Nhưng có vẻ
không chỉ có nàng và hắn ái ngại khi gặp nhau, vì phía sau, hai ông
bố cũng đã nhanh chóng cải lộn ầm ỉ. Ông trời cũng thật bất công
khi cha nàng ghét cha hắn đến thế, cả đi xa nhà rồi mà vẫn phải
đóng trại dựng lều cạnh nhau cho khổ như thế chứ?
Lệ Nhan định
trốn vào lều tạm tránh mặt Hiên Phi, cả Hiên Phi cũng không muốn nói
gì nhưng đột nhiên giọng nói từ sau khiến cả hai đứa đồng loạt xoay
nhìn.
- Cuối cùng cũng có duyên tái ngộ rồi!
Lệ Nhan nhíu
mày nhìn Vạn Sinh cười bước đến. Nhìn cái mặt y là nàng muốn đá
cho một cước rồi. Vạn Sinh sau lần đó bị Mạch Kiểm đuổi đi thê thảm,
nay vẫn lại tuấn tú sáng láng như ngày nào. Ánh mắt y nhìn vào Lệ
Nhan và Hiên Phi, môi cười ẩn nhiều tà ý hơn là hảo cảm.
Hiên Phi vạn
phần bình tĩnh, bước qua cất giọng không vui vẻ gì khi tái ngộ người
quen…
- Ngươi thì ra vẫn chưa chết nhỉ? -
Giọng Hiên Phi khinh người, tuy nhiên Vạn Sinh cũng không hiền
lành khi đáp trả…
- Nhờ phước của ngươi ta sống tốt là
đằng khác. Ta nhất định sẽ trả thù ngươi Long Hiên Phi haha…
Cừu Vạn Sinh
cười lớn rồi xoay bước về bên Thanh Vân tiêu cục. Tiêu chủ Tiều Chấn
Hưng vui vẻ bước ra liếc mắt Long Bách Phi và Mạch Kiểm. Cha của hai
đứa đang túm áo tranh cải chổ đậu xe ngựa cũng phải nhìn Vạn Sinh
đã theo đầu quân bên Thanh Vân tiêu cục. Năm nay xem ra ba tiêu cục lớn
nhất sẽ có cuộc đọ sức ác liệt lắm đây.
Hiên Phi bị dọa
như thế chỉ nhếch mép cười, máu hiếu thắng trong hắn sục sôi khi
thấy chút hơi hướm máu me vui vẻ phản phất từ đầu cuộc thi. Trong khi
đó Lệ Nhan thì lại bực tức, mắt liếc bộ dáng đa