Polly po-cket
Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt

Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328353

Bình chọn: 8.5.00/10/835 lượt.

đi đi.”

“ Vậy đợi buổi tiệc qua chút nữa, anh sẽ quay lại, trước tiên em nằm nghỉ một lát đi.”

“Ừ.”

Tô Thiệu Cẩn đi, Mạc Mạc nằm đó giương hai mắt nhìn cựa sổ, bên ngoài là bầu trời

xanh, thời tiết hôm nay rất đẹp, không biết cô đã ngủ thiếp đi từ lúc

nào. Lúc mơ màng tỉnh dậy, cảm thấy sắc trời đã tối sầm, cũng không biết tiệc cưới đã xong chưa, Mạc Mạc đứng dậy, đầu không còn đau lắm, xuống

giường đi toilet.

Cô rửa mặt

sạch sẽ nên đã hoàn toàn tỉnh táo, nhưng đầu vẫn hơi đau, nhìn thời gian mới biết cô đã ngủ gần một tiếng rồi, buộc tiệc chắc là vẫn chưa kết

thúc, lúc Mạc Mạc sắp đi ra khỏi toilet, thì nghe được tiếng cửa phòng

ngủ bị người nào đó mở ra.

Là Tô Thiệu

Cẩn sao? Mạc Mạc mở cửa, lúc muốn đi ra ngoài thì nhìn thấy một màn phía sau hậu trường, bước chân cứng đờ, không biết có nên đi ra ngoài hay

không, hay là nên đóng cửa toilet lại, Chỉ thấy Giản Chiến Nam quấn quýt với người phụ nữ mà hắn mang tới.

Chân người

phụ nữ quấn quanh eo hắn, cánh tay thì ôm trên cổ Giản Chiến Nam, người

bị chống trên tường, tay Giản Chiến Nam kéo cổ áo người phụ nữ để lộ ra

làn da trắng nõn. Hai người hôn nhau kịch liệt, nên không hề chú ý tới

sự tồn tại của Mạc Mạc.

Đột nhiên

Mạc Mạc cảm thấy dạ dày cuộn lên không được tốt lắm, tay chân luống

cuống đóng cửa lại, xoay người chạy đến bên bồn cầu nôn mửa rất khiếp.

“Sao thế?”

Một giọng

nói vang lên từ phía sau, một bàn tay ấm áp cầm lấy cánh tay cô, Mạc Mạc như bị điện giật, không tự chủ được mà bỏ tay Giản Chiến Nam ra, muốn

nói gì đó nhưng lại khó chịu liền tiếp tục nôn.

Giản Chiến

Nam rót một chén nước cho Mạc Mạc, đôi mắt đen nhìn cô, tay xoa xoa trên mặt Mạc Mạc, sắc mặt rất kém, hắn nhíu mày hỏi: “Không thoải mái à?”

“Phản ứng của việc uống rượu mạnh thôi.” Mạc Mạc đi tới sau hậu trường “Cảm ơn nước của anh.”

Mạc Mạc nói

xong liền đi rửa mặt mà không thèm để ý tới Giản Chiến Nam. Soi gương

sửa sang lại khuôn mặt, trang điểm lại, mặt phải có sắc tí mới vừa lòng. Ra khỏi toilet thế nhưng Mạc Mạc vẫn còn thấy Giản Chiến Nam đang ở đó, đang ngồi hút thuốc trên sofa, bóng dáng của người phụ nữ kia cũng

không thấy đâu nữa.

“Liền ra ngoài như thế sao?” Hắn nói

Mạc Mạc chuyển tầm mắt, lãnh đạm nói: “Xin lỗi, tôi không nên quấy rầy chuyện tốt của anh.”

Sắc mặt của Giản Chiến Nam trầm lại, buông lỏng tay cô ra, lại quay lại ngồi trên sofa. “Nếu em muốn giới thiệu dì cả với mọi người thì cứ đi đi.”

“Cái gì?” Mạc Mạc phản ứng lại, cố quay đầu ra sau để nhìn, chỉ thấy phía sau

váy có chỗ bị nhuốm đỏ, chắc là do uống rượu mạnh đây mà, nhưng lúc ngủ

không có cảm giác, lúc này mới cảm thấy bụng hơi đau, không phải là kiểu quá đau như trước, nhưng cô biết nó sẽ ngày càng đau hơn. Vấn đề lớn

nhất bây giờ là cô đi ra ngoài như thế nào đây.

Mặt Mạc Mạc

hồng lên, đương nhiên không phải vì Giản Chiến Nam thấy dì cả của cô đến mà xấu hổ, mọi cái của cô hắn đều đã thấy, nếu thẹn thùng đúng là làm

quá. Cô vừa xấu hổ vừa suốt ruột vì hoàn cảnh bây giờ. May mà không phải Tô Thiệu Cẩn, nếu không thì không chỗ nào mà giấu mặt được.

Giản Chiến Nam bóp điếu thuốc trong tay, đứng dậy nhìn cô “Chờ ở đây.” nói xong thì mở cửa đi ra ngoài, thế mà hắn không gây chuyện với cô, cảm ơn trời đấy, Mạc Mạc thầm cảm thấy may mắn.

Mạc Mạc chỉ

có thể nghe lời, chỉ hy vọng phía dưới đừng cuồn cuộn trào ra. Lại không kiềm chế được nghĩ hay là Giản Chiến Nam đi mua băng vệ sinh giúp

cô…..nhưng điều đó là không thể, chờ chưa lâu, có người gõ cửa, Mạc Mạc trả lời, sau đó có người đẩy cửa vào.

“Cô Mạc, đây là thứ cô cần.” đi vào là một người phụ nữ khoảng 30 tuổi, chắc là nhân viên của công

ty Giản Chiến Nam. Nói chuyện lão luyện đơn giản, phong cách ăn mặc khéo léo mà thành thục.

Mạc Mạc nhận đồ, giọng hơi ngượng ngùng “Cảm ơn, làm phiền chị rồi.”

“Đừng khách sáo, tôi ra ngoài trước.” người phụ nữ nói xong thì đi ra, Mạc Mạc mở bao đồ ta thì thấy bên

trong có băng vệ sinh cô cần, còn có thêm một bộ quần áo, hờ…. Mạc Mạc

thở dài nhẹ nhõm, khá là chu đáo.

Quần áo rất

vừa, chắc là mua ở cửa hàng ở bên cạnh khách sạn. Mạc Mạc lấy quần áo cũ nhét vào trong túi, lúc sắp đi khỏi phòng thì thấy trên ra trải giường

trắng tinh của khách sạn có một mảng đỏ chói.

“Ồ, No” mặt Mạc Mạc đỏ ửng, cô vội qua đó rồi túm ra giường xuống, rồi vo tròn

để trong thùng rác, xong xuôi mới đi ra khỏi phòng. Nếu có phục vụ nào

đi tìm cô để giải quyết chuyện ra giường thì mới dọa người đó.

Buổi tiệc đã xong, thế mà cô ngủ đến hết buổi tiệc, khách khứa cũng lục đục ra về,

Mạc Mạc đang chuẩn bị rời đi, thang máy vừa xuống lầu thì thấy Cầm Tử,

Khâu Chí và người nhà đang tiễn khách.

Thấy Mạc Mạc đi tới, Cầm Tử hung dữ liếc cô “Mình đã không còn lời nào muốn nói với cậu”. Tô Thiệu Cẩn muốn nói chuyện Mạc Mạc say rượu cho cô biết.

Mạc Mạc chột dạ cười: “Do mình quá vui vẻ, tha lỗi cho mình một lần đi mà.”

“Sợ cậu rồi đó.”

“Mình về trước nhé, buổi tối gặp, tân hôn vui vẻ nhé cô gái nhỏ.” Mạc Mạc nói xong thì hôn Cầm Tử, nhưng lại chịu ánh mắt tức giận của

Khâu Chí, Mạc Mạc không t