XtGem Forum catalog
Yêu Phải Cô Nàng Bán Thân

Yêu Phải Cô Nàng Bán Thân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322474

Bình chọn: 9.00/10/247 lượt.



Đầu của cô hình như đang reo lên hoan hô tốt quá,

như vậy cô sẽ không gặp phiền não, nhưng cũng đồng thời hét chói tai, anh làm

như vậy thì sau này cô biết dọn dẹp lời nói đó sao đây? Còn 1 suy nghĩ không

ngừng lặp lại, vì sao anh muốn làm như vậy, làm vậy có ý nghĩa gì? Chỉ vì giúp

cô, hay là…. Cô đột nhiên nhổ bỏ suy nghĩ đó ngay, không cho nó bám rễ.

Tóm lại, cửa ải khó khăn trước mắt tạm thời giải

quyết, cô hẳn nên cám ơn anh.

“Cảm ơn”. Cô nói.

“Cảm ơn cái gì?”. Anh hỏi cô.

“Anh biết vì sao mà”.

“Biết gì?”.

Biết mà còn cố hỏi, hay thật sự không biết? Quên đi,

dù sao lời này cũng không nhất thiết phải nói ngay, về nhà rồi cảm ơn anh sau.

“Nếu anh bận việc thì không cần tới đón em, em có thể tự về”. Cô nói với anh,

đồng thời cho anh 1 cái thang xuống khỏi rắc rối.

“Em lo mẹ vợ nhìn con rể là anh không hài lòng

sao?”.

“Cái gì?”. Cô nhịn không được ngẩn ngơ.

“Anh sẽ tới đón em, cứ vậy đi. Anh cúp máy đây,

bye”. Nói xong, Dịch Tử Xá ngắt máy, làm cô không kịp giữ anh.

Anh thật sự muốn tới với thân phận con rể nhà họ

Mạnh sao? Là chồng của Mạnh Thiên Bình? Sau đó, sau đó thì sao? Mọi thứ phải

tiếp tục thế nào? Cô hoàn toàn không thể nghĩ, mà cũng không dám nghĩ…..

“Mẹ, Tử Xá tới, con xuống đón anh ấy”. Di động trên

bàn vang lên, Mạnh Thiên Bình nhảy dựng khỏi chỗ ngồi, nắm di động lên quay đầu

nói với mẹ.

Cô muốn tranh thủ thời gian này xuống lầu dặn Dịch

Tử Xá trước, muốn anh đừng nói lung tung, nếu mẹ có hỏi cứ để cô trả lời, mặc

kệ cô nói lời hoang đường gì cũng đều để tạo lòng tin với mẹ thôi, không có ý

khác hoặc mơ tưởng gì, mong anh bỏ qua.

Ban nãy mẹ cúp máy với anh xong liền khẩn cấp hỏi cô

liên tục 1 đống vấn đề.

Trong đó có liên quan cả vấn đề cá nhân của anh, rồi

làm sao bọn họ quen nhau dẫn tới kết hôn, nhưng hỏi nhiều nhất vẫn là cặn kẽ từ

đậu tới vỏ một tháng qua cuộc sống chung của cả hai như thế nào.

Cô từng nói với Dịch Tử Xá mẹ là thiên tài, tuy chỉ

bàn trong phạm vi bếp núc. Nhưng nói thật, người chỉ một lần nếm thử đã có thể

làm lại như đúc món ăn của tất cả các quán như mẹ cô sao có thể không thông

minh được?

Mẹ luôn rất thông thái, chỉ không thích bon chen

cùng thời vận mà thôi.

Lấy phải người chồng đoản mệnh, trước khi chết còn

vì sinh bệnh mà tiêu tán hết gia sản, để lại cho bà 2 đứa con nhỏ dại, bà vất

vả lắm mới nuôi được 2 đứa nên người, chống đỡ để cuộc sống không quá túng bấn

mấy năm trời cho đến tận khi mất đi cánh tay phải và công việc, rồi phải đón

nhận tai họa xảy ra trên người con gái mình.

Mẹ, không chỉ thông minh, bà còn rất kiên cường.

Mạnh Thiên Bình cảm thấy sự kiên cường của cô là di truyền từ mẹ, còn Sĩ Ngạn

được bà di truyền cho thông minh.

Tóm lại, đối mặt với mẹ không được sơ sẩy, cô phải

cẩn trọng mới được, cũng phải cảnh báo Dịch Tử Xá biết cách ứng phó.

“Anh ở đâu?”. Tiếp điện thoại, cô lấy tốc độ nhanh

nhất bay nhanh xuống lầu.

“Vừa ngừng xe, xuống xe chuẩn bị tới nhà mẹ vợ”.

Anh còn có tâm tình nói giỡn với cô, sắp chết tới

nơi rồi!

“Hướng nào? Xe đậu ở đâu?”. Cô nhanh chóng hỏi.

“Sao vậy, đậu xe ở đây sẽ bị xe cẩu kéo đi sao?”.

“Rốt cuộc anh ở đâu?”.

“Cửa hàng bánh ngọt đối diện ngõ”. Giọng nói sốt

ruột của cô cũng làm anh lo lây.

“Ở đó chờ em”. Cô đã xuống tới lầu 1, đẩy cổng chạy

tới cửa hàng bánh ngọt theo lời anh nói.

Cửa hàng đó chỉ cách nhà cô chưa đầy 200m, lập tức

tới ngay.

Mạnh Thiên Bình thấy anh nhìn cô, đi về phía cô,

nhưng cô không dừng bước chạy, vội vã đến trước mặt anh, chụp lấy cánh tay anh

kéo đi.

“Đi, lên xe”.

“Lên xe? Vì sao muốn lên xe?”. Anh kinh ngạc, hơi

giãy ra. “Đã tới nơi rồi, ít nhất cũng phải chào mẹ – ”.

“Lên xe trước! Em có lời muốn nói với anh”. Cô nhịn

không được ngắt lời.

“Có chuyện thì cứ nói, cần gì phải lên xe?”.

Cô lo lắng quay đầu nhìn, chỉ sợ mẹ đuổi theo sau,

gặp cảnh 2 người bọn họ bày mưu. May mắn, cô không thấy bà đâu.

“Tự nhiên anh chui đầu vô lưới nói với mẹ muốn tới

đón em làm chi?”. Đầu vừa chuyển, cô lập tức nhăn mặt hỏi anh.

“Lúc trước anh đã nói trong điện thoại sẽ cùng em về

nhà, sao em lại tự về, còn đi xe bus? Muốn hại chết anh hả!”. Mặt anh cũng nhăn

nhúm như mặt cô, tức tối mắng ngược lại cô.

Mạnh Thiên Bình trợn mắt nhìn anh, hoàn toàn không

biết anh đang nói gì, nhưng bây giờ không phải lúc thắc mắc.

“Bây giờ cấp bách lắm”. Cô nói. “Vì anh nói với mẹ

em chuyện chúng ta kết hôn nên vừa rồi mẹ hỏi em rất nhiều vấn đề, em chỉ đơn

giản trả lời chút xíu, để tránh mẹ cũng hỏi anh, 2 người chúng ta lại đáp khác

nhau”. Không đợi anh phản ứng, cô lại nói tiếp –

“Chúng ta quen nhau được chừng hơn nửa năm, cách

chúng ta quen biết cứ giữ như trước : anh thiếu chút nữa lái xe đụng phải em,

sau đó đưa danh thiếp muốn bồi thường cho em. Em không tìm anh, nhưng chúng ta

tình cờ gặp lại, anh bắt đầu theo đuổi em – ”.

Nghe đến đó, Dịch Tử Xá không khỏi nhướng cao mày.

“Em phải trả lời vấn đề của mẹ, nói vậy có vẻ hợp

lý”. Hai má nóng nóng đỏ lên, Mạnh Thiên Bình nhịn không được giải thích với

anh.

“Em nói tiếp đi”. Anh gậ