Polaroid
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325095

Bình chọn: 8.5.00/10/509 lượt.

àn
ngập nụ cười. “Lãnh đạo thích mỹ nhân kế hơn”.

“Hiểu rồi, hiểu rồi”. Tôi tiến ra phía trước, hôn anh
ấy một cái rõ kêu. “Lãnh đạo, thế này anh đã mãn nguyện chưa?”.

“Không được, vẫn chưa đủ, tiếp tục!”.

Thế là tôi bắt đầu hôn má Chu Nhất Minh, hết hôn
trái rồi lại hôn phải, cứ như con chim nhỏ mổ thức ăn vậy. Bận rộn
hồi lâu mà anh ấy vẫn nói chưa đủ, tôi không làm nữa. “Mệt quá, thôi
đi!”.

“Anh không mệt, đổi sang anh hôn em nhé!”.

Anh ấy nhào đến hôn tôi, chiếc cằm chưa cạo râu sạch
sẽ cọ vào mặt tôi buồn buồn. Tôi vừa cười vừa trốn, hai người chẳng
biết thế nào lại cuộn tròn lấy nhau lăn trên giường. Chiếc đệm êm ái
hứng chịu thể trọng của hai người, để chúng tôi mặc sức lăn trái lăn
phải.

Lăn lộn một hồi, tôi cảm thấy hơi thở của anh ấy có
phần gấp gáp hơn, anh ấy thì thầm vào tai tôi, giọng hổn hển: “Anh
nói… tối nay anh không về nữa có được không?”.

Đương nhiên tôi hiểu anh ấy nói không về nữa có nghĩa
là gì, từ chối thẳng thừng: “Không được, anh muốn ở lại làm gì?”.

“Anh muốn làm cái gì, chẳng lẽ em lại không biết?
Anh…”. Anh ấy dừng lại một lát rồi cười, nói đầy ngụ ý: “Anh muốn
chơi trò chơi hồi bé hai đứa mình chơi ấy, lần này chúng ta nhất
định chơi vui hơn nhiều”.

Nghĩ lại chuyện hai đứa trẻ con đã từng bắt chước
người lớn “chơi trò chơi”, tôi cũng buồn cười nhưng cố kiềm chế, nói:
“Không được, anh mau về đi!”.

“Tại sao lại không được? Chúng ta đã đính hôn rồi,
bà xã đại nhân yêu quý ơi, về mặt pháp luật anh đã là ông xã chính
thức của em chứ không còn là giai đoạn mới yêu đương, tìm hiểu nữa
đâu!”.

Lần này tôi đổi vai làm lãnh đạo: “Đúng, anh đã có
cương vị chính thức nhưng thời gian nhậm chức thì còn phải đợi sắp
xếp đã. Đồng chí Chu Nhất Minh, anh cần phải kiên nhẫn, có biết không
hả?”.

Vẻ mặt anh ấy đầy đau khổ. “Anh phản đối, cương
quyết phản đối! Đã có cương vị chính thức mà còn không nhanh sắp
xếp công việc, em làm như thế chẳng khác nào muốn hành hạ người ta!
Em có biết là đứng trước một bát thịt kho tàu ngon mà chỉ có thể
ngắm chứ không được ăn sẽ cảm thấy khó chịu như thế nào không hả?”.<>

“Vậy anh đừng nhìn nữa, mau về nhà đi! Ngoan, nghe
lời! Chúng ta phải cố gắng kiềm chế để dành cho đêm tân hôn”.

Tôi nửa tiễn nửa đuổi đẩy Chu Nhất Minh ra khỏi cửa,
anh ấy có vẻ không cam lòng nhưng cũng chẳng biết phải làm sao. “Được
rồi, đừng đẩy nữa, anh trai đi là được chứ gì? À phải rồi, bộ ga
gối cưới đó em thích thì cứ mua, nghìn vàng cũng khó mua được niềm
vui!”.




Sau khi đã được sự chấp thuận của Chủ tịch Chu, tôi vội vàng lên mạng đặt mua hàng. Bộ ga gối
cưới màu phấn hồng nhanh chóng được giao đến, chất lượng sản phẩm
chính hãng, giá cả lại rẻ được một phần ba, mua sắm trực tuyến
thật tốt!

Bộ ga gối Mendale đó, dì Thạch và bà Chu sau khi
ngắm nghía bằng con mắt từng trải cũng phải thốt lên khen ngợi. Giá
hơn hai nghìn tệ đối với họ đương nhiên rất đắt nhưng họ đều nói kết
hôn là chuyện đại sự, tiêu hoang một chút cũng chẳng sao.

Vì mua bộ ga gối này trên mạng, chứng thực thấy
chất lượng sản phẩm tốt, là hàng chính hãng mà giá cả lại rẻ hơn
nên sau đó, phàm là những cái gì có thể mua được trên mạng, tôi đều
đặt mua tuốt. Tất nhiên cũng có một số thứ không thể mua qua mạng
được, ví dụ như váy cưới. Người tôi vốn đẫy đà, không được chuẩn cho
lắm nên y phục phải thử trực tiếp, không thể mua bừa được.

Mua váy cưới thì càng cần phải nhờ Điền Tịnh tham
mưu, gần đây hễ cô ấy có chút thời gian rảnh rỗi là đều bị tôi
chiếm hết. Cô ấy nói tôi toàn tha cô ấy đi khắp nơi, lang thang hết
phố này đến phố khác. Tôi bảo mình còn muốn kéo cô ấy đi cùng làm
của hồi môn nữa cơ. “Nói thật đấy, hôm cưới cậu phải làm phù dâu,
đưa mình về nhà chồng!”.

Tôi kết hôn, Điền Tịnh đương nhiên phải làm phù dâu
rồi, ngoài cô ấy, thực sự tôi không nghĩ đến ai khác. Còn việc chọn
phù rể thì để Chu Nhất Minh tự giải quyết. Anh ấy cũng nhanh chóng
tìm được người, nói là Tạ Đông Phương tình nguyện.

“Lúc đầu anh định chọn một đồng nghiệp nào đó trong
đội nhưng cậu ấy gọi cho anh, nói nhất định phải cho cậu ấy cơ hội
này”.

Tôi vừa nghe đã hiểu ra ngay, mục đích của tay phù
rể này chẳng trong sáng gì, rõ ràng muốn hướng tới phù dâu đây mà.

Khi tôi nói cho Điền Tịnh biết Tạ Đông Phương chủ