XtGem Forum catalog
Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325132

Bình chọn: 8.00/10/513 lượt.

̀?”.

Anh ấy ngang ngạnh đập bàn. “Không chịu đi thì đánh
cho chóng mặt rồi tiếp tục dắt đi!”.

Cả bàn cười ngặt nghẽo, la hét nói Chu Nhất Minh
quả là cao siêu.

Đang lúc náo nhiệt nhất thì điện thoại đổ chuông,
trong phòng ăn ồn ào quá, tôi liền chạy ra ngoài nghe điện. Trên màn
hình hiện lên số điện thoại của Đới Thời Phi, tôi ấn nút nghe. Anh ta
nói mới đi công tác nước ngoài về, có quà muốn tặng tôi, hỏi tôi có
rỗi không thì ra quán cà phê ngồi một lát, nhân tiện đưa quà cho tôi.

Cái tên này thật là! Lúc đầu tôi theo đuổi anh ta
thì anh ta chẳng coi tôi ra gì, giờ tôi không cần nữa thì anh ta lại săn
đón, nịnh bợ. Đời là thế, đôi lúc rất mâu thuẫn! Lúc có thì không
biết trân trọng, đến khi mất rồi mới thấy quý.

Tôi lịch sự từ chối anh ta: “Xin lỗi anh nhé, hôm nay
em không rỗi!”.

“Không có gì, vậy khi nào em rỗi?”.

Tôi không muốn vòng vo với anh ta nữa, bèn nói thẳng
cho anh ta biết: “Thời gian gần đây em rất bận bởi vì tháng Mười một
này em kết hôn rồi, em bận chuẩn bị cho đám cưới”.

Đầu máy bên kia nói ấp úng không thành tiếng: “Em… sắp
kết hôn?”.

“Vâng! Hình như anh vẫn chưa chúc mừng em đấy nhé!”.

“Ờ, chúc mừng chúc mừng!”.

“Cám ơn anh, không có việc gì nữa thì em cúp máy
đây, ông xã đang tìm em rồi”.

Tôi tin đây là lần cuối cùng tôi và Đới Thời Phi liên
lạc với nhau, chắc chắn anh ta sẽ không tìm tôi nữa.

Sau khi quay lại phòng ăn, tôi thấy bát của mình đã
đầy ắp thịt thỏ. Chu Nhất Minh vừa giục tôi ăn mau vừa hỏi khi nãy ai
gọi điện. Tôi nói: “Gọi nhầm thôi, không có gì quan trọng cả”.

Bây giờ đối với tôi người quan trọng nhất chính là
người đang ở trước mặt.

Sau khi cả nhóm giải tán, Chu Nhất Minh đưa tôi về
nhà. Tôi lại kéo anh ấy lên phòng khoe chiến lợi phẩm thu được sau cả
buổi chiều lang thang ngoài phố. Chiếc váy cưới đó Chu Nhất Minh cũng
rất thích, bảo tôi mặc thử cho anh ấy xem. Sau khi thay xong bước ra,
tôi còn đỏm dáng uốn éo hình chữ S trước mặt Chu Nhất Minh, ánh mắt
anh ấy có vẻ hơi gian.

Tôi nhận thấy liền đẩy anh ấy ra ngoài. “Được rồi,
được rồi, anh có thể về được rồi”.

Chu Nhất Minh bám chặt cánh cửa, quay sang tôi, cười
nhăn nhở. “Em phải mau mau đồng ý cho anh ở lại đi chứ! Về mặt pháp
luật anh đã là chồng của em rồi, buổi hôn lễ đó chẳng qua chỉ là
nghi thức truyền thống thôi”.

Tôi không nhượng bộ: “Không được, trước khi cử hành
hôn lễ, tuyệt đối không được!”.

Chu Nhất Minh định nói thêm thì tiếng cửa phòng của
lão nhân gia mở ra, ông cầm cốc ra lấy nước uống, thấy hai đứa đang
lôi lôi kéo kéo thì cố tình ho một tiếng, khiến Chu Nhất Minh đang
cười đùa bỗng im bặt, không muốn đi cũng phải đi.

Trước khi đi ra, anh ấy còn nháy mắt với tôi, nói:
“Vấn đề này lần sau chúng ta lại thảo luận tiếp”.

9.

Đúng là khi kết hôn có rất nhiều việc phải làm, tôi
bận rộn suốt cả tháng Tám, vừa đi mua những đồ cần thiết vừa phải
đến hiệu ảnh để chụp ảnh cưới. Thực ra tôi và Chu Nhất Minh đều
không thích chụp ảnh, nhất là chụp ảnh cưới cứ rập khuôn theo mô típ
quen thuộc. Nhưng nhà mới không treo vài kiểu ảnh thì trông không có
không khí, vì thế bộ ảnh cưới này lại càng phải chụp.

Thời buổi bây giờ chụp ảnh cưới không rẻ chút nào,
một bộ ít nhất cũng phải hàng nghìn tệ. Chủ tịch Chu
nhà tôi ban hành chỉ thị tối cao: “Chọn gói chụp rẻ nhất là được
rồi, bọn mình đều không mạnh về mảng này, chẳng tội gì phải nướng
tiền cho hiệu ảnh”.

Chỉ thị tối cao này, tôi cương quyết thực hiện đến
cùng. Đi khảo giá ba nơi, so sánh và mặc cả, cuối cùng chọn được
một tiệm ảnh khuyến mãi nhân dịp mới khai trương, giá một nghìn tám
trăm tám mươi tám tệ một bộ, ngoài ra còn được tặng thêm nào là móc
treo chìa khóa khung ảnh, một bộ váy cưới và một lần trang điểm cô
dâu.

Thời buổi bây giờ, các tiệm ảnh cưới làm ăn phát
đạt không thể tưởng tượng nổi, muốn chụp ảnh đều phải hẹn trước.
Chu Nhất Minh ban ngày phải đi làm, không có thời gian, thế nên chúng
tôi hẹn chụp vào buổi tối. Như vậy lại hóa hay, bởi vì buổi tối
người đến chụp hình không nhiều, trang điểm xong có thể vào chụp
ngay, không cần phải đợi.

Trong phòng trang điểm, họ trang điểm cho tôi rất đậm,
da tôi vốn đã rất đẹp rồi mà họ còn trát thêm một lớp phấn dày
cộp nữa. Gắn thêm hai tầng mi giả, lông mày gần như cạo sạ