Ai Là Định Mệnh Của Ai

Ai Là Định Mệnh Của Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325161

Bình chọn: 9.00/10/516 lượt.

gày hôm đó tôi mặc gì, sao có thể người không lâm trận
được? Như vậy lại thành ra bị động!

Nghĩ tái nghĩ hồi, cuối cùng tôi quyết định kìm
cái sự sung sướng lại. Thôi đi, ngày mai ra mua bộ hơn hai trăm tệ đó
là xong!

Hôm đó Chu Nhất Minh phải làm thêm giờ, ăn tối xong
mới tranh thủ gọi điện hỏi tôi đã lên mạng mua bộ nội y đó chưa. Tôi
nói cho anh ấy biết là mình đã thay đổi ý kiến: “Giá trên mạng cũng
gần năm trăm tệ, hơn nữa sợ vận chuyển bị chậm trễ, thời gian cũng
sát ngày rồi. Thôi, ngày mai đi mua bộ hơn hai trăm tệ là được rồi!”.

Giọng của tôi vẫn đầy vẻ luyến tiếc, anh ấy nghe
xong, không biết nói gì hơn: “Cứ như thế đã, anh đi làm việc đây. Hôm
nay là liên kết hoạt động thực thi pháp luật, khả năng tối nay sẽ về
muộn nên không sang nhà em được. Ngày mai anh bắt đầu nghỉ phép, em
đợi anh sang rồi hai đứa đi mua sắm”.

Gần đây thành phố đang ra quân chấn chỉnh lại vài
vấn đề nên những ngày này ban Quản lý đô thị của Chu Nhất Minh phải
phối hợp với cơ quan công an để thực thi pháp luật. Tối nay, nhiệm vụ
của bọn họ là phải xử lý những người bán hàng rong gần bến xe ô tô
không có giấy phép kinh doanh, bày bán lộn xộn.

Bến xe ô tô là một trong những khu vực đông đúc nhất
của thành phố, bên trái gần đường quốc lộ, bên phải có một siêu thị
lớn. Người xe qua lại tấp nập như mắc cửi, ngày nào cũng ồn ào
nhộn nhịp, do đó thu hút không ít các tiểu thương đến kinh doanh ở
“nơi có phong thủy tốt” này. Phía trước bến xe là quảng trường, cửa
sau là siêu thị, còn có hai đường quốc lộ hai bên, tất cả đều bị
người ta chiếm đóng, bày bán đủ các mặt hàng, nào là hoa quả, bánh
rán, phở xào, mì lạnh trộn, nào là di động cũ, đĩa CD lậu, v.v… Có
người vác bao lớn đến bán, có người gánh hàng đến bán, còn có
nhiều người bán hàng rong đẩy xe ba bánh chở bình ga, bếp đun, trên xe
là cái nồi với đủ gia vị cay chua mặn ngọt để cung cấp cho người qua
đường những món ăn nóng hổi.

Những người bán hàng rong này bạ đâu bày bán đấy
khiến cho bến xe hỗn độn, chẳng ra thể thống gì cả. Vỉa hè và làn
đường dành cho xe không có động cơ đều bị họ chiếm chỗ. Vì thế ban
Quản lý đô thị đã nhiều lần nhận được đơn khiếu nại của người dân
quanh vùng.

Người dân ở đây tỏ ra rất bức xúc, khoảng không gian
trước cửa nhà họ đều bị những người bán hàng rong chiếm cứ, bày
bán điện thoại, đĩa CD, khó chịu nhất là những chiếc xe bán hàng ăn
di động, đặc biệt là bán đồ chiên, nướng. Người dân ở liền kề không
dám mở cửa sổ vì sợ mùi, khói bay vào nhà. Lại còn những quán ăn
đêm nữa, ồn ào chết đi được, những đội nhậu uống đến sáng vẫn chưa
tàn cuộc, đố nhau, phạt rượu ầm ĩ khiến người khác không sao ngủ
được.

Những người dân ở đó cảm thấy cuộc sống hàng ngày
của mình bị ảnh hưởng, liền gọi điện cho ban Quản lý đô thị khiếu
nại: “Ban Quản lý các anh làm sao thế? Khu vực chúng tôi loạn như vậy
rồi mà vẫn không chịu đến xử lý”.

Ban Quản lý đô thị đương nhiên phải có trách nhiệm đi
giải quyết. Ban đầu, trong giờ hành chính, đội đều cắt cử một xe ô
tô với mấy đội viên đi làm nhiệm vụ, những sạp bán hàng rong bớt
hẳn, ban ngày không dám bén mảng tới nhưng đội quản lý hễ tan làm
là lại đâu đóng đấy, cứ như áp dụng đòn đánh du kích vậy. Thế là
ban Quản lý phải chia thành hai ca, một ca làm ban ngày, một ca làm
buổi tối để đội bán hàng rong không còn lúc nào thò đầu ra được
nữa.

Những người bán hàng rong không có cách nào xoay xở
kiếm tiền thì không cam tâm tình nguyện, một nhóm người vây lấy mấy
nhân viên ban Quản lý đô thị khiêu khích, gây chuyện. Đội trưởng đã
nhiều lần dặn dò đội viên không nên gây mâu thuẫn với bọn họ, cố
gắng tập trung vào mục đích giáo dục là chính: “Mọi người cũng
biết rồi, thời buổi này làm nhân viên ban Quản lý đô thị không dễ
chút nào. Tốt nhất là đừng nên xích mích với bọn họ, bằng không
chúng ta lại là người có lỗi”.

Nhưng ban Quản lý càng nhượng bộ thì đám người đó
càng lấn tới, bọn họ “chân không chẳng sợ kẻ mang giày”, còn ném vỏ
hoa quả, hạt dưa về phía nhân viên của ban Quản lý. Cuối cùng tình
thế lại bị đảo ngược, không còn là ban Quản lý xua đuổi đám bán
hàng rong nữa mà là đám bán hàng rong đuổi theo ban Quản lý.

Họ hung hăng càn quấy như vậy, trưởng ban Quản lý đô
thị cũng không có cách nào lấy mục tiêu giáo dục làm trọng được
nữa. Ban lãnh đạo quyế


Polly po-cket