XtGem Forum catalog
Câu Chuyện Ngày Xuân

Câu Chuyện Ngày Xuân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328895

Bình chọn: 9.00/10/889 lượt.

người nhất định sẽ yêu
nhau. Em nói không sai chứ?”

Tư Tồn ngại ngùng quay mặt sang hướng khác. Tịnh Nhiên liền chìa một chiếc quần ra trước mặt cô: “Tặng chị này”.

Thì ra đó là một chiếc quần ống vảy màu sắc y hệt chiếc của Tịnh Nhiên. “Không cần đâu, chị đủ quần mặc mà”, Tư Tồn nói.

Tịnh Nhiên dúi chiếc quần vào tay Tư Tồn, cười nói: “Loại quần này đang
thịnh hành từ Quảng Châu tới Bắc Kinh, thành phố chúng ta chẳng mấy
người có đâu. Chị mà diện vào bảo đảm sẽ gây chấn động toàn trường”.

Tư Tồn chẳng sợ điều gì hơn là “gây chấn động toàn trường”. Chỉ mới tham
gia một buổi khiêu vũ mà phòng cô đã gây chấn động lắm rồi. Tô Hồng Mai
có một chiếc quần bó sát, giáo viên nhìn không vừa mắt đã mấy lần nói
này nói nọ. Lần trước, cả phòng họ tham gia khiêu vũ đã lập tức bị gắn
ngay cho cái mác giai cấp Tư sản tự do hóa, Tô Hồng Mai cũng nhiều lần
bị phê bình là chạy theo lối sống Tư bản.

Bây giờ, Tư Tồn mà xuất hiện cùng chiếc quần ống vảy này thì chắc chắn sẽ được bêu làm gương xấu điển hình.

Tịnh Nhiên nhìn qua một cái mà như đọc thấu tâm tư của Tư Tồn: “Chị dâu, ở
đại học Bắc Đại cũng thường xuyên tổ chức vũ hội đấy. Giáo viên trường
chị cổ lỗ thật, trong thư anh trai em nói cũng không đồng tình với tư
tưởng chậm tiến ấy. Chị yên tâm, chưa đầy hai năm nữa thôi, nhà trường
chắc chắn sẽ xóa bỏ lỗi phạt cho chị”.

“Hả? Không lẽ Mặc Trì đã tồng tộc kể hết với em rồi sao?”, Tư Tồn cảm thấy mất hết thể diện trước mặt cô em chồng rồi.

Tịnh Nhiên mỉm cười càng rạng rỡ: “Tuần nào em và anh chẳng viết thư cho
nhau... Cơ mà, anh chưa từng nhắc đến chuyện hai người đã động phòng”.

“Động phòng gì chứ? Khó nghe quá đi mất!”, Tư Tồn làm bộ muốn bấu môi Tịnh
Nhiên, rồi hai chị em cứ thế lăn ra cười. Một lát sau Tịnh Nhiên nói:
“Chiều nay em sẽ cùng Giang Phinh Đình ra ngoài vẽ tranh, chị đi cùng
bọn em nhé?”

“Chị không đi đâu, chị ở nhà luyện thư pháp đợi anh Mặc Trì tan làm về thôi.”, Tư Tồn đáp.

Tịnh Nhiên liền làm mặt xấu: “Em hiểu rồi, chị với anh trai em gắn bó như
keo với sơn, em bảo đảm sẽ dẫn bạn em đi thật xa, tuyệt đối không làm
phiền tới hai người”.

Thành phố này là thành phố du lịch có tiếng từ cả trăm năm nay, đường phố lúc nào cũng sạch sẽ. Phía Đông thành phố là khu biệt thự nổi tiếng trước giải phóng với những con đường nhỏ
quanh co, những hàng cây rợp bóng mát phủ bóng hai bên. Biệt thự có
tường trắng, mái đỏ theo kiểu châu Âu tiếp nối nhau san sát, mang phong
vị của một thành phố châu Âu thu nhỏ. Phía Bắc thành phố là khu phố cổ
mang đậm màu sắc Trung Hoa, bốn bề đều là tường thành xây bằng gạch cổ,
cổng thành lợp ngói xanh, cao ngất, tráng lệ mà mạnh mẽ. Phong cảnh
ngoại ô nên thơ hữu tình với ánh hồ sắc núi, không khí trong lành. Với
sự nhạy cảm của những con người yêu nghệ thuật, Giang Phinh Đình và Từ
Lan ngày nào cũng thức dậy từ sáng sớm, hào hứng vác giá vẽ lên vai cho
đến tận chiều tối mới quay về.

Với tính cách sôi nổi thẳng thắn
của những cô gái Bắc Kinh, tối nào sau bữa cơm, Giang Phinh Đình và Từ
Lan cũng ngồi lại bên Thị trưởng Mặc và Trần Ai Hoa để giới thiệu thành
quả sáng tác của họ. Những bức kí họa, màu nước, sơn dầu với những gam
màu sắc rực rỡ, loại nào cũng có. Từ Lan còn ngẫu hứng vẽ tặng Trần Ái
Hoa một bức chân dung khiến bà vui mừng khôn tả.

Mặc Trì và Tư Tồn
thì ngược lại, mỗi ngày, sau bữa tối, đều trốn vào thư phòng cái “tổ cúc cu” của riêng hai người ngồi trò chuyện. Đối với họ, đó mới là khoảng
thời gian hạnh phúc nhất trong ngày. Mặc Trì là cao thủ trong các môn
cờ: từ cờ tướng cho tới cờ vua, loại nào anh cũng biết chơi, thậm chí
chơi rất giỏi, chỉ sau mười nước đã hạ gục Tư Tồn. Dù thua hay thắng, dù chơi cờ hay chơi gì khác, Tư Tồn cũng đều rất hứng thú và vui vẻ, miễn
sao luôn được ở bên cạnh Mặc Trì. Tư Tồn mỗi ngày đều ở nhà luyện viết
thư pháp, nên tối nào cô cũng có “một chồng thành quả” đưa cho Mặc Trì
xem. Mặc Trì vừa xem chữ vừa phê bình nhưng cô cũng không tức giận, điều gì anh nói lọt tai thì cô tiếp nhận, còn mang ý chê bai thì cô sẽ lập
tức quên ngay. Sau một thời gian như thế, chữ viết của Tư Tồn cũng có
chút tiến bộ.

Tuần này, kết quả thi cuối kì của Tư Tồn đã được
gửi về nhà họ Mặc, tốt hơn những gì cô mong đợi rất nhiều. Bình quân các môn thi đạt chín mươi mốt điểm, đến môn tử huyệt của cô là tiếng Anh
cũng đạt tám mươi lăm điểm. Cả Mặc Trì lẫn Tư Tồn đều vô cùng hài lòng.
Với bảng điểm đẹp đẽ này, Tư Tồn có thêm chút dũng khí đứng trước Mặc
Trì, mặc kệ anh chê em ngốc thế nào nhưng thành tích của em vẫn tốt đấy
thôi! Đương nhiên, Mặc Trì trong lòng còn thấy vui mừng hơn cả cô. Song
ngoài mặt, anh vẫn không ngừng trêu trọc rằng, sinh viên vừa học giỏi
vừa tu dưỡng tốt như cô thì chẳng mấy chốc mà được gỡ bỏ lỗi phạt đâu.
Tư Tồn bĩu môi, lẽ nào anh không khen cô một cách tử tế được sao?

Thấm thoắt đã một tháng trôi qua, ngày ngày, Mặc Trì đều chống đôi nạng tự
mình đi tới cơ quan. Bây giờ, anh đã có thể điều khiển chúng