Ring ring
Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!

Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327971

Bình chọn: 8.5.00/10/797 lượt.

những khu khác.

Hân cứ nhìn ngắm những tấm ảnh còn lưu trữ trong máy, không hề để tâm đến một
người đang đứng ngay cửa vào, nhìn về khu vực chờ nơi cô đang ngồi,ánh mắt có
chút do dự, buồn bã.

Hải cứ nhìn Hân không chớp, không biết nên làm cách nào có thể nói chuyện với
cô. Đã mấy ngày nay, Hân không nói chuyện với Hải, nhưng không phải kiểu trốn
tránh, có cảm giác như cô không hề coi cậu tồn tại trong mắt mình. Trước đến nay
Hải chưa từng phải nghĩ đau đầu cách mở lời với Hân. Nếu là trước, cứ trêu chọc
Hân vài câu, cô sẽ dựng đứng người dậy, hét lanh lảnh tranh cãi với cậu. Bây
giờ….ngay cả cái liếc mắt cũng không có (khổ thân chưa, đụng phải người thù dai
nó thế đấy =_=’).

Khai mạc đúng 1 tiếng, sau đó tiếng ồn ào vang lên còn gấp đôi mọi lần,các
gian hàng, khu tham quan đều tấp nập người qua lại. Khoa Hân, công trình “Con
đường xanh” cũng thu hút không ít ánh mắt, ngoài những người trong khoa tò mò
muốn biết tác phẩm của khoa mình,đặc biệt còn thu hút đến khoa Du lịch, khoa Tài
Nguyên và Môi trường.

Từ sáng đến giờ Hân đã dẫn theo hơn 5 đoàn tham quan, đi hết ngóc ngách, chỉ
dẫn từng chút đến khàn cả giọng.

Nhưng đau ruột nhất có lẽ phải kể đến màn trả lời câu hỏi. Không hiểu ai soạn
mà câu hỏi được đưa ra chuối đến không tưởng. Hân nhớ trạm đầu tiên, câu hỏi
luôn là: “Đoạn đường bạn vừa qua nhìn thấy bao nhiêu cây thân gỗ, mấy loại dây
leo, mấy loài động vật….” Trạm hai lại hỏi khu vực này thuộc loại khí hậu nào,
gặp ở những nước nào….Đúng là khoa nào không liên quan không khác gì đánh
đố.

12 giờ trưa, Hân cầm theo cái bánh ngọt, chai nước suối, vác máy ảnh đi săn
lùng tin tức quý hiếm. Vừa dặt chân đến cửa gian hàng khoa Kinh tế, chào Duy
(chịu trách nhiệm giới thiệu ở cửa vào) được vài câu, Hân đã nghe tiếng gọi:

- Chị Hân!- 1 cô bé năm nhất hớt hải chạy đến

- Có chuyện gì? – Hân lạnh nhạt hỏi

- Trong khu vực rừng nhiệt đới, trang bị có chút vấn đề, em tìm không thấy ai
phụ trách khu đó, phải qua tìm chị! – Cô bé vừa nói vừa thở dốc

- Vấn đề gì? – Hân nhíu mày

- Em không rõ, chỉ nghe anh nhóm trưởng kêu gọi chị về! – Cô bé nói, âm lượng
nhỏ dần

- Hừm! – Hân quan sát nhất cử nhất động trên gương mặt cô bé,kể cả ánh mắt có
phần trốn tránh.

Nghĩ ngợi chốc lát, Hân quay sang Duy:

- Tôi về coi chút, lát ghé qua!

- này….liệu….không sao chứ? – Duy níu tay Hân lại,lo lắng hỏi

- An tâm, có chuyện gì được chứ! – Hân cười trấn an rồi quay lưng đi
thẳng

Duy đứng đó nhìn theo cô bạn, trong lòng không hiểu tại sao dâng lên sự bất
an không nhỏ.



Hiện tại đang giờ nghỉ trưa, mọi người đều đã tập trung về ăn uống, nghỉ
ngơi, trong khu vực mỗi khoa chỉ còn lại vài người ở lại trông nom. Hân nhìn
quanh quất một hồi, đúng là không thấy ai trong nhóm, có lẽ cũng đi nghỉ rồi.
Nghĩ vậy nên cô bước nhanh chân vào “Con đường xanh”, thẳng tiến khu vực nhiệt
đới, bước đi không chút do dự.

Áng sáng bên trong được giảm thiểu tối đa để tạo độ chân thật cho khung cảnh,
một phần do các phụ kiện trang trí lấn át hết không gian. Chính vì lẽ đó, Hân
không hề hay biết ngay khi cô bước vào chỗ rẽ, cửa ra vào,được đan kết tài tình
bằng tre và lá cây đã đóng lại một cách bí mật.

Khoa Sư phạm

Yến Nhi cầm theo vài chai nước ngọt (khoa này chơi sang ^^), cầm theo chút đồ
ăn vặt tung tăng chạy qua Khoa BVTV kiếm Chi, Hân ăn chung cho vui cửa vui nhà.
Cả sáng cô bận rộn với gian hàng trao đổi sách của khoa, chưa có thời gian đi
đâu. Giờ phải tranh thủ chút xíu. Đoạn đường từ khoa cô đến khoa Hân, Chi phải
đi qua khu vực khoa Kinh Tế. Đến gần cổng chào của khoa, Yến Nhi nhác thấy bống
người quen quen,liền lên tiếng chào:

- Anh Duy! Anh không nghỉ sao?

Duy đang đứng bồn chồn đi lại ngoài cửa, nghe tiếng Yến Nhi ngoái đầu lại
phía sau:

- À, anh đang trực!

- Anh sao thế?- Yến Nhi khẽ hỏi khi thấy thái độ kỳ lạ của Duy

- Khi nãy Hân có qua đây… – Duy hơi chần chừ, nhưng cũng quyết định kể cho
Yến Nhi nghe – sau đó có người gọi về khoa có việc. Nhưng….anh thấy bất an sao
đó!!!

- Hừm! – Yến Nhi xoa cằm, nghĩ nhanh – em với anh qua đó, vừa may em cũng
định đi tìm chị Hân. Dù sao…..em vẫn không tin tưởng mấy đứa bên đó đâu!

- Ừ được rồi!

Duy vào trong lều,nhờ vả một người đổi ca đứng gác cửa rồi nhanh chóng chạy
ra cùng Yến Nhi đi về hướng khoa BVTV. Một bóng đen do dự nhưng cũng nhanh chóng
bước theo 2 người.

Đến nơi, Duy ngó ngang dọc, chả thấy một bóng dáng ai chịu trách nhiệm ở lại
trực trưa ở khoa. Có chút nghi vấn nên Duy ra hiệu cho Yến Nhi cùng mình đi vòng
quanh ra phía sau cổng chính. Vì cả không gian trong lẫn ngoài đã được trang trí
tỉ mỉ, hơn nữa đường đi hạn hẹp do không gian chèn ép của hai khoa khác bên
cạnh, cả hai người di chuyển hơi khó khăn. Đang mải tìm kiếm, Yến Nhi bất chợt
thấy bóng dáng 2 người đứng khuất sau gốc cây gần đó, cô khẽ kéo tay Duy. Hiểu
ý, Duy c