XtGem Forum catalog
Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327804

Bình chọn: 8.5.00/10/780 lượt.

ng thấy bóng dáng làm việc về đêm của anh.

Đối với sự việc lần này Trương Nghiên thật sự tò mò, không thể phủ nhận, cô
có một ý tưởng, nói là hy vọng xa vời cũng tốt, nói là mơ ước cũng tốt, cô muốn
cùng Doãn Triệt nối lại tình xưa.

Ở nước ngoài chịu không ít gian khổ, lần này trở lại, tại hội sở hôm đó, Doãn
Triệt đã ra tay giúp đỡ, điều này làm cho Trương Nghiên có một loại cảm giác,
tận đáy lòng Doãn Triệt, vẫn còn có một chút bóng dáng của cô, huống chi Trần Hi
mất tích cũng đã năm năm rồi, một người mất tích thời gian dài như vậy, khả năng
có thể xuất hiện lại cơ hồ là cực kỳ bé nhỏ.

Mặc dù mẹ Doãn rất thích Trần Tuyết Lệ làm con dâu, nhưng Trương Nghiên cũng
không cảm thấy lo lắng, bởi vì cô nhìn thấy Doãn Triệt đối với Trần Tuyết Lệ còn
có mấy phần căm ghét, đây chính lá điểm tốt của việc làm thư ký, cô có đầy đủ
thời gian cùng cơ hội có thể quan sát được những thay đổi rất nhỏ của ông
chủ.

Trương Nghiên cũng không kỳ vọng cô có thể được Doãn gia chấp nhận, cô củng
k

hông biết ba của đứa bé là ai, cô cảm thấy, chỉ cần bên ngoài có một căn
nhà nhỏ, là nơi Doãn Triệt thỉnh thoảng có thể dừng chân, như vậy cô đã cảm thấy
vừa lòng rồi.

Nhưng mà những thay đổi của Doãn Triệt gần đây đã vượt quá mong đợi của cô,
anh bây giờ càng trở nên xa cách.

Trương Nghiên biết nhà Doãn Triệt ở đâu, sau khi tan việc, cô trực tiếp lái
xe đến dưới nhà Doãn Triệt, cô cảm thấy mình cần thiết phải biết đối thủ cạnh
tranh là ai.

Đàn ông thường không muốn về nhà, chỉ sợ là có một người phụ nữ làm cho anh
ta có thể tự nguyện trở về, nếu có người phụ nữ này tồn tại, như vậy mơ ước nhỏ
bé của cô sẽ biến mất, đây chính là điều mà Trương Nghiên không muốn nhìn
thấy.

Trương Nghiên rất có kiên nhẫn, qua hơn một giờ, cô rốt cuộc cũng nhìn thấy
được xe của Doãn Triệt, cô nhìn anh xuống xe, trên mặt tràn đầy vui sướng, cho
dù là dưới ánh đèn lờ mờ của bãi đậu xe, vẫn thấy được nụ cười mơ hồ trên mặt
anh.

Doãn Triệt mở cốp sau xe, từ bên trong xách ra hai túi mua hàng siêu thị thật
to.

Trương Nghiên trợn to hai mắt, Doãn Triệt làm sao có thể đi siêu thị mua đồ,
đây quả thật là chuyện ngàn năm có một. Cô đưa mắt nhìn Doãn Triệt đi lên lầu,
một mình ngồi trong xe do dự một hồi, cắn răng, bước xuống xe.

@@@@

Doãn Triệt móc chìa khóa ra mở cửa nhà, từ trong phòng bếp truyền ra tiếng
chiên xào đồ ăn quen thuộc. Anh cảm thấy cuộc sống như vậy rất tốt đẹp, anh
giống như một người chồng ra ngoài lo làm ăn, mà vợ anh đang ở nhà chuẩn bị bữa
ăn tối cho mình, bữa ăn phong phú ấm áp có thể làm tan hết tất cả những mệt mỏi
trong ngày.

Chỉ là điều tốt đẹp này làm cho Doãn Triệt có một cảm giác đang nằm mộng, anh
cảm thấy đây là một việc giả tưởng không có thật, tựa như bọt xà phòng, nói
không chừng chỉ cần chạm vào liền tan vỡ.

Anh biết mục đích của Trần Hi, cô muốn đánh gục Trần Xương, Doãn Triệt đã
cùng Trần Hi thảo luận qua, anh hi vọng cô có thề đem sự việc lần này giao cho
anh xử lý. Đáng tiếc Trần Hi không đồng ý, cô càng muốn tự mình xử lý, sao nhiều
lần thương lượng, cuối cùng Doãn Triệt vẫn là chịu lui một bước, anh để mặc Trần
Hi lo liệu.

Tất cả công việc Trần Hi cơ hồ là tiến hành qua điện thoại và máy tính, có
thể nói cô một bước cũng không ra khỏi nhà. Đối với việc này, Doãn Triệt vẫn là
cảm thấy cực kỳ vui mừng.

Doãn Triệt đổi giày, trên bàn ăn đã dọn ra những món ăn tỏa ra mùi thơm mê
người. Hiện tại anh rất ghen tỵ khoảng thời gian Trần Hi sống cùng với Khương
Sâm trước kia. Trần Hi có tay nghề tốt như vậy, mà chính anh cũng chỉ được
thưởng thức qua vài lần, người liền biến mất. Tính ra Khương Sâm lại được hưởng
lợi đến mấy tháng.

Doãn Triệt có chút không chờ nổi, Trần Hi làm món này, thịt gà non mềm rất
thơm, anh đưa tay quẹt một miếng.

“Anh lại ăn vụng, anh dám làm thế nào với món ăn đó, em sẽ làm thế với anh.”
Trần Hi vừa vặn bưng một cái mâm ra ngoài, cô buồn cười nhìn hành vi như đứa bé
này của Doãn Triệt, người lớn như vậy, mà còn dùng tay bốc.

“Em nói thật?” Doãn Triệt nhếch miệng cười một tiếng.

Món gà Trần Hi làm là vẫn để nguyên con, chỉ thấy Doãn Triệt thận trọng nắm
lấy hai đùi gà, đem nó trở qua một cái.

Ánh mắt Doãn Triệt nhìn Trần Hi chằm chằm, cúi đầu khẻ liếm vị trí giữa hai
cái đùi gà.

Trần Hi trợn to hai mắt, cô đột nhiên có một loại kích động, muốn ném trực
tiếp cái mâm lên đầu Doãn Triệt, cô vốn tưởng là anh đã trưởng thành, thế nào
lại làm ra cái hành vi bỉ ổi như vậy.

Chỉ là Trần Hi khắc chế nổi, cô đem cái mâm đặt lên trên bàn ăn.

Doãn Triệt cũng ngẩng đầu lên, hướng Trần Hi lộ ra nụ cười sáng lạn, sau đó
lè lưỡi liếm một vòng quanh môi: “Quyết định như vậy đi, không thể nuốt lời
nha.”

Nhìn thấy mặt Trần Hi đỏ lên, Doãn Triệt đi lên trước, một tay kéo lấy cô,
cúi đầu hôn xuống.

Doãn Triệt bây giờ còn có một tật xấu, là ngoại trừ anh và Trần Hi ra tất cả
mọi người đều không