Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328854

Bình chọn: 8.5.00/10/885 lượt.

chỉ cần có tiền, có năng lực, trải qua
nhiều năm không được cha đẻ dưỡng dục, cứ cố gắng vài năm là có thể được như vậy
rồi.”

Lời nói của Trần Hi khiến Trần Xương sửng sốt trong chốc lát, nhất thòi ông
ta không kịp phản ứng như thế nào.

Trần Xương nhìn Trần Tuyết Lệ nháy mắt ra hiệu, Trần Tuyết Lệ vội vàng đi tới
bên cạnh Doãn Triệt, đứng sát vào người anh

“Đây là Doãn Triệt, một trong mười thanh niên kiệt xuất của thành phố, vừa
rồi nhìn mọi người trò chuyện thật vui vẻ, Doãn Triệt và con gái tôi có quan hệ
rất thân thiết, nếu như không phải đi gấp, những người trẻ tuổi nên gặp gỡ một
chút.”

Trần Xương ra vẻ trưởng bối, bình thường Doãn Triệt mặc dù không quá chào đón
Trần gia, nhưng nên có lễ tiết, Doãn Triệt cũng không làm chuyện hàm hồ. Chính
vì vậy Trần Xương dựa vào gia giáo của Doãn gia, cố ý biểu thị hai nhà vô cùng
thân thiết.

Trần Hi khẽ nhíu nhíu mày, không phải nói, vị trí Trần Tuyết Lệ đứng bên cạnh
Doãn Triệt nhìn vào đúng thật là quan hệ tựa hồ không đơn giản. Trần Hi cố nhịn
nửa ngày không thốt ra một câu, cô cảm thấy mình sắp không tiếp tục giả vờ được
nữa rồi.

Giả vờ cũng là một môn học, bình thường cô giống như đứng phía sau bức màn
điều khiển mọi việc từ xa. Hôm nay trực tiếp đối diện với những con người này,
biết rõ bộ mặt thật của họ nhưng phải vờ như không biết, điều này thật sự là một
loại hành hạ.

Trần Hi nhìn về phía Mike, Mike lắc đầu một cái, ý nói cho Trần Hi biết, bây
giờ còn chưa đến thời điểm ngả bài.

Trần Hi đưa ly rượu lên uống một ngụm, miễn cưỡng đè nén cảm xúc của mình
xuống, cô cũng thật lòng bắt đầu bội phục Trần Xương, ông ta làm sao có thể
trước mặt nhiều người mà mặt dày vô sĩ như vậy.

Doãn Triệt cảm nhận được ánh mắt bất mãn của Trần Hi, anh âm thầm vui mừng,
cô gái này chính là ghen mà cũng không biết. Anh cũng cố ý không tránh né, giả
vờ không phát hiện ra việc đứng chung với Trần Tuyết lệ thân mật cỡ nào, chính
là muốn nhìn thấy bộ dạng bất mãn của cô gái nhỏ kia.

Rất nhanh, Doãn Triệt cũng cảm giác anh không cười được nữa rồi.

Khương Sâm khôi phục lại dáng vẻ bình thường, không tùy tiện nói chen vào,
cũng không tiếp chuyện Trần Xương, nhưng chỗ đứng của Khương Sâm rất khéo léo,
anh dán chặt vào người Trần Hi không biết đang nói gì đó, nhưng Trần Hi vốn đang
ghen ra mặt cũng trở nên vui vẻ.

“Cậu nhò và Trần tiểu thư đang nói chuyện vui gì thế?” Doãn Triệt không nhịn
nỗi, mở miệng hỏi.

“Không có gì. . . . . .” Trần Hi cùng Khương Sâm hai miệng một lời.

“Chỉ có thể hiểu nhưng không thể diễn đạt bằng lời.” Khương Sâm lại bổ sung
một câu, sau khi nói xong anh và Trần Hi lại cùng nhìn nhau cười một tiếng.

“Thì ra là Trần tiểu thư cùng Khương tiên sinh cũng quen thân như vậy, Khương
tiên sinh lại là cậu của Doãn Triệt, chúng ta đúng là thân càng thêm thân.” Trần
Xương phát hiện mình bị bỏ rơi cả nửa ngày không ai nhìn tới, thừa dịp mở miệng
chen vào một câu.

“Đúng vậy, anh Triệt và cậu luôn có mối quan hệ rất tốt, Trần tiểu thư đây
lại quen thân cậu như vậy, tôi nghe nói cậu cũng là từ nước ngoài trở về, hai
người chẳng lẽ đã quen biết nhau từ trước, đây có được coi là gương vỡ lại lành
không?” Trần Tuyết Lệ cũng làm cái bóng nửa ngày, liền tiếp lời Trần Xương chen
vào mấy câu.

Trần Hi cảm thấy khổ sở đến mức tận cùng rồi, cô hít sâu một hơi, nếu để cho
cô tiếp tục đóng kịch, cô nghĩ mình sẽ không kiên trì nổi. Trần Hi nghiên mặt
nhìn Mike, Mike lại lắc đầu, điều này có nghĩa là Roger còn chưa giải quyết
chuyện của Trần Cẩm Sắt xong.

“Tôi vẫn luôn gọi Khương tiên sinh này, Khương tiên sinh kia, cũng không biết
có phải là đã mạo phạm Khương tiên sinh không, tôi có cần theo họ gọi một tiếng
là cậu không?” Trần Hi biểu hiện giống như mình đang khiêm tốn thỉnh giáo bọn
họ, cô nhìn lướt qua Trần Tuyết lệ, lại nhìn sang Doãn Triệt, cuối cùng chuyển
đến Khương Sâm: “Nếu như mà tôi kiên trì gọi Khương tiên sinh, chẳng phải là có
vài người sẽ phải gọi tôi là dì sao?”

“Nếu như em đồng ý, muốn được gọi là mợ cũng không vấn đề gì.” Khương Sâm
lành lạnh tiếp một câu.

“Phụt. . . . . .” Mike đang ngậm một ngụm rượu thiếu chút nữa đã phun ra khỏi
miệng, ông ta phát hiện thì ra Khương Sâm cũng có thiên phú khôi hài, vào một
thời khắc nào đó Khương Sâm đúng là một thiên tài.

Trần Hi trợn mắt nhìn Mike một cái, không thèm để ý đến câu nói vừa rồi của
Khương Sâm.

Mike buông buông tay, tỏ ý hành động chậm không phải lỗi của ông ta, Roger
kiên trì muốn tự mình đi giải cứu người ông ta cũng không còn biện pháp.

“Trần tiểu thư so với tôi lớn hơn, vừa đúng cậu nhỏ cũng lớn hơn anh Triệt
vài tuổi, nếu thật là có thể trở thành trưởng bối, vậy mọi người thật sự rất vui
mừng rồi.” Trần Tuyết Lệ lại chen vào một câu.

Trần Hi thú vị nhìn vẽ mặt xanh xao của Doãn Triệt, cũng hiểu rõ cảm giác
“mặt nóng dán vào cái mông lạnh” không thành của Trần Tuyết Lệ,

“Khụ khụ. . . . . .” Mik


XtGem Forum catalog