Polly po-cket
Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326894

Bình chọn: 8.5.00/10/689 lượt.

n đề
này, cô nhìn Trần Xương, đợi đáp án của ông ta.

“Nói không sai, tôi mới chính là chủ nhân của cái nhà này.” Trần Xương vừa
thốt lên xong, Trần Hi cười lạnh, cô cũng muốn để cho ông ta còn chút mặt mũi,
đáng tiếc Trần Xương lại không biết quý trọng.

“Cho bọn họ đi vào thôi.” Trần Hi vừa dứt lời, một vài cảnh sát mặc đồng phục
từ cửa lớn đi vào.

“Thật xin lỗi, Trần xương tiên sinh, Trần Tuyết Lệ tiểu thư, hai người đã
giam cầm người khác phi pháp, xin theo chúng tôi về hỗ trợ điều tra…” Cảnh sát
nói xong tội của hai người, liền móc ra hai chiếc còng tay sáng loáng trước mặt
mọi người.

Nhìn thấy Trần Xương cùng Trần Tuyết Lệ bị còng đi ra ngoài, đám đông không
ai dám mở miệng lên tiếng nữa, rối rít bỏ đi về.

Bên trong nhà rốt cuộc chỉ còn lại Trần Hi, Khương Sâm, Doãn Triệt, còn có
Mike.

Doãn Triệt nhìn Trần Hi một chút, muốn nói lại thôi.

“Không cần nói, em hiểu mà, sau khi giải quyết xong việc của dì, thảo luận
chuyện của chúng ta cũng không muộn.” Trần Hi nhìn Doãn Triệt cười cười, Doãn
Triệt gật đầu một cái, vội vã rời đi.

“Ngươi sẽ không sợ hắn một đi không trở lại, người cũng không còn giữ được?”
Vẻ mặt cùng giọng nói của Khương Sâm rất bình thường, không tỏ ra đùa giỡn hay
châm chọc.

“Cam tâm tình nguyện mới là quan trọng nhất, dưa hái xanh không ngọt, mặc kệ
vấn đề là ở tôi, anh ấy, hay người nhà anh ấy. Có thể giờ phút này cảm thấy
không sao, nhưng hậu hoạn không thể nói trước được.” Trần Hi nhìn Khương Sâm
cười cười, cô đã từng mơ mơ màng màng mà bắt đầu cuộc hôn nhân kia, cô không
muốn dẫm lại vết xe đổ nữa, cho dù chỉ là một chút nguy hiểm.

“Cũng đúng, tôi cũng nên đi rồi, không biết lão Roger đó hôm nay có thể trở
về hay không.” Khương Sâm tìm cho mình lý do để cáo từ.

Trần Hi đi tới băng ghế ngồi xuống, cô nhìn Mike nói. “Con người vốn là không
tự kiềm chế được không phải sao? Nếu như cha Doãn không phản ứng mạnh như vậy,
không phải tất cả đều vui vẻ rồi.”

Mike nhún vai một cái: “Yên tâm, sẽ không có chuyện gì , thật ra thì mới vừa
rồi Roger đi đón người cũng xảy ra một số chuyện.”

Trần Hi nhìn về phía Mike, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.

Mike nhíu mày: “Roger khuyên như thế nào, Trần Phu Nhân nhất định không đồng
ý, sau đó Roger chỉ còn cách đánh cho bà ấy bất tỉnh nhân sự.”

“Phụt. . . . . .” Trần Hi bật cười, “Chỉ có ông ta mới dám làm chuyện đó, ông
ấy không sợ sau khi người tỉnh lại sẽ tìm mình gây phiền toái sao.”

“Chủ yếu là nghe nói Jess muốn tới, Roger cũng không còn cách nào.” Mike cười
nói.

“Jess muốn tới?” Trần Hi nhìn về phía Mike.

“Phải nói anh ta đã tới rồi.” Mike đưa ngón tay chỉ sau lưng Trần Hi, Trần Hi
xoay người lại, nhìn thấy chính là đầu tóc vàng rực chói mắt y như trong ký ức
của cô.

“Tại sao?” Trần Hi không thể tin nhìn Mike.

Mike không nói gì, Jess giơ súng lên, một tiếng súng vang lên, Trần Hi cảm
thấy trước mặt bỗng tối sầm, một cơn đau kịch liệt truyền tới.

Một màn kiếp trước lại tái diễn trong đầu cô, đột nhiên cô nhớ ra, thì ra đây
chính là nguyên nhân cái chết của mình.



“Mẹ. . . . . . Mẹ. . . . . .” Bên tai Trần Hi không ngừng vang lên giọng trẻ
con non nớt, cô hốt hoảng cảm thấy thân thể nặng trĩu, vừa mỏi vừa đau, mí mắt
cũng nặng trịch muốn mở ra cũng không mở được.

Cô muốn đáp lại tiếng kêu này, nhưng cô không biết có lúc chuyện này lại trở
nên khó khăn nh vậy.

“Ba, ba kêu mẹ tỉnh dậy đi, không phải ba đã nói là mẹ không sao mà.” Tiếng
con nít lại vang lên, Trần Hi cảm giác như nghe được tiếng người đàn iing thở
dài, hơi thở ấm áp thổi bên tai cô, tiếng thở dài này biểu hiện anh ta rất bắc
đắc dĩ.

“Niếp Niếp, mẹ sẽ không có chuyện gì, ngoan, ngày mai chúng ta trở lại thăm
mẹ, mẹ nhất định sẽ tỉnh lại.” Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Trần Hi,
đầu óc cô bắt đầu hồi tưởng lại tình cảnh ngày hôm qua, không phải cô đã bị Jess
bắn trúng sao.

Nhưng khi nào mà cô và Doãn Triệt đã có con với nhau rồi? Chẳng lẽ cô đã hôn
mê mấy năm, mà trong lúc hôn mê lại sinh con? Nếu đúng là như vậy, thì cả cuộc
sống của cô luôn là những câu chuyện thần kỳ rồi!

Đầu Trần Hi có chút đau, làm cô không nhịn được mà thốt lên một tiếng rất
nhỏ.

“Bác sỹ, mau đến kiểm tra xem, tôi nghe thấy cô ấy lên tiếng.” Trần Hi nghe
ra trong giọng nói của Doãn Triệt tràn đầy sự vui mừng.

Cô có cảm giác có người đang lật mí mắt của mình, ánh sáng chói mắt rọi vào
làm cô có chút khó chịu.

Trần Hi cau mày, muốn phản kháng lại cách đối xử thô bạo này, cô nhắm nghiền
hai mắt lại. Không nghĩ tới hành động phản kháng nho nhỏ này lại làm cho trong
phòng trở nên huyên náo, Trần Hi cảm thấy được một nhóm người vây quanh mình, có
người lắc lắc cánh tay cô, có người còn sờ loạn lên trên người cô.

“Chúc mừng, Doãn tiên sinh, Doãn phu nhân bây giờ đang từ từ tỉnh lại.” Thanh
âm xa lạ vang lên, Trần Hi có chút cảm thấy hỗn loạn, từ