Insane
Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Chớ Nói “Xử” Với Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328612

Bình chọn: 9.00/10/861 lượt.

hắn là bạn trai của con, chúng con căn bản còn chưa quen thân nữa
là.” Lời nói này tuyệt đối là không thật tâm, Trần Hi nói xong chính mình còn
thầm le lưỡi một cái.

“Không quen, không quen người ta có thể tìm đến nhà chúng ta sao, hay là con
nói địa chỉ cho nó biết, cái chiêu này, lúc còn trẻ mẹ cũng đã từng dùng qua
rồi, suy nghĩ lại thật đúng là ngây thơ nha.” Mẹ Trần giống như nghĩ tới điều gì
tràn đầy cảm khái.

Trần Hi không nói gì nữa, cô đã nhận thức được, vô luận mình có nói cái gì,
cũng không ngăn cản được trong mắt cha mẹ tràn đầy hình ảnh con rễ tương lai, cô
lại tự nhiên trở thành cô gái nhỏ thủ đoạn.

Sau hơn nữa giờ mới bắt đầu thấy hiệu quà, rốt cuộc đem chiếc giường đơn
trong phòng dọn dẹp lại, đồ vật hỗn độn cũng được thu dọn ngăn nắp, nhưng mà
cũng chỉ là thay đổi vị trí một chút, xem ra đã chỉnh tề hơn.

Trong căn phòng này ngoại trừ chiếc giường là có thể sử dụng, ngoài ra không
còn một chỗ trống để đặt chân. Trần Hi hiện tại thật muốn nhìn xem, Doãn Triệt
thấy căn phòng như vậy, sẽ có cảm giác gì, nói không chừng đại thiếu gia người
ta liền “giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang”, vội vã cuốn quần áo đi
thuê phòng.

Bên ngoài Doãn Triệt cùng ba Trần đã uống cũng không ít lắm, hai người hiện
tại coi như đơn thuần cùng nói chuyện phiếm, Trần Hi thật không biết hai người
có gì để mà nói nhiều như vậy, có thể có điểm gì chung để mà nói chứ.

“Anh, đến xem căn phòng một chút đi, nếu cảm thấy không chấp nhận được, cũng
đừng miễn cưỡng.” Trần Hi chỉ vào Doãn Triệt, ngoắc ngoắc ngón tay.

Doãn Triệt không biết nói một câu gì đó với ba Trần, chọc cho ba Trần vui vẽ
cười ra mặt, còn ý vị sâu xa liếc nhìn Trần Hi một cái. Trần Hi chợt rùng mình,
cô cảm giác mình còn chưa tìm được sự đồng cảm với mẹ, thế mà hai người đàn ông
kia đã cùng một chuyến tiến mất rồi.

Doãn Triệt nhìn qua gian phòng một chút, lúc đầu vẫn thật là có chút sửng
sốt, hắn nghiên đầu liếc mắt nhìn Trần Hi, Trần Hi mặt mày khó nén hài lòng,
giống như đang chờ nghe hắn nói ra lời cự tuyệt.

Mẹ Trần đang trải ga giường, ga giường cùng bao gối là loại hình bông hoa
nhỏ, trông trắng tinh như đồ mới.

“Hi Hi, con dẫn Doãn Triệt đi xem phòng của con đi, để cho thằng bé ngủ ở
giường của con, chân dài tay dài, ngủ giường này thì hơi nhỏ, tối nay con ngủ ở
đây.” Lời mẹ Trần vừa thốt ra, Trần Hi liền nghe thấy một âm thanh thật nhỏ nhạo
báng mình.

“Dì à, cái này sao có thể được, thật ngượng chết.”

Doãn Triệt được tiện nghi liền nở nụ cười khoe mẽ, thật là làm cho Trần Hi
không thể nhẫn nhục kích động được nữa, tay cô đã nắm lại thành quả đấm. Doãn
Triệt thấy thế, vội vàng xoay chuyển lời nói: “Con cảm thấy chỗ này cũng tốt vô
cùng, con không nhẫn tâm nhìn Tiểu Hi chịu uất ức.”

Những lời này của Doãn Triệt, khiến cho Trần Hi nghiến răng kèn kẹt, cô
nghiêng người nhìn Doãn Triệt một chút, hắn tại sao có thể trưng ra cái bộ mặt
dối trá một cách chân thành như vậy.

Ngược lại những lời này của hắn làm mẹ Trần hết sức hài lòng, nự cười trên
gương mặt bà càng rực rỡ.

Trần Hi xoay người, tức giận trở lại phòng của mình, âm thanh đóng cửa vang
lên thật to, tiết lộ tâm tình cô đang rất xấu.

Mẹ Trần nhìn Doãn Triệt một chút: “Đứa bé này bị ta làm cho hư rồi.”

Doãn Triệt cười nhún nhún vai: “Không sao, sau này con vẫn sẽ nuông chiều cô
ấy.”

@@@@

Nghỉ học cũng không có hoạt động gì để làm, ngoài việc tụ tập bạn bè cũ. Hơn
nữa thời gian tụ hội cũng được sắp xếp vào đúng ngày nghỉ, lúc này mọi người đều
rãnh rỗi, tâm tình cũng tốt, vì vậy đều có thể vui chơi thoải mái.

Trước đây Trần Hi cũng không phải là một học sinh cá biệt, không đứng đầu lớp
cũng không rơi vào cuối bảng, dĩ nhiên cũng nhận được điện thoại của lớp
trưởng.

Trần Hi nghiêng đầu nhìn Doãn Triệt một chút, trên đùi hắn là một chiếc máy
tính xách tay, hình như đang chơi game đánh trận gì đó.

Doãn Triệt đã ở nhà cô một tuần lễ rồi, ngược lại càng ở càng tùy ý, một chút
ý tứ cũng không có. Lúc ở nhà không có người lớn, Trần Hi đã thẳng thắn đuổi hắn
mấy lần, nhưng hình như người ta cũng không để trong lòng chút nào. Thời điểm có
cha mẹ ở nhà, Trần Hi cũng công khai các ám hiệu đuổi khách, vậy mà mọi người cứ
xem như cô tính khí thích đùa, còn tưởng đang làm nũng với Doãn Triệt.

“Nhìn cái gì, nhìn nữa tôi liền ăn em bây giờ.” Doãn Triệt cười hì hì khép
máy tính lại.

“Xem da mặt anh dày thế nào.” Trần Hi làm một cái mặt quỷ.

“Hôm nay em đi gặp bạn bè, có cần tôi đi cùng hay không, dù sao tôi cũng
đẹp

trai thế này, dẫn đi ra ngoài cũng không mất mặt, có muốn suy nghĩ một
chút?” Doãn Triệt khẽ ngẩng đầu lên.

“Da mặt của anh còn dày hơn là tôi tưởng tượng.” Trần Hi từ trên ghế sofa
đứng dậy, xoay người đi về phòng của mình.

Doãn Triệt ở trên ghế sofa tìm tư thế thoải mái nhất, thái độ của hắn rất vui
vẻ, người ta đều nói con gái tốt sợ dây dưa đàn ô