Polaroid
Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325304

Bình chọn: 7.00/10/530 lượt.

lời tốt thì mới được!”

“Phỏng vấn?” Anh ta gãi gãi đầu, lại không hiểu rồi.

“Ôi… Nghĩa là anh phải đi gặp ông chủ của anh, lúc đó ông chủ sẽ đưa ra câu
hỏi để kiểm tra, đánh giá anh, ví dụ như bảo anh thể hiện một chút võ công chẳng
hạn. Nếu người ta thấy anh tốt, sẽ cho anh làm công việc đó!” Tôi ra sức giải
thích.

“Nếu họ không hài lòng về tôi, thì tôi sẽ không được làm việc đó, đúng
không?” Thượng Quan Cảnh Lăng có chút căng thẳng và buồn rầu.

Tôi vỗ vỗ vai anh ta, an ủi: “Anh phải có chút tự tin vào mình chứ, tôi tin
là anh nhất định sẽ làm được!” Nói xong, tôi lại hắng hắng cổ họng, day day
huyệt thái dương, lén nhìn anh ta: “Vẫn còn, vẫn còn một việc nữa...”

“Việc gì nữa?”

“Nếu anh được làm công việc đó, anh sẽ có mức lương rất hậu hĩnh, thứ mà
người phong kiến các anh gọi là bổng lộc ấy...!” Tôi cố ho ho vài tiếng, lén
nhìn anh ta, anh ta đang rất nghiêm túc nghe tôi nói, vậy là tôi liền bạo gan
nói tiếp: “Dù sao thì anh cũng chẳng có việc gì tiêu đến, những thứ anh cần, tôi
đều mua giúp anh, cho nên...”

“Cho nên, tôi nghĩ là bổng lộc nên gi­ao cho Tiểu Ngư cô bảo quản giúp, tôi
chẳng hiểu gì cả, sợ lại gặp rắc rối!” Thượng Quan Cảnh Lăng vô cùng hiểu ý nói
tiếp lời tôi. Ha ha, đúng là trẻ con dễ bảo! Cái anh chàng này càng ngày càng
hiểu ý tôi.

“Vậy cứ như thế nhé, anh không được nuốt lời đâu đấy!” Tôi cười tít cả mắt,
rồi lại nghiêm túc nói “Ngày mai tôi đưa anh đi phỏng vấn, nếu họ có hỏi anh,
anh nhất định phải trả lời như tôi đã nói nhé!”

“Ừ, Tiểu Ngư, tôi sẽ không làm cô thất vọng đâu!” Thượng Quan Cảnh Lăng chớp
chớp mắt nhìn tôi một cách dịu dàng và ấm áp

Trời ạ! Thật không chịu nổi, sao lại “phóng điện” rồi? Tình cảm của anh ta
cũng là một đạo tặc giống như sư muội anh ta, chỉ có điều anh ta là “kẻ đánh cắp
trái tim”!

“Vậy tôi không làm phiền anh nữa, tối nay ngủ ngon nhé, sáng mai tôi đến gọi
anh!” Để đề phòng bản thân bị chìm đắm trong sự dịu dàng ấm áp đó, tôi nói xong
lập tức rời khỏi phòng anh ta!

3.

Ngày hôm sau, các bạn nữ đứng chật cứng bên ngoài văn phòng Câu lạc bộ võ
thuật của trường, cũng có rất nhiều bạn nam hiếu kì đến xem. Cửa phòng mở rộng,
bên trong bên ngoài đều chật cứng người, nhưng mọi người đều đứng rất trật tự,
chứ không hỗn loạn như ngày hôm trước.

Từ chiều ngày hôm qua, sau khi nghe tin Thượng Quan Cảnh Lăng sẽ đến ứng
tuyển chức huấn luyện viên dạy võ thuật thì đã có người đến đây chọn chỗ trước,
mà thực ra là chỉ muốn nhìn Thượng Quan Cảnh Lăng một cái!

Cũng không trách được, mọi người nhìn vẻ lạnh lùng của Tả Mạc Phong nhiều
rồi, bây giờ bỗng xuất hiện một anh chàng đẹp trai vô cùng dịu dàng, ấm áp,
đương nhiên là sẽ có một “cơn cuồng phong” nổi lên rồi. Mà lúc đầu ai bảo tôi là
trường này rất nhiều anh chàng đẹp trai nhỉ? Tôi đến trường này lâu như vậy rồi,
một ngôi trường lớn nhưng cũng chẳng thấy có mấy ai đẹp trai, nhưng mỹ nhân thì
nhiều vô kể! Mà cũng có thể là vừa mới đến tôi đã gặp ngay hai anh chàng đẹp
trai Tả Mạc Phong và Thượng Quan Cảnh Lăng rồi nên nhìn những người khác không
thấy lọt mắt nữa. Tôi không khỏi than trách cho tiền đồ của mình, hai anh chàng
đẹp trai này thực sự khiến cho thị giác tôi mệt mỏi, nhìn những người khác chẳng
thấy ai bằng. Thực ra A Ngũ và Đại Lực cũng được coi là hình tượng đẹp trong
lòng tôi rồi. Cho nên, không thể ngày nào cũng nhìn “trai đẹp” được, nhìn nhiều
sẽ không thể điều chỉnh được con mắt thẩm mỹ xuống thấp hơn một chút.

“Ủng hộ Thượng Quan, ủng hộ Thượng Quan!”

“Thượng Quan cố lên, Thượng Quan cố lên!” thấy tôi và Thượng Quan Cảnh Lăng
cùng đi đến, tất cả các bọn nữ đều tránh đường, lại còn ra sức hô khẩu hiệu
nữa.

Sức mạnh của người hâm mộ thật là vô hạn. Tôi liền cười và chào những người
hâm mộ cuồng nhiệt của Thượng Quan Cảnh Lăng.

“Anh căng thẳng gì vậy?” Thấy Thượng Quan Cảnh Lăng mặt đỏ tía tai, tôi liền
hỏi nhỏ.

“Thế này giống như là Hoàng thượng giá lâm vậy, tự dưng tôi thấy căng thẳng!”
Thượng Quan Cảnh Lăng toát mồ hôi đáp lại tôi.

“Ngốc bây giờ anh chính là Hoàng thượng của họ, họ đang chào mừng anh đấy,
anh cười với họ chút đi, ngoan!”

“Tôi là Hoàng thượng? Tiểu Ngư, cô không được ăn nói lung tung, tội này có
thể bị chém đầu đấy!” Thượng Quan Cảnh Lăng sợ hãi định bịt miệng tôi lại.

Tôi quay đầu tránh được, dở khóc dở cười nhìn anh ta, chẳng thèm nói gì, kéo
anh ta đi vào phòng của Câu lạc bộ võ thuật.

Chúng tôi vừa bước vảo cửa thì những ánh mắt nóng bỏng từ bốn phía ngay lập
tức hướng đến, đương nhiên là hướng đến Thượng Quan rồi.

Thật khinh khủng, trên đời này lại có những sinh vật có thể phát ra sóng điện
từ mạnh đến như vậy.

Trong phòng của Câu lạc bộ võ thuật có một khoảng trống rất rộng, xung quanh
khoảng trống đó có rất nhiều người, họ đứng xem một cách rất trật tự; giữa
khoảng trống đó là bàn của ban giám khảo, trên đó có khoảng sáu người, có ba
người tôi đã biết