Disneyland 1972 Love the old s
Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325312

Bình chọn: 10.00/10/531 lượt.

. Một là Tả Mạc Phong, hai là thầy hiệu trưởng, ba là trưởng
ban Ban thể thao của hội học sinh, tên là gì thì tôi quên mất rồi. Còn ba người
kia thì vừa lại lại vừa quen, trong đó có một phụ nữ khoảng trên ba mươi tuổi,
ăn mặc, trang điểm trông rất quý phái và rất phong cách.

Nghe nói đợt tuyển huấn luyện viên dạy võ thuật lần này rất nghiêm túc, công
khai và công bằng, nhìn không khí như thế này cũng đã thấy là rất nghiêm túc
rồi. Thượng Quan Cảnh Lăng, anh tuyệt đối không được làm tôi thất vọng nhé! Tôi
chắp hai tay trước ngực, cầu khấn Ngọc Hoàng Đại đế, Quan Âm Bồ Tát và Thượng Đế
thì mới thấy yên lòng hơn một chút.

Buổi phỏng vấn vẫn chưa chính thức bắt đầu, tôi kéo tay Thượng Quan Cảnh Lăng
tìm một chỗ trống cạnh đó để đứng, những bạn gái bên cạnh bắt đầu xôn xao bàn
tán.

“Để chuẩn bị cho cuộc thi võ thuật của các Câu lạc bộ võ thuật trong toàn
thành phố, trường Phổ thông trung học Phác Thiện tổ chức ứng tuyển một huấn
luyện viên võ thuật có tài đức nhất, và hôm nay sẽ tổ chức phỏng vấn công khai
tại đây!” Chúng tôi vừa yên vị thì lời của thầy hiệu trưởng vang lên.

“Trước tiên, tôi xin giới thiệu với toàn thể mọi người, tham gia buổi phỏng
vấn này, chúng tôi rất hân hạnh có sự tham gia của bà Bạch Lam - phu nhân của
chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn họ Tả, cổ đông lớn nhất của trường chúng
ta!”

Trong lời giới thiệu hùng hồn của hiệu trường, người phụ nữ cao quý đó đứng
dậy, cúi đầu, nở nụ cười chào mọi người.

Đợi đã... phu nhân của chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn họ Tả? Thế, thế là
mẹ của Tả Mạc Phong à? Trời ạ, sao mẹ hắn ta lại trà đẹp thế chứ? Chẳng giống
một người phụ nữ đã có con chút nào cả!

Cả hội trường bổng vang lên những lời cảm thán như trong suy nghĩ của tôi,
rất nhiều bạn nữ cũng há hốc miệng như tôi, miệng há to đến mức có thể nhét được
cả hai quả trứng vịt vào đó!

Sau khi Tả phu nhân ngồi xuống, thầy hiệu trưởng nói tiếp: “Và bây giờ buổi
phỏng vấn chính thức bắt đầu. Xin mọi người nghe cho rõ, phỏng vấn sẽ có ba
vòng. Vòng một là thi viết! Xin mời mười người đến ứng tuyển đi lên phía trước
để nhận câu hỏi của chúng tôi. Sau mười phút sẽ thu bài.

Hả? Mười phút sau? Ôi trời ơi, không biết Thượng Quan Cảnh Lăng có biết đọc
chữ giản thể không.

“Nhanh đi lấy câu hỏi đi, nhanh lên!” Tôi kịp nghĩ ngợi, vội vã đẩy Thượng
Quan Cảnh Lăng đi lên.

Nhận câu hỏi xong, Thượng Quan Cảnh Lăng quay lại nhìn tôi với ánh mắt không
hiểu và lo lắng. Tôi bịt mắt lại không dám nhìn anh ta nữa. Ôi! Nhất định là một
chữ anh ta cũng không hiểu rồi! Hỏng hết rồi!

Mười phút sau, Thượng Quan Cảnh Lăng mặt mày ủ rũ bước xuống, câu đầu tiên
là: “Xin lỗi, Tiểu Ngư, anh…”

“Không sao, không sao, vẫn còn hai vòng nữa!” Tôi vội vàng an ủi anh ta,
cũng tự an ủi chính mình: Chỉ cần hai vòng sau thể hiện thật tốt thì nhất định
sẽ có cơ hội.

Nhưng, hình như tôi có cảm giác có ánh mắt nào đó đang hướng về phía tôi. Tôi
ngẩng đầu lên nhìn ngược nhìn xuôi, bỗng phát hiện ra là Tả Mạc Phong đang nhìn
tôi và Thượng Quan Cảnh Lăng với ánh mắt kì lạ. Những người khác ở bàn giám khảo
thì đang truyền tay nhau đọc câu trả lời.

Tôi vội vàng cúi xuống không dám nhìn hắn ta, không ết là Thượng Quan Cảnh
Lăng viết những gì trong câu trả lời, nhưng thế nào đi nữa thì cũng không phải
là một bài thi tốt nên Tả Mạc Phong mới nhìn chúng tôi với ánh mắt như vậy. Thật
là mất mặt quá, một hiệp nữ anh minh như tôi mà lại có một ông anh họ ngốc
nghếch thế chứ… Hu hu hu!

“Chúng tôi đã xem xong mười bài thi viết rồi. Thực ra tất cả các bài chỉ có
một câu hỏi như nhau, nhưng những người ứng tuyển lại đưa ra chín câu trả lời
không giống nhau và còn có một bài để giấy trắng!” Giọng nói hùng hồn của thầy
hiệu trưởng vang lên, nhưng khi nghe đến chữ “để giấy trắng” thì tôi ngay lập
tức có một dự cảm không vui, không hay...

Qủa nhiên là như vậy, thầy hiệu trưởng dừng một lúc rồi nói tiếp: “Mời người
để giấy trắng bước lên phía trước!”

Thuợng Quan Cảnh Lăng nhìn tôi. Tôi day day huyệt thái dương, gật gật đầu,
anh ta cúi đầu và bước lên... Sau đó, cả hội trường bắt đầu xôn xao.

Thượng Quan Cảnh Lăng lung túng đứng ở khoảng trống trước mặt bàn giám khảo,
bị từng người nhìn chằm chằm, giống như con tinh tinh trong sở thú vậy! Tôi bịt
mắt lại, không dám nhìn anh ta thêm nữa.

“Chúc mừng anh, anh là người duy nhất được điểm tối đa trong vòng một này!”
Câu nói của thầy hiệu trưởng khiến cả phòng ồ lên.

Điểm tối đa? Có nhầm không vậy? Để giấy trắng cũng được điểm tối đa?

Có phải là tôi nằm mơ không vậy?

“Câu hỏi trên bài thi, thực ra là một câu hỏi để kiểm tra phẩm chất của người
ứng tuyển. Bản thân câu hỏi đó là sai rồi, không thể có thật được, càng không
nói đến việc trả lời nhưng ngoài… anh tên là gì nhỉ?” Thầy hiệu trưởng Thượng
Quan Cảnh Lăng.

“Thượng Quan Cảnh Lăng!” Thượng Quan Cảnh Lăng thận trọng trả lời.

“Nhưng ngoài Thượng Quan