Insane
Cô Bé Nói Dối

Cô Bé Nói Dối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323372

Bình chọn: 7.5.00/10/337 lượt.

chu môi phụng phịu
– Giỏi thì đánh chết luôn đi!

- Còn thách hả? – Cây thước đập mạnh vào mông đau điếng,
cùng lúc cánh cửa bật mở vội vàng. Một gã con trai lao vào nhanh như gió.

Không nhìn thấy ông, hắn nắm tay Đinh Đang nói luôn một
tràng dài:

- Đinh Đang, lớn chuyện rồi! Bà Tư mập đã bán miếng đất của
tụi mình. Ông chủ mới bảo từ nay không cho tụi mình chơi banh ở đó nữa. Chưa hết,
ông ta còn cho máy cày ủi hết cỏ chúng ta trồng đem bỏ.

- Thiệt không? – Quên mất cơn đau và người cha đang hầm hầm
giận của mình. Đinh Đang hỏi khẩn trương.

- Thật – Gã con trai cũng khẩn trương gật đầu – Mấy anh
trong đội banh đang cãi lý với người ta. Anh Vỹ bảo tôi vào nói cho Đinh Đang
biết.

- Được rồi, để tôi ra – Quẹt nhanh dòng nước mắt Đinh Đang
ào ra cửa, bỏ mặc ông Hưng cùng cơn giận, cùng cây thước đứng chơ vơ một mình
trong căn phòng vắng. Gã thanh niên cũng hối hả theo sau Đinh Đang, không kịp
nhìn thấy vẻ mặt đằng đằng sát khí của ông.

Mình cũng có phần quá đáng. Đinh Đang đi rồi, cơn giận dịu
đi, ông thoáng nghe hối hận. Đánh con mạnh như vậy chắc là nó đau lắm. Nhịp cây
thước xuống tay, ông thầm tính nỗi đau của con rồi nghe xót xa lòng.




Từ bé đến giờ, đây là lần đầu ông đánh con đau như vậy.
Nguyên nhân gì đã khiến ông xuống mạnh tay? Tình thương của một người cha, lo lắng
nhìn con trước bờ vực thẳm ư? Ôi! Đinh Đang con có hiểu lòng ba, hay đang oán hận,
trách hờn?

Triệu Vỹ là ai? Cậu ta là người tốt hay kẻ xấu đây? Lạy trời,
xin đừng run rủi cho Đinh Đang gặp phải gã sở khanh, đốn mạt. Tuy Đinh Đang
thét bảo không yêu, nhưng ba đã nhận ra trong cách nói của con niềm tin yêu
trìu mến. Đừng dại dột, đừng lầm tin rồi khổ một đời nghe con gái.

- Ê, lẹ đi, lẹ ra coi cậu Vỹ với Đinh Đang đánh lộn với người
ta. – Kèm theo tiếng chân rầm rập chạy là tiếng gọi nhau ý ới lọt vào dòng suy
nghĩ của ông.

Đánh lộn ư? Lại dính tới Đinh Đang nữa? Như quýnh lên, ông
quăng đại cây thước lên bàn, không kịp xỏ chân vào dép, ông đuổi theo dòng người
tuôn chạy.

- Không biết, tụi này chỉ cày mướn ăn công. Muốn gì, mấy người
gặp ông chủ thỏa thuận đi – Trên sân cỏ, người tài xế lái máy cày cao giọng rồi
nổ máy, vẻ không muốn tranh cãi nữa.

- Thoả thuận, dĩ nhiên là thỏa thuận rồi, nhưng ít ra anh
cũng phải chờ chúng tôi nói chuyện xong mới cho máy chạy chứ? – Một thanh niên
cao lớn để tóc dài mà ông đoán chừng là Triệu Vỹ, nói với lên.

- Chuyện đó anh hỏi ông chủ đi, chúng tôi không biết! – Gạt
thắng được nhấc lên, chiếc máy cày một đường dài trên đất.

- Đứng lại, đứng lại không! – Kèm theo tiếng thét là một
bóng nhỏ lao ra chận trước đầu xe. Nguy hiểm quá! Tim ông như muốn vọt ra ngoài
khi nhận ra bóng nhỏ đó là Đinh Đang, là con gái cưng của ông. May mà người tài
xế đã kịp thời đạp thắng.

- Muốn chết hả? – Xanh mặt người tài xế hét to.

- Ừ, muốn chết đó, giỏi thì cứ việc chạy tới đi – Hỉnh hỉnh
mặt vẻ bất cần đời, Đinh Đang ngồi luôn xuống trước bánh xe.

- Này, cô định giở trò gì đây hả? Sao lại ngồi trước đầu xe
chứ? – Nhảy xuống xe, người tài xế bực mình gắt lớn.

- Chỉ không cho anh cày cỏ của chúng tôi thôi, nếu muốn, anh
cứ cán chết tôi đi rồi cày tung cái sân này lên, dễ ợt à!

- Cô thách tôi đó hả? Nhảy lên xe, anh ta nổ máy như hăm dọa,
bánh xe nhích chậm dần.

- Này, anh định cán chết người thật hả? – Thấy Đinh Đang vẫn
ngồi yên, ông Hưng xót ruột nhảy ra can thiệp.

- Chứ ông không thấy cô ta ngoan cố ngồi trước đầu xe của
tôi sao? Cày trễ một ngày thì chết hay sao? Không phải chuyện của mình mà mặt
ông cũng đỏ gay giận dữ.

- Nhưng ông cũng phải hiểu mà thông cảm cho tôi chứ! Tiền
thuê máy cày mắc lắm – Như đuối lý, anh tài hạ giọng.

- Bao nhiêu có đủ không? – Một xấp tiền dày được quăng vào
buồng lái trước cặp mắt sáng ngời của anh tài. Ông Hưng dứt khoát – Hãy tìm một
lý do thanh minh cùng ông chủ, chờ bọn họ thỏa thuận xong, anh có thể trở lại
cày, được chứ?

- Dạ được. – KHông chút ngượng ngùng, gã tài xế bỏ xấp tiền
vào túi – Nhưng mấy người nhớ thỏa thuận nhanh nhanh nhé. – Rồi vui vẻ gọi Đinh
Đang – Này cô bé, cô có thể đứng dậy cho tôi đi được rồi đó.

- Biết rồi – Hỉnh mũi, nhăn mặt cùng gã tài xế, Đinh Đang phủi
phủi mông đứng dậy. Con mắt cô lừ lừ, không thèm nhìn đến ông Hưng cà nhắc bước
đi. Bây giờ vết roi mới thật sự ngấm đau.

- Đinh Đang, Đinh Đang – Cả ông Hưng và Triệu Vỹ cùng đuổi
theo sau lưng cô. Dừng chân, quay đầu lại, sợ ông làm bể chuyện mình, cô nói
nhanh:

- Triệu Vỹ, em giới thiệu với anh ông Kim Hưng, một mạnh thường
quân mới của chúng ta. Lúc nãy trong phòng ông đã có nhã ý tặng cho đội banh của
chúng ta một triệu đồng đó.

- Ồ! – Đôi mắt sáng lên, Triệu Vỹ bắt tay ông bằng tất cả
lòng trân trọng – Thay mặt đội banh, xin cảm ơn ông về số tiền cũng như về thái
độ của ông lúc nãy.

- Tôi…. bắt gặp tia