
nhung để sau xe của mình rồi bước vào
trong.
Hoàng và Trúc sau khi lái xe một vòng cuối cùng cũng đến cái
khách sạn Hoàng Vi nơi mà Trúc đăng ký phòng ở một tuần. Trúc bước luôn xuống
xe mà không cần Hoàng phải mở cửa cho mình.
Trúc không thèm chờ Hoàng, còn nhỏ bước vào trong khách một
mình. Hoàng bực cả mình vì cái tính bất lịch sự và táo tợn của Trúc. Anh chàng
lẩm bẩm.
- Đúng là một con ngựa non háu đá. Tôi ước có ngày cô sẽ phải
hối hận cho cái tính bồng bột và cố tỏ ra bất cần ai của cô....!!
Trong khi Hoàng còn lẩm bẩm nói chuyện một mình, con nhỏ đã
vào hẳn bên trong tiền sảnh của khách sạn rồi. Trúc bước lên cầu thang, Trúc vừa
đi vừa chạy. Con nhỏ đi nhanh quá nên tí nữa là va vào một chị đang đi xuống.
Trúc lí nhí nói.
- Em xin lỗi chị....!!
Chị kia chưa kịp có phản ứng gì, con nhỏ lại chạy biến đi thật
nhanh. Trúc quẹo phải, con nhỏ đếm từ cánh cửa thứ nhất đến cảnh cửa thứ ba là
phòng của con nhỏ. Trúc lôi một chiếc chìa khóa trong túi quần ra.
Trúc khẽ xoay cái khóa cửa một cái rồi mở rộng hai cánh cửa
sang hai bên. Trúc đi vào trong phòng, mọi thứ vẫn còn nguyên vẹn kể từ lúc
Trúc đi. Điều đó có nghĩa là người ta vẫn chưa dẹp phòng cho Trúc. Trúc không
hài lòng lắm vì ở đây làm ăn cẩu thả quá. Trúc lẩm bẩm.
- Mà việc đó thì cũng có liên quan gì tới mình nữa đâu. Vì
hôm nay mình dọn đi rồi mà....!!
Trúc lôi một cái va ly màu xanh nhạt trong gậm giường ra.
Trúc kéo khóa rồi mở rộng hai cánh cửa tủ chứa quần áo. Trúc cẩn thận xếp từng
cái áo và cái quần vào va ly. Trúc nhìn quanh và đi kiểm tra một lượt. Trúc muốn
kiểm tra xem mình có quên gì không. Con nhỏ hài lòng vì không quên gì cả.
Trúc lôi cái va ly theo mình ra khỏi phòng. Trúc khóa cửa lại
rồi đi xuống lấu. Khoa không muốn vào trong khách sạn nên anh chàng vẫn ở trên
ô tô đợi Trúc. Hoàng đang phân vân là mình có nên gọi điện cho bố mẹ để thông
báo là Trúc đang ở đây không.
Lưỡng lự một hồi, cuối cùng Hoàng quyết định gọi điên cho mẹ.
Hoàng lôi cái điện thoại trong túi áo khoác ra. Anh chàng bấm số di động ở nhà
rồi chờ máy.
Bà Kim đang ngồi nói chuyện với chồng ở trong phòng khách,
bà nghe có tiếng chuông điện thoại bàn. Bà liền bảo chồng.
- Anh chờ em một chút vì hình như có ai đó đang gọi điện cho
nhà mình thì phải....!!
Bà bước thật nhanh lại rồi cầm lấy. Bà lịch sự hỏi.
- Xin hỏi ai đấy...??
Hoàng ngập ngừng bảo mẹ.
- Là con đây....!!
Bà Kim vui mừng hỏi Hoàng.
- Hoàng đấy hả con. Con biến đi đây mà bây giờ mới gọi điện
cho mẹ là thế nào, không lẽ con định để mẹ đăng báo tìm con hay sao...??
Hoàng cười khổ bảo bà Kim.
- Mẹ thông cảm cho con đi vì con bận nhiều chuyện quá nên
không có thời gian gọi điện thoại cho mẹ....!!
Bà Kim gắt Hoàng.
- Con thì lúc nào mà chả nói thế. Con cho mẹ hỏi Trúc đã đến
chỗ của con chưa...??
Hoàng đưa mắt nhìn vào trong khách sạn. Hoàng thấy bóng dáng
của Kim đang đi xuống cầu thang, đằng sau con nhỏ là một chiếc va ly màu xanh
nhạt. Hoàng chán nản nói.
- Cô ta đang ở cùng với con....!!
Bà Kim vừa vui mừng vừa kinh ngạc, vì không ngờ con nhỏ Trúc
lại có thể tìm được Hoàng nhanh như thế và vì hai đứa bây giờ đang ở cùng với
nhau. Như thế không phải bà đang có hy vọng là chúng nó sẽ nên đôi hay sao.
Bà Kim dặn dò Hoàng.
- Con nhớ là phải chăm sóc và bảo vệ Trúc đấy nhé. Con mà để
cho con bé Trúc có chuyện gì xảy ra là không xong với mẹ đâu. Con nên nhớ là mẹ
vẫn còn chưa xử và chê trách con cái tội bỏ nhà đi đâu đấy....!!
Hoàng ngán ngẩm nói.
- Nếu con mà biết mẹ bắt ép con lấy một con nhóc làm vợ thì
thà rằng con đi tu ngay từ đầu còn hơn....!!
Bà Kim cười to lên ở trong máy, bà trêu Hoàng.
- Con nghĩ là con trưởng thành hơn con bé Trúc hay sao. Mẹ
nghĩ hai đứa mà lấy nhau là hợp lắm rồi, vì nó trẻ con, con cũng trẻ con. Hai
cái tính trẻ con gộp lại biến thành một cái hay và có nhiều trò để xem như thế
cuộc sống sẽ bớt buồn chán và cô đơn đi....!!
...................
Hoàng lẩm bẩm bảo mẹ.
- Con xin lỗi nhưng con nghĩ là mẹ đang đùa bỡn với hạnh
phúc của con trai mẹ đấy. Con nghĩ là mẹ nên bảo gia đình của Trúc sang đón cô ấy
về và kết thúc giao ước đó đi vì con và cô ta không hề hợp nhau đâu....!!
Bà Kim không lý gì đến yêu cầu của Hoàng. Bà ân cần nói.
- Mẹ nghĩ là con đang muốn tìm hiểu thêm về con bé Trúc đúng
không. Con đừng cô dấu lòng của mình làm gì vì ngay từ lần đầu tiên gặp con nhỏ
mẹ đã linh cảm là con và Trúc rất hợp nhau....!!
Hoàng giật mình vì không ngờ mẹ lại hiểu Hoàng đến thế. Anh
chàng cứ tưởng mình có thể thắng và đang điều khiển được mẹ hóa ra bản thân của
Hoàng lại chính là người bị điều khiển. Cái lưới mà mẹ giăng ra to quá nên
Hoàng không tài nào thoát nổi.
- Cứ cho là con tìm hiểu cô ta vì tò mò đi nhưng điều đó đâu
có nghĩa là con muốn