Old school Swatch Watches
Cô Dâu Bỏ Trốn

Cô Dâu Bỏ Trốn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328721

Bình chọn: 9.00/10/872 lượt.

n thân.

- Xem ra mình đúng là một thằng ngốc, mặc dù kiến thức về
kinh tế hay chính trị xã hội mình có thể giỏi nhưng kiến thức về tình yêu thì
mình mù tịt...!!

Duy ngội dựa hẳn vào cái ghế màu đỏ gần tường. Duy chưa bao
giờ cảm thấy bình yên và nhẹ nhõm như lúc này. Duy tạm quên đi những trách nhiệm
và nghĩa vụ mà mình đang trông chờ khi mình về tới nhà và quên luôn mình phải đối
diện như thế nào với cái không khí gia đình lạnh tanh nhuốm đây mâu thuẫn và hận
thù vì tranh giành gia sản của gia đình.

Duy mệt mỏi quá rồi, anh chàng nghĩ.

- Nếu mình có thể trốn tránh được thì có lẽ mình đã bỏ đi từ
lâu rồi...!!

Duy không muốn nghĩ đến đứa em trai con chú con bác của
mình. Ngày xưa hai anh em là những người bạn tốt của nhau nhưng chỉ vì mâu thuẫn
của gia đình mà hóa ra kẻ thù. Duy chán không khí gia đình lúc nào cũng lạnh
tanh, có hội họp hay tổ chức gặp mặt nhau thỉ chỉ lôi nhau nhau ra nói móc hay
nói kháy nhau mà thôi.

Duy tự hỏi tình và tiền là gì mà người ta phải khổ sở vì nó
đến thế. Duy đau cả đầu. Anh chàng đã đánh mất dần đi tuổi thơ trong sáng và hồn
nhiên của mình và đánh mất dần đi ý nghĩ tốt đẹp của gia đình vì từ khi còn nhỏ
đến giờ cái mà Duy chứng kiến chỉ là những mâu thuẫn và cãi vã của những người
thân xung quanh mình mà thôi.

Duy ngửa cổ ra đằng sau ghế, đôi mắt nhắm chặt lại. Duy đã cố
thư giãn đầu óc của mình. Duy tự hỏi là ai trên đời này có thể san sẻ và hiểu
cho những gì mà Duy đang phải chịu đựng . Duy chán nản những cô gái xung quanh
vì họ chỉ nhìn thấy những cái gì bề ngoài mà Duy đang có thôi, họ không đủ sâu
sắc để hiểu được cặn kẽ con người bên trong của Duy.

Duy đưa ánh mắt buồn rầu và tò mò sang nhìn Vân. Duy tự hỏi
là liệu con nhóc này có phải là một nửa và có thể hiểu được con người thật của
Duy hay không.

Cơn mưa và bầu trời tối đen đã ngăn cản bước chân của Vũ.
Anh chàng đành ngậm ngùi bảo anh tài xế.

- Anh làm ơn cho xe quay lại vì trời tối nhanh quá nên tôi
không thể ra đó vào lúc này...!!

Cơn mưa dai dẳng không chịu dứt, từng đoàn người vẫn nối
đuôi nhau tạo thành một tập thể đang biểu tình ở ngoài đường, ai cũng lụng thà
lụng thụng trong những chiếc áo mưa xanh đỏ tím vàng.

Con đường đã có dấu hiệu thông thoáng hơn, mọi người ai cũng
vội vã muốn về nhà thật nhanh nên mơi có chuyện xô đẩy và dồn nén lại một cục
như thế này.

Vũ dựa người ra sau ghế, đôi mắt liếc nhìn những người xung
quanh. Vũ thở dài, cuộc sống vẫn nối tiếp nhau và không bao giờ dứt nhưng trái
tim của Vũ vẫn dừng lại ở thời điểm tám năm về trước.

Vũ nghĩ trái tim của mình có lẽ đã chết thật rồi nên nó mới
không đập nhanh hay loạn nhịp trước bất cứ ai nữa. Tại sao trên đời này lại
sinh ra mọt cô gái như Hoa để rồi lại cướp mất cô ấy đi.

Vũ đau khổ vì Vũ nghĩ chỉ mình Hoa là người phù hợp và hoàn
hảo với Vũ mà thôi. Nay cô ấy mất rồi thì có lẽ suốt cả cuộc đời này Vũ sẽ phải
chịu cảnh cô đơn và không có ai chia sẻ, chăm lo những lúc Vũ buồn hay những
lúc Vũ ốm đau.

Chiếc xe tắc xi lăn bon bon trên đường, anh chàng tài xế thở
dài không nói gì. Anh ta cũng cảm thấy mệt mỏi vì suốt ngày phải chạy xe mà nhất
là trong những ngày mưa như thế này. Trời về chiều làm cho mọi thứ như nhuốm
màu buồn bã và không khí như trùng xuống hắn nó không còn tươi sáng và ồn ào
như ban sáng nữa.

Vũ không muốn trở về nhà của mình. Anh chàng muốn quay lại
siêu thị để tiếp tục làm việc. Vì nếu phải về nhà và đối diện với bốn bức tường
màu trắng lạnh lùng thì Vũ thà ở lại làm việc thật khuya tại siêu thị của mình
còn hơn. Ít ra công việc cũng làm cho đầu óc và tâm trí của Vũ bận rộn, nó
không còn chỗ trống để nhớ tới những chuyện không nên nhớ nữa.

Bó hoa hồng nhung vẫn nằm bên cạnh cái ghế xe đằng sau mà Vũ
đang ngồi. Nhìn từng cánh hoa màu đỏ đang rung lên rung xuống theo từng nhịp xe
và theo từng cái ổ gà mà chiếc xe đang đi lên. Vũ lắc đầu thở dài, bàn tay khẽ
vuốt những chiếc lá trơn bóng. Vũ thì thầm.

- Không biết cô ấy có hiểu là tao đang muốn tặng cho cô ấy
hay không. Hay cô ấy lại giận dỗi tao vì tao không thể nào tới nơi được. Tao hy
vọng là cô ấy không giận mà phải vui lên vì tao lúc nào cũng muốn tặng hoa cho
cô ấy...!!

Anh chàng lái xe tắc xi hỏi lại Vũ.

- Anh có muốn tôi lái xe vào tận trong siêu thị của anh luôn
không....??

Vũ nhìn con đường mưa đang ướt sũng và từng vũng nước màu
đen do đất đá và những chiếc xe cộ để lại. Vũ lại nhìn bộ quần áo sạch sẽ và
đôi giày bóng loáng của mình. Anh chàng thở dài bảo anh lái xe.

- Anh làm ơn cho tôi xuống trước cổng của siêu thị....!!

Anh lái xe bóp còi rồi bật đèn xi nhan bên phải. Anh ta lái
xe rất điệu nghệ, chiếc xe khẽ quay vòng rồi dừng ngay cạnh cái cổng siêu thị
màu xanh.

Bây giờ vẫn còn sớm và đúng vào giờ người ta đi làm về nên
người ta đi mua hàng hóa ở siêu thị rất đông. Vũ bước xuống xe anh chàng trả tiền
cho anh tài xế. Vũ cầm lấy bó hoa hồng