
ấy bà cụ không cần mình giúp đỡ, tuy có hơi hụt hẫng một
chút. Nhưng con nhỏ tươi cười bảo bà.
- Vậy thì cháu chào bà nhé, chúc bà có một buổi tập thể dục
thật vui vẻ...!!
Vân cười toe rồi chạy lại chỗ của Duy đang đứng. Anh chàng mỉm
cười thích thú khi chứng kiến cái hành động điên rồ và tốt bụng của Vân. Duy
nghĩ.
- Con nhỏ này xem ra cũng có nhiều tính tốt đấy nhỉ nhưng mà
nó hơi ngố một chút....!!
Vân vui vẻ hối thúc Duy.
- Mình đi thôi...!!
Con nhỏ hăng hái mở cửa rồi bước ra trước. Vân cảm thấy thật
phóng khoáng vì được hít thở khí trời và cảm giác được tự do thỏa mái thật là dễ
chịu. nhớ lại những lúc bị cầm tù bởi Duy, Vân bực cả mình và cảm thấy bức bối.
Anh chàng vệ sĩ đánh xe ra đến cổng từ khi nào rồi nên Vân
và Duy không phải chờ đợi lâu. Duy hất hàm bảo Vân.
- Còn không mau trèo lên xe đi, anh ta đang chờ chúng ta ở
ngoài kia kìa, không lẽ cô tưởng tôi và cô đi bộ đến chỗ đó...??
Vân không thèm nói lại hay cãi lại với Duy một lời. Vân muốn
được đi ngắm cảnh thành phố về đêm, nhất là về những đêm mưa như thế này.
Vân leo lên xe rồi chọn cho mình một chỗ gần cuối hàng ghế
thứ ba của chiếc xe ô tô. Vân tự thắt dây an toàn cho mình. Đôi mắt của Vân
nhìn mọi người đang đi qua đi lại ở trên vỉa hè.
Vân nhớ mình cũng đã từng đi lang thang dạo phố một mình như
thế này, cảm giác đó thật là tuyệt, tự nhiên Vân nhớ đến Vũ và tự hỏi không biết
bây giờ anh chàng đang làm gì, có còn nhớ đến một con nhỏ oan gia như mình hay
là mải làm việc mà quên luôn rồi.
Duy ngồi hàng ghế thứ hai, anh chàng khẽ nhìn Vân một cái rồi
mỉm cười hỏi con nhỏ.
- Cô bị làm sao thế, tại sao lại ngồi tận cuối ở đấy là thế
nào, không lẽ cô sợ tôi ăn thịt của cô hay sao...??
Vân đang nhớ đến đoạn hội thoại và cãi nhau với Vũ vào sáng
nay. Con nhỏ thấy mình hơi bị quá đáng vì dám trêu đùa trên lòng tốt của Vũ.
Vân tự nhủ là khi nào có dịp Vân phải đến tận siêu thị mà Vũ đang làm việc để
cám ơn Vũ vì đã đưa Vân vào bệnh viện và đóng tiền cho con nhỏ.
Vân ngại ngùng lẩm bẩm.
- Mình đúng là một kẻ vô ơn, lẽ ra mình phải cảm ơn anh ta
ngay lúc đó mới đúng. Thế mà mình còn dám chửu rủa anh ta không tiếc lời nữa chứ....!!
Vân lấy tay ôm mặt rồi thở dài ra một tiếng, con nhỏ chán nản
quá. Duy thấy Vân hết nói lẩm bẩm một mình rồi lại thở dài. Duy phì cười nghĩ.
- Con bé này càng ngày càng thú vị có lẽ mình và nó cần phải
có một thỏa thuận ngầm mới được....!!
.........................
Anh chàng lái xe đưa Vân và Duy đến một rạp chiếu phim nổi
tiếng của thành phố. Vân bước xuống xe rồi chạy ngay lại bức tường ngoài cổng của
rạp chiếu phim.
Vân say sưa ngắm mấy tấm poster hình ảnh của phim sắp chiếu.
Vân phân vân là mình nên chọn phim gì để xem, Vân chưa bao giờ đi xem phim ở rạp
vì con nhỏ lúc còn ở nhà không có lúc nào rảnh để đi xem, còn ở đây con nhỏ
không muốn đi xem một mình.
Duy nheo mắt hỏi Vân.
- Thế nào cô đã chọn cho mình được một phim ưng ý chưa...??
Vân lướt qua từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên. Vân
chán nản bảo Duy.
- Xin lỗi anh, tôi không biết nên xem phim nào cả. Tôi nghĩ
anh nên chọn phim đi thì hay hơn....!!
Duy không nói gì, anh chàng cầm tay của Vân rồi lôi theo
mình vào trong. Cái rạp chiếu phim này rất to và đẹp mắt. Hôm nay khán giả chủ
yếu là các cặp tình nhân, họ đều có đôi có cặp. Hình như phim mà họ chọn là mấy
phim tình cảm lãng mạng cho tình cảm đôi lứa càng thăng hoa.
Duy thì lại khác anh chàng chọn một bộ phim ma kinh dị cho
mình và cho Vân xem. Con nhỏ còn mải nhìn mấy tấm hình poster nên không hỏi Duy
chọn phim nào.
Duy mua hai vé, anh chàng trả tiền rồi quay lại chỗ của Vân
đang đứng. Duy ân cần hỏi Vân.
- Cô có muốn ăn gì hay mua gì không...??
Vân nhìn quầy hàng bán thực phẩm. Vân tươi cười bảo Duy.
- Nếu thế tôi muốn mua bỏng ngô và băp rang.Anh có muốn tôi
mua gì thêm cho anh nữa hay không...??
Duy phì cười, anh chàng nghĩ.
- Đúng là con gái đi đâu cũng bỏng ngô với bắp rang....!!
Mấy đôi tình nhân đi xem phim cùng nhau họ đều mỉm cười âu yếm
rồi đút thức ăn cho nhau. Vân cảm thấy ớn lạnh vì Vân nghĩ.
- Mình thà chết còn hơn diễn cái cảnh đó ở một nơi công cộng
và trước mặt bao nhiêu con người như thế này....!!
Vân chạy lại quầy bán thực phẩm, con nhỏ mua hai túi bỏng
ngô, một túi bắp rang, mấy chai nước ngọt và thêm mấy chai bia cho Duy.
Vân mua thêm kem quế nhưng nghĩ thế nào con nhỏ lại không muốn
mua nữa. Vân định trả tiền nhưng Duy nhanh hơn, anh chàng trả hết tiền rồi mua
thêm cho Vân hai cây kem quế nữa.
Vân bẽn lẽn bảo Duy.
- Cảm ơn anh....!!
Duy mỉm cười không nói gì. Anh chàng đưa cho Vân hai cây kem
rồi nói.
- Cô ăn đi vì tôi không thích loại kem này cho lắm....!!
Vân nhìn hai cây kem trên tay của Duy. Con nhỏ ngán ngẩ