Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325853

Bình chọn: 9.5.00/10/585 lượt.

cậu trần truồng, cảm giác người
như phát sốt rất nóng, “Mọi người đều đi ngâm nước nóng rồi, sao cậu còn chưa đi?”

“Đợi lát nữa cùng đi!” Trình Tử Chấp dựa lưng cho đỡ mỏi, thuận thế ngồi xuống song song với cô.

“Cậu có thể cách tôi xa một chút được không?” Hai người cứ như vậy mà tiếp xúc gần với nhau cô thật sự không quen.

Trình Tử Chấp cử động thân thể chỉ mang tính tượng trưng, “Được chưa?”

Hứa Tự Tại vẫn cảm thấy không được tự nhiên, nói: “Chúng ta hay là đi ngâm suối nước nóng đi!”

Nước suối ấm áp, trơn mượt, mọi người ngâm mình trong suối nước nóng vô cùng thoải mái.

Hứa Tự Tại trời sinh có làn da trắng nõn, được dòng nước suối trong hồ làm
nhẵn mịn, làm cho làn da trắng càng trắng hồng, như đóa phù dung nổi
bồng bềnh trên dòng nước.

Một đám con trai đang là lứa tuổi mơ
mộng có được mối tình đầu, tránh không được nhìn nhiều thêm vài cái.
Trình Tử Chấp ghé sát tai mấy người bạn tốt nói: “Nhìn cái gì vậy? Cẩn
thận ngày mai sẽ đột ngột biến mất tại đây!”

Cả đám cười, “Ha ha, Trình lão đại cậu cũng quá độc ác rồi đó, chúng tớ chẳng qua chỉ tùy tiện nhìn một chút thôi mà!”

Nghiêm Băng nói: “Yên tâm, không nhìn Mỹ Vân nhà cậu đâu!”

Sắc mặt Trình Tử Chấp càng khó coi hơn, “Nhóc kia cậu nhìn ai hả?”

Nghiêm Băng oai hùng nói: “Tớ nhìn Hứa Tự Tại liên quan gì đến…” Chữ “cậu” còn chưa kịp thốt ra đã bị ấn xuống nước không ngóc đầu lên nổi.

Nghiêm Băng vẫy vùng để ngoi đầu lên, sặc nước khù khụ, “Trình Tử Chấp cậu
điên rồi.” Cậu vuốt khuôn mặt đầy nước của mình một cái, “Sẽ không phải… ?” Cậu nhìn thoáng qua Trình Tử Chấp và Hứa Tự Tại ý thức được có điều
không đúng, vội vàng câm miệng.

“Thì ra là, cậu —— cậu ——” Nghiêm Băng chỉ vào Trình Tử Chấp nói không ra lời.

Ngâm suối nước nóng xong, mọi người đánh bài tú-lơ-khơ ở trong phòng nghỉ,
Trình Tử Chấp muốn cầm ly rượu vang cho Hứa Tự Tại, lại bị Quan Mỹ Vân
chặn lại, “Ha ha, tớ đang muốn đi lấy chút đồ uống, cám ơn nhiều!” Cô
hớp một ngụm rượu vang đỏ, có tác dụng đẹp da lưu thông máu.

Vận
Chấp kéo Hứa Tự Tại đi làm nước ép trái cây cho mọi người uống, nhìn
thấy Quan Mỹ Vân và Trình Tử Chấp, lạnh lùng hừ một tiếng, “Tới chỗ nào
cũng bám dính nhau như sam ấy, nhàm chán!”

Hứa Tự Tại cười ha ha
nói: “Có lẽ không phải như em nghĩ đâu.” Trình Tử Chấp có người trong
lòng khác đó! Trong lòng cô tự nhủ. Về phần người đó rốt cuộc là ai, cô
cũng không rõ lắm.

Nhiều người ở chung một chỗ sẽ náo nhiệt, nếu lại là đám người trẻ tuổi sẽ càng náo nhiệt hơn.

Bọn họ chơi khắp nơi trên Phượng Sơn, dưới chân núi chơi đùa, lên đỉnh núi
ca múa, những ngọn gió mùa đông làm bạn đùa giỡn cùng bọn họ, tuyết mùa
đông cùng bọn họ chơi trốn tìm.

Hứa Tự Tại như đã lãng quên những điều không vui trong mấy ngày trước, hoà mình giữa đám bạn.

Thì ra là, kí ức tuổi thơ không có thù hận, theo năm tháng trôi qua, chỉ còn lại sự mơ hồ, sự ấm áp nhẹ nhàng.

Từ suối nước nóng trở về, đã đến cuối năm, sắp qua năm mới, trong đại viện đã giăng đèn kết hoa, rất náo nhiệt

Hứa Tự Tại vẫn không nghe được tin tức gì về Ninh Hạo, trong lòng tất nhiên lo lắng. Hỏi rất nhiều người ai cũng nói không biết, chẳng lẽ Ninh Hạo
cũng đã xảy ra chuyện gì rồi ư?

Trình Tử Chấp rửa ra những tấm
hình chụp chung lúc đi chơi suối nước nóng, đưa cho Hứa Tự Tại
nhìn.”Cũng không tệ lắm!” Hứa Tự Tại nhàn nhạt nói.

“Những tấm này cho cậu!” Trình Tử Chấp lựa ra những tấm chỉ có một mình cô chụp.

Hứa Tự Tại đem những bức ảnh tiện tay trong cuốn album ảnh cũ .

Trình Tử Chấp tò mò, cầm cuốn album lật ra xem. Toàn bộ đều là hình của Hứa
Tự Tại khi còn bé, có ảnh cô chụp chung với ông bà nội, ba mẹ, còn có
một ít là chụp với Ninh Hạo hoặc là những bạn học khác.

“Thì ra
cậu đã có nhiều ảnh như vậy rồi!” Trình Tử Chấp vừa nhìn vừa buồn bực,
trong nhiều tấm hình như vậy mà không có một tấm nào có hình của cậu
hết, thì ra trong quá trình trưởng thành của bọn họ, cậu vẫn là bị bài
xích ra bên ngoài.

Trình Tử Chấp đem một tấm ảnh chụp riêng của
mình đưa cho Hứa Tự Tại, “Tấm hình này cho cậu đó, khi cậu mất hứng có
thể phi đinh cắm chơi.”

Hứa Tự Tại không nhịn được bật cười, “Cậu quá ngây thơ đi!” Cô thu lấy tấm hình, để vào cuốn album, nhẹ nói:
“Nhìn kỹ lại, người trong tấm hình này còn đẹp hơn người thật bên
ngoài.”

“So sánh với Ninh Hạo thì thế nào?” Trình Tử Chấp hỏi.

Nhắc tới Ninh Hạo, Hứa Tự Tại nổi lên vẻ mặt uất ức, “Không cùng style,
không thể so sánh!” Trong lòng cậu, Ninh Hạo vĩnh viễn là đẹp trai nhất, ấm áp nhất, ưu tú nhất.

Trình Tử Chấp hận không thể cắn rụng đầu lưỡi của mình, cậu vốn không nên hỏi như thế, mặc dù rất muốn biết đáp án.

“Xin lỗi!” Cậu nói xin lỗi, “Tôi chỉ là nhất thời tò mò.”

“Không sao!” Hứa Tự Tại nói, cô không rõ cậu so sánh với Ninh Hạo để làm chi không biết nữa?

Hai người nhất thời cũng tìm không


XtGem Forum catalog