Pair of Vintage Old School Fru
Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325310

Bình chọn: 7.00/10/531 lượt.

nh thuộc thủ đô Bắc Kinh, bọn nhỏ sau khi xây dựng cơ sở tạm
thời thì lộ ra vẻ hưng phấn vô cùng, dưới sự chỉ đạo của Trình Tử Chấp,
không người nào bằng lòng dùng chung một cái lều với Hứa Tự Tại, Hứa Tự
Tại cũng vui vẻ vì được yên thân, cô muốn chết đi được ở riêng một cái
lều ấy chứ! Nhưng Vận Chấp lại là một cô bé có nghĩa khí, “Em muốn ở
chung với chị Tự Tại!”

Mọi người sắp xếp xong chỗ ở, thì bắt đầu
phân tổ hoạt động, Trình Tử Chấp dẫn theo Phàn Trác Vân, Hứa Tự Tại chờ
đám trẻ lớn tuổi hơn đi nhặt nhành cây về chuẩn bị đốt lửa trại, Quan Mỹ Vân thì dẫn theo một đám trẻ con nhỏ tuổi hơn chút lấy đồ ăn ra bày
biện, một tổ khác do học sinh trung học tham gia, bọn họ giúp đỡ huấn
luyện viên làm tốt công tác quản lý.

Trình Tử Chấp phát hiện nơi
này mặc dù hoang vu, nhưng cảnh sắc thật đúng là không tệ, trời xanh mây trắng, cây lá xanh biếc, thảm cỏ xanh tươi, các loại hoa dại đủ màu
sắc, nghiễm nhiên trở thành một công viên tự nhiên vô biên giới. Tuyệt
diệu nhất chính là nơi này còn có một con sông nhỏ, nước sông trong
suốt, buổi tối có thể tới bơi lội, tuyệt đối tốt hơn nhiều so với hồ bơi tự tạo.

Trình Tử Chấp dẫn theo mọi người nhặt các nhành cây với
lượng đủ dùng, lúc trở lại, cơm tối đã chuẩn bị xong, đều là những thực
phẩm đã nấu chín, đám trẻ một bên ăn cơm, huấn luyện viên một bên duy
trì trật tự, đám trẻ lúc ở nhà đều bị phụ huynh quản thúc, có cơ hội ra
ngoài khó tránh khỏi phạm vào chủ nghĩa tự do.

Quan Mỹ Vân không
chịu ăn thịt hộp vào bữa trưa, mà muốn ăn bánh mì nướng; Trình Vận Chấp
không chịu ăn cháo Bát Bảo lạnh, nhất định bắt huấn luyện viên đi hâm
nóng mới chịu; còn có đứa không chịu ăn cơm, muốn ăn mì; cũng có đứa dứt khoát cái gì cũng không ăn, chỉ là nhìn thức ăn ngẩn người, làm cho
huấn luyện viên đau đầu chịu không thấu, những cậu ấm cô chiêu của các
vị thủ trưởng, anh nào dám trông nom sơ suất, may mắn còn có sáu bảy em
học sinh trung học giúp đỡ duy trì trật tự, huấn luyện viên chỉ có thể
vừa dỗ dành vừa dụ khị để cho đám trẻ ít nhiều cũng phải ăn một chút,
một bữa cơm rốt cục cũng kết thúc trong tiếng ầm ĩ của nồi niêu xoong
chảo bát đũa va đập với nhau.

Huấn luyện viên mồi lửa đốt lửa
trại, bọn nhỏ vây xung quanh đống lửa vừa ca hát vừa nhảy múa, Hứa Tự
Tại tìm vị trí cách đống lửa hơi xa một chút ngồi xuống, không khí vùng
ngoại thành khá tốt, buổi tối có thể nhìn ngắm bầu trời sao óng ánh, cô
nhớ tới giấc mộng mà mình nằm mơ lúc xế chiều, cũng không biết hiện tại
Ninh Hạo sao rồi? Sống tốt không? Có phải cũng giống như mình lúc cô đơn lẻ loi sẽ nhớ về người bạn phương xa.

Trình Tử Chấp thấy Hứa Tự
Tại ngồi một mình ở nơi đó, trên mặt lộ ra vẻ mặt xa xăm, thì đi qua đó
ngồi cùng, cậu vỗ một cái vào bả vai cô: “Bí đao lùn, đang suy nghĩ gì
đó?”

Hứa Tự Tại không để ý tới cậu, ngửa đầu đếm sao. Trình Tử
Chấp sớm đã thành thói quen với sự trầm mặc của cô, nói tiếp, “Cuộc thi
lần này thi như thế nào? Có thể thi vào trường trung học thuộc đại học R không ?”

Hứa Tự Tại nhìn cậu một cái, lắc đầu, “Tôi vốn không muốn học ở đó, tôi báo danh thi Bát Nhất.”

Vẻ mặt Trình Tử Chấp hết sức kinh ngạc: “Tôi được tuyển thẳng vào trung học thuộc đại học R a!”

Thần sắc Hứa Tự Tại vẫn là bình tĩnh: “Tôi biết, cho nên mới báo danh Bát Nhất!”

“Cậu, … Đáng ghét!” Trình Tử Chấp lại không biết phải nói gì nữa. Cậu tức
giận bỏ đi đến bên cạnh đống lửa cùng đám người Quan Mỹ Vân bọn họ nhảy
múa.

Hoạt động của trại hè ngày thứ hai là phải đi đến đỉnh
Trường Thành, đám trẻ ở dưới chân núi giơ cờ lên, bắt đầu hướng lên trên núi bắt đầu xuất phát. Trình Tử Chấp trình ra bộ mặt hãm tài đi ở cuối
cùng đội ngũ, cũng không biết ai chọc cho cậu mất hứng. Vận Chấp than
vãn với Hứa Tự Tại: “Chị nhìn Trình Tử Chấp tên kia đi có nơi nào giống
anh trai của em chứ, giống hệt một tên cường đạo.” Hứa Tự Tại cười ha hả nói: “Chị vô cùng đồng cảm với em.”

Đám trẻ con rốt cục cũng đi
lên được chỗ đó, bọn chúng hưng phấn đứng ở trên Trường Thành cao hét
lớn: “Chúng ta thắng lợi rồi! Nhân dân con em quân bộ đội vạn tuế!” Huấn luyện viên cũng rất cao hứng, đám trẻ con em cán bộ được nuông chiều từ bé này giữa đường cũng không gây khó dễ gì với anh, mà còn vượt qua khó khăn để đi tới đích, anh cười giúp bọn nhỏ chụp ảnh chung lưu niệm.

Trình Tử Chấp lôi kéo cánh tay Hứa Tự Tại nói, “Tới đây, chúng ta cũng chụp
chung một kiểu đi, dù sao cũng là bạn học mà!” Hứa Tự Tại nạy ngón tay
của cậu ra, “Chúng ta cũng không phải là bạn, không cần thiết đâu!”

Trình Tử Chấp tức điên muốn đưa tay ra đánh cô, trái bí đao lùn kia thật
không biết phân biệt tốt xấu, nghĩ xem Trình Tử Chấp cậu đây thông minh
đẹp trai, anh tuấn tiêu sái như vậy, trong đại viện không biết có bao
nhiêu bạn xếp hàng chờ chụp ảnh chung cùng cậu đó? Cô Hứa Tự Tại dám như vậy không nể mặt mà cự tuyệt cậu?

Trình Tử Chấp lần nữa đem tay
cậu khoác trên cánh tay cô, rồi nhỏ giọng bên tai cô nói: “Nếu không
chụp ảnh chung, sẽ đẩy cậu