The Soda Pop
Cô Nàng Hợp Đồng

Cô Nàng Hợp Đồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325354

Bình chọn: 10.00/10/535 lượt.

a cú ngã vừa xong để trút giận:
“Sở Trung Thiên, còn sớm thế mà anh đã lên cơn điên à? Mò vào phòng
tôi, đá tôi xuống đất. Tôi có làm sao thì anh phải hoàn toàn chịu
trách nhiệm”.

“Thứ nhất, đây là phòng tôi, không phải phòng cô. Thứ hai, đá cô là
giày của tôi không phải tôi. Cô muốn nó chịu trách nhiệm thì đi mà
tìm nó. Thứ ba, cô mau dậy đi học ngay.” Sở Trung Thiên khoanh tay
trước ngực, dõng dạc tuyên bố.

“Đi học. Học cái gì?” Hương Tranh kinh ngạc trợn mắt.

Sở Trung Thiên cầm tờ giấy, đi vòng qua giường, chìa trước mặt cô.
“Đọc thì biết.”

“Được.” Hương Tranh nhận lây tờ giấy, nhanh chóng đưa lên
đọc.

Sở Trung Thiên đứng bên cạnh nhìn Hương Tranh vẫn ngồi bệt dưới
đất, chăm chú đọc tờ giấy.

Hương Tranh cúi đầu đọc kỹ từng thông tin trên đó. Ánh đèn ngủ từ
trên tường chiếu thẳng vào người cô tạo thành một vệt bóng dài in
trên nền nhà. Khuôn mặt nghiêng nghiêng, mấy sợi tóc lòa xòa hai
bên má. Cô mặc bộ váy ngủ màu hồng, lúc ngã có lẽ không chú ý nên
tuột một bên quai váy, để lộ khoảng da thịt con gái trắng
ngần.

Sở Trung Thiên nhăn mặt, thái độ đột nhiên thay đổi. Anh đá đá vào
chân cô, cộc cằn quát lên: “Cô mau đứng dậy”.

“Vì sao?” Hương Tranh đang ngồi thoải mái trên nền nhà, ngẩng đầu,
bất mãn cãi lại. Động tác hất đầu khá mạnh của cô lại càng làm quai
váy trễ xuống thêm chút nữa.

Yết hầu của Sở Trung Thiên giật giật, mắt anh tối sầm lại. Hít một
hơi sâu, anh quả quyết cúi người túm lấy eo Hương Tranh kéo cô đứng
dậy, sau đó vội vàng buông tay, lùi về phía sau.

Hương Tranh kinh ngạc nhìn anh, bĩu môi kết luận: “Đồ không bình
thường”, sau đó tiếp tục dán mắt vào tờ giấy.

Sở Trung Thiên chỉ khẽ “hừ” một tiếng mà không đấu khẩu.

Một lúc sau, Hương Tranh buông tờ giấy.

“Tôi đọc xong rồi.”

“Thấy sao?”

“Tôi không thích.”

“Sao lại không thích?”

“Tôi không thích bó buộc, tôi thích tự do.”

“Rất tốt! Mau thu xếp nhập học ngay.”

“Cái gì?” Cô nghe nhầm hay anh ta nói nhầm đây? Cô đã nói rõ là cô
ghét chúng, sao anh ta còn bắt cô đi học?

Sở Trung Thiên đọc được suy nghĩ của Hương Tranh, anh dài giọng
khẳng định lại: “Cô không nghe nhầm đâu. Mau chuẩn bị đi”.

“Tôi sẽ không đi.” Hương Tranh kiên quyết. “Tôi sinh ra là một
thiếu nữ bình thường, học đòi làm tiểu thư quý phái làm gì? Tôi
không cần học, không phải trau dồi gì thêm nữa.”

“Ai nói là không cần? Chẳng gì tôi cũng là giám đốc của một công ty
lớn, thường xuyên phải giao lưu, gặp gỡ đối tác, đôi khi phải đưa
bạn gái đi cùng. Là bạn gái của tôi mà cô không biết gì về nghệ
thuật, tư chất bình thường đưa cô đi cùng để người ta cười vào mặt
tôi à?”

Sở Trung Thiên không nói sai. Vì quan hệ công việc, anh thường
xuyên phải tham gia tiệc tùng, chiêu đãi, nhiều khi bắt buộc phải
đưa bạn gái đi cùng. Nhưng không phải vì thế mà anh bắt Hương Tranh
vào học tại 'Tân nương học viện”. Anh đưa cô ta đến đây như là một
biện pháp trả thù, trả thù cho cái áo hàng độc bị con chó vàng phá
hỏng, trả thù cho lần cô ta hắt cà phê vào mặt anh trước sự chứng
kiến của bao nhiêu con mắt. Cô ta ghét cầm, kỳ, thi, họa ư?

Anh sẽ buộc cô ta phải học! Cô ta muốn, làm con người tự do tự tại
ư? Anh sẽ bắt cô ta thành quý cô đài các! “Tân nương học viện”, nơi
đào tạo các cô dâu quý tộc, là nơi thích hợp nhất để anh gửi cô ta
đến, cho cô ta bị tra tấn.

“Tôi không đi. Tôi chỉ là bạn gái thuê của anh, những chuyện này
đợi bạn gái thật của anh làm đi.” Hương Tranh quyết chơi bài lì với
anh ta.

“Bạn gái thuê cũng là bạn gái. Tôi nói cô đi, cô phải đi.”

“Tôi không quan tâm. Tôi thà ở nhà làm người giúp việc chứ nhất
định không đi học đâu” Hương Tranh lớn tiếng cãi lại, sau đó nhảy
lên giường, trùm chăn kín mít, im lặng không nhúc nhích.

Sở Trung Thiên không ngờ được Hương Tranh lại trẻ con như thế. Sau
phút ngạc nhiên, anh dứt khoát sải bước tới bên giường kéo mạnh
chăn, buộc Hương Tranh phải lộ mặt.

“Chuyện này không theo ý cô được. Cô nhanh lên cho tôi. Không thì
bồi thường tiền. Chúng ta thanh lý hợp đồng.”

Nghe nói đến bồi thường tiền, Hương Tranh liền thấy căng thẳng. Cô
vội vã chống tay ngồi dậy, tung chăn bước xuống đứng trước mặt
Trung Thiên, gân cổ cãi lại: “Lý gì mà đòi tiền tôi? Tôi có vi phạm
hợp đồng đâu?”.

“Tôi nhớ, trong hợp đồng có ghi: trong quá trình giao dịch, không
hợp tác cũng là vi phạm hợp đồng.”

“Anh!...” Hương Tranh nghiến răng, ánh mắt như tóe lửa. Cô đang hận
là mình không thể biến thành chó sói, xé xác anh ta ra cho
hả.

Sở Trung Thiên nhún vai, hoàn toàn không đếm xỉa đến lời của cô.
Anh thong dong bước về phía cửa sổ, kéo rèm nhìn ra bên
ngoài.

“Tôi sẽ đi. Đã được chưa? Mau ra ngoài. Tôi phải thay quần
áo.”

Khi Hương Tranh cầm theo giấy giới thiệu tìm đến trường, cũng là
lúc bình minh lên đón chào một ngày mới.

Mặt trời nhô lên khỏi đường chân trời, mang