XtGem Forum catalog
Cô Nàng Hợp Đồng

Cô Nàng Hợp Đồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324231

Bình chọn: 7.5.00/10/423 lượt.

inh khủng vừa nghe
được.

Diệp Luyến Hoàn lại cứ đứng đó nhìn Hương Tranh, sau đó khẽ nhếch
môi cười nói: “Bây giờ, nhất định là cô đang nghĩ tôi nói dối phải
không? Nhưng thật sự tôi không lừa cô. Thậm chí, sau khi nghe được
những chuyện động trời này, tôi còn cảm thấy mừng cho cô.

“Cô nói thế là có ý gì?” Hương Tranh bối rối nhìn xuống hai tay
mình, không dám nhìn vào Diệp Luyến Hoàn.

Diệp Luyến Hoàn lại nhếch môi cười, lấy từ trong túi xách ra một
cái túi thơm màu xanh, lắc lắc trước mặt Hương Tranh, vừa cười vừa
hỏi: “Cô còn nhớ cái túi thơm này không?”.

Hương Tranh nhìn chằm chằm vào cái túi thơm đang đung đưa trước mặt
mình, cố lục tìm trí nhớ xem mình đã từng nhìn thấy nó chưa, sau
một hồi, cô mới ngạc nhiên hỏi lại: “Đây chẳng phải là cái túi thơm
khi trước cô nhờ tôi đưa cho Sở Trung Thiên hay sao? Tại sao bây
giờ nó lại ở chỗ cô?”.

Diệp Luyến Hoàn đắc ý cười lớn: “Túi thơm này có một đôi, một cái
đưa cho Sở Trung Thiên, một cái tôi giữ. Cô có biết túi thơm này
đựng gì bên trong không?”.

Hương Tranh chau mày, ruột gan nóng như lửa đốt, cô lo lắng hỏi
lại: “Trong đó không phải là đựng hương liệu sao?”.

“Hương tiểu thư, cô quả thật ngây thơ quá. Tôi không ngờ Sở Trung
Thiên lại thích mẫu phụ nữ đơn giản như cô.” Diệp Luyến Hoàn bật
cười thành tiếng, mở túi thơm trước mặt Hương Tranh. “Hương tiểu
thư, nhìn cho kỹ đi, đây là máy nghe trộm. Lần trước thật sự biết
ơn cô đã giúp tôi. Nếu không, tôi không thể nào biết được những bí
mật của Sở Trung Thiên.”

Hương Tranh càng nghe càng thấy hoang mang. Cô tái mặt nhìn đồ vật
Diệp Luyến Hoàn đang cầm trên tay, ngớ ngẩn hỏi lại: “Cô nói thế là
có ý gì?”.

“Tôi vừa nói rõ với cô rồi còn gì.” Diệp Luyến Hoàn vừa nói vừa bật
máy lên.

“Con có biết tập đoàn sở thị không?”

“Biết ạ!”

“Vậy con có biết vị chủ tịch thứ tư của tập đoàn Sở thị là ông nội
con không?”



Hương Tranh nhận ra đó là giọng nói của Sở Trung Thiên và Sở phu
nhân, cô cảm thấy có gì đó không đúng, cô muốn giành lấy chiếc máy
nghe trộm trên tay Diệp Luyến Hoàn nhưng cô ta đã cảnh giác nắm tay
lại.

“Tại sao cô lại nghe trộm họ nói chuyện? Tại sao cô lại phải ghi
lại những lời này?” Hương Tranh tức giận chất vấn, trong lòng thấy
vô cùng khó chịu, cô cảm thấy có lỗi vì đã giúp Diệp Luyến Hoàn
chuyển cái túi thơm ấy cho Sở Trung Thiên.

“Tôi sẽ không rời xa Sở Trung Thiên.” Diệp Luyến Hoàn tắt máy, đắc
ý nói tiếp. “Cô biết vì sao Sở bá mẫu lại đến thành phố Thiên Nhan
này không? Là tôi mời bác ấy đến. Tôi thật sự rất yêu Sở Trung
Thiên, nhưng anh ấy lại không cho tôi cơ hội nên tôi đành cầu xin
Sở bá mẫu giúp đỡ. Tôi chỉ không ngờ được Sở Trung Thiên không
những không bị Sở bá mẫu thuyết phục mà anh ấy còn lật ngược thế
cờ, xin Sở bá mẫu cho tự do hẹn hò với người khác. Không còn cách
nào khác, tôi đành phải cài máy nghe trộm trong nhà Sở Trung Thiên,
nhằm nắm được nhất cử nhất động của anh ấy để tiện bề thực hiện kế
hoạch của mình. Thế nhưng, tôi chẳng nghe ngóng được tin tức gì của
cô và Sở Trung Thiên mà chỉ biết được bí mật động trời của Sở
gia”.

“Cô thật đáng sợ!” Hương Tranh hoảng loạn nhìn Luyến Hoàn, vô thức
lùi một bước.

Diệp Luyến Hoàn không trả lời cô, chỉ cười và hỏi lại: “Cô không
hiếu kỳ chuyện sau đó như thế nào à? Cô cũng không muốn biết bí mật
động trời của Sở gia là gì sao?”.

Hương Tranh tái mặt, khẽ lắc đầu: “Tôi không muốn biết, không muốn
nghe gì hết! Tôi cũng cảnh cáo cô, cô mau dừng trò nghe trộm đó
lại, nếu không tôi... nếu không tôi sẽ…”.

“Nếu không thì sao? Cô sẽ làm gì tôi?” Đôi môi hồng nhếch lên vẻ
thách thức. “Cô đừng vội, máy nghe trộm tôi sẽ giao lại cho cô,
nhưng cô phải nghe tôi nói mấy câu này đã.”

Hương Tranh chống đầu chiếc ô xuống đất làm chỗ dựa cho tấm thân
đang run rẩy.

“Rốt cuộc là cô muốn nói với tôi chuyện gì?”

“Tôi chỉ muốn nói với cô, tôi thật sự yêu Sở Trung Thiên. Chuyện
tôi và Kiệt Thâm trước đây chỉ là do tôi nhất thời hồ đồ, tôi đã
phải trả giá đắt cho sai lầm đó. Sau này, tôi nhất định không mắc
những sai lầm tương tự. Cô có thể yên tâm giao Sở Trung Thiên cho
tôi. Tôi sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy.”

Hương Tranh bóp chặt chai dầu đậu phộng trong tay, giận dữ nói:
“Sao cô lại cho rằng Sở Trung Thiên sẽ về bên cô? Nói cho cô biết,
tôi sẽ không để cho cô được toại nguyện, tôi sẽ không rời xa Sở
Trung Thiên”.

Diệp Luyến Hoàn đưa tay vén mấy sợi tóc bị bung ra sang hai bên
tai, tự tin nói với Hương Tranh: “Cô sẽ làm gì để ngăn cản tôi?
Hương tiểu thư, cô sẽ làm gì để giành lại Sở Trung Thiên từ tay
tôi? Tôi nói cho cô biết, Sở Trung Thiên hiện đang bị Sở Nhân Vũ
truy sát, điều anh ấy cần lúc này là một chỗ dựa, không phải một
gánh nặng”.

“Truy sát ư?” Hương Tranh sững người. “Sao Trung Thiên lại bị truy
sát?”

Diệp Luyến Hoàn đặt cái máy nghe trộm vào tay Hương Tranh. “Cô cầm
lấy, về nhà nghe xong sẽ hiểu. Có điều tôi muốn cô n