Công Chúa Lưu Manh

Công Chúa Lưu Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324784

Bình chọn: 7.5.00/10/478 lượt.

Đêm vui cũng qua, chàng trở lại tể tướng phủ. Về đến nơi đã thấy cô nương ban nãy chờ ngoài cửa phòng. Chàng không nói gì, lặng lẽ mở cửa. Nàng theo chàng vào trong, đóng sập cửa lại. Cô nương này tên gọi Diệp Vân. Diệp Vân là con gái cưng của Bạch Vân giáo chủ. Bạch Vân giáo xưa nay nổi tiếng là gường cột của võ lâm, bởi vậy tiếng nói của Bạch Vân giáo chủ trên giang hồ mà nói đích thực rất có uy lực. Diệp Vân lại là con gái yêu quý của giáo chủ, thế nên nàng ta tính tình rất tự cao. Tể tướng Thiên quốc muốn gia tăng thế lực, khẳng định cần có sự ủng hộ của các nhân sĩ giang hồ. Bởi vậy việc liên hôn với con gái Bạch giáo chủ là rất cần thiết. Hơn nữa Diệp Vân xinh đẹp, thông minh, lại giỏi võ thuật, như vậy là so với Lâm Phong đôi lứa xứng đôi. Lần này Diệp Vân đến kinh thành chơi, tể tướng bắt Lâm Phong phải đưa Diệp Vân đi đây đi đó, nhân cơ hội gia tăng tình cảm. Thế mà đang đi giữa đường chàng lại vứt bỏ nàng không thương tiếc. Lòng tự trọng của nàng tổn thương nặng nề.

Thấy Lâm Phong không có ý định giải thích gì, Diệp Vân lên tiếng trước:

- Huynh đi chơi vui chứ? Vị cô nương đó hẳn là người trong lòng huynh? Ta thấy huynh đối với cô ta khác hẳn người khác.

Diệp Vân là người rất tinh tường. Chuyện liên hôn là chuyện mới được bàn tính đến, nhưng chuyện Diệp Vân nàng yêu thầm Lâm Phong thì là chuyện đã lâu. Thường hay dõi theo hành động của chàng, nàng thấy chàng đào hoa bay bướm nhưng chưa từng đối xử tốt với bất cứ một cô nương nào. Các cô gái vây quanh chàng chỉ như một thứ đồ chơi mà chàng sẵn sàng ném bỏ ngay, giống như hôm nay chàng vứt bỏ nàng vậy. Nhưng nàng vẫn tự nhủ với lòng, chàng đối với ai cũng vậy, rồi cũng đến một ngày chân tình sẽ khiến chàng động lòng. Thế nhưng vào buổi tối hôm đó, sau khi dự yến tiệc ở hoàng cung trở về, chàng đã uống rất nhiều rượu. Khi nàng đến gần, chàng đã ôm hôn nàng. Chưa kịp nếm trải hết cái lâng lâng ngọt ngào, nàng đã bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt khi chàng thốt lên ba chữ Tiểu sư muội. Lúc đó nàng đã tò mò không hiểu cô gái đó là ai. Đến hôm nay, nhìn thái độ dịu dàng của chàng, nàng đã biết rồi. Chàng đã có người trong tim, chính là cái cô gái hôm nay gặp trên đường, tiểu sư muội của chàng.

Thấy Lâm Phong chỉ lặng yên ngồi xuống ghế, chăm chú nhìn mình, Diệp Vân lại nói tiếp:

- Chàng theo tiểu sư muội kia mà vứt bỏ ta giữa đường, làm ta rất tự ái đó. Chàng không sợ ta sẽ từ chối cuộc hôn nhân này?

Lâm Phong vẫn im lìm, cơ hồ như xem nàng diễn độc thoại. Diệp Vân bốc hoả trước thái độ của chàng :

- Được. Chàng hay lắm. Ta sẽ đi ngay về Bạch Vân giáo. Coi như chưa bao giờ có hôn ước này.

Lâm Phong chậm rãi nói:

- Nếu nàng đã quyết định, ta chẳng thể làm khác hơn. Nàng có thể đi rồi, ta không tiễn.

Chàng là một hai không màng đến ta hay sao? Diệp Vân tức mình hơn nữa, lệ đã tuôn rơi:

- Chàng không cần ta, ta sẽ chết cho chàng xem. Để rồi xem chàng sẽ giải thích thế nào với cha ta?

Lâm Phong vẫn lạnh lùng:

- Nàng là nữ tử giang hồ, hành tẩu không thể tránh khỏi trục trặc. Cùng lắm ta sẽ dốc hết công sức giúp cha nàng tìm ra hung thủ đã sát hại nàng. Công phu gắp lửa bỏ tay người ta sớm đã học qua, khẳng định không tồi một chút nào. Chỉ tiếc lúc đó nàng không còn được thưởng thức nữa.

Nhìn thái độ mỉa mai của Lâm Phong, Diệp Vân thấy tội nghiệp thay cho mình.Ta đã sợ chàng rồi, không hề run sợ trước nước mắt nhi nữ. Chàng đã muốn gạt bỏ ta như vậy, ta lẽ nào để chàng dễ dàng toại nguyện? Nàng gạt nước mắt, trong mắt loé lên một tia nham hiểm:

- Được, chàng đã không muốn ta thì ta phải tìm người giúp ta tác thành thôi. Vị tiểu sư muội hôm nay cũng dễ thương ghê. Nàng ta có vẻ thích ta. Ta sẽ đi nói cho muội ấy biết chuyện chúng ta kết hôn. Khi biết vị huynh đệ đào hoa của mình sắp lấy vợ, chắc nàng sẽ vui mừng lắm.

Kẻ ăn vụng thường rất sợ bị phát hiện. Nói đến đây Lâm Phong không khỏi giật mình. Chàng gằn lên:

- Cô dám sao?

Biết chọc đúng chỗ, Diệp Vân càng khiêu khích:

- Không những dám mà ta còn có thể làm hơn thế nữa. Ta thấy cô ta có vẻ rất ham vui. Với thế lực của gia đình ta, chàng nghĩ cô ta có thể tự do đi lại trên giang hồ mà bình an hay không?

Mắt Lâm Phong hằn những tia máu.

- Sao? Chàng sợ rồi à? Chàng bảo vệ cô ta quá nhỉ? Nhưng chỉ sợ sức người có hạn thôi.

- Vậy cô muốn cái gì?

- Ta muốn trái tim của chàng. Ta muốn chàng là của ta, của một mình ta.

Thấy Lâm Phong thay đổi thái độ vì người con gái đó, Diệp Vân càng điên tiết hơn. Nàng toan quay người ra cửa thì bị chàng kéo lại. Vòng tay chàng ôm nàng chặt đến mức thân người như muốn gãy làm đôi. Rồi chàng áp môi mình lên môi nàng. Nụ hôn mạnh bạo, như muốn rút hết tất cả hơi thở cả nàng ra. Sau một hồi, chàng bất ngờ rời môi nàng, thì thầm vào tai nàng, từng tiếng một, nhẹ nhàng mà rõ nét: Nếu cô dám hé răng với nàng ấy, dù chỉ một lời, hoặc có hành động gì, khẳng định cô sẽ hối h


Disneyland 1972 Love the old s