XtGem Forum catalog
Công Chúa Lưu Manh

Công Chúa Lưu Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324844

Bình chọn: 7.5.00/10/484 lượt.

ận.

Nói rồi chàng đẩy nàng ra khỏi người, quay đi không thèm ngoảnh lại dù chỉ một lần. Hơi lạnh ban đêm theo cánh cửa không khép thổi vào, buốt nhói. Diệp Vân quỳ trên nền đất thở hồng hộc, nước mắt lại lăn dài. Đại tiểu thư của Bạch Vân giáo chỉ có thể vì người đàn ông này mà khóc nhiều đến thế. Chỉ một lần thấy chàng ngày xưa, khi chàng theo cha lên giáo phái của mình, nàng đã phải lòng chàng rồi. Ở chàng có một ma lực quyến rũ người khác, khiến người ta muốn dứt mà không dứt ra được. Diệp Vân trời không sợ, đất không sợ, ngay cả cái chết cũng không, nhưng lại sợ phải xa chàng. Sợ bị chàng căm ghét. Nhưng cứ trơ mắt nhìn chàng yêu người con gái khác thì nàng thật không can tâm. Nếu những việc cha chàng đang ngấm ngầm thực hiện không bị phanh phui, thì chàng sẽ mãi tìm cách trì hoãn đám cưới này. Bây giờ mọi thứ đã chuẩn bị cũng gần ổn thoả rồi, cần phải có ai đó ném hòn đá xuống làm động mặt nước chứ nhỉ? Phen này nàng quyết sẽ làm mọi thứ lộ ra sớm một chút. Gạt đi những giọt nước mắt vẫn đang lăn dài, nàng đi về phòng của mình, lấy ra một mẩu giấy, viết viết thứ gì đó rồi đem buộc vào chân chú chim bồ câu. Nàng tung một cái, chú bồ câu vút bay đi trong đêm lạnh.

Chuyện đời chẳng ai có thể ngờ được. Vừa vào cung không bao lâu mà giờ đây Băng Tâm lại được phiêu du khắp chốn, hơn nữa bạn đồng hành của nàng không ai khác chính là hoàng tử Gia Huy. Đúng là ghét của nào trời trao của ấy, chân lý ấy tuyệt nhiên không bao giờ sai. Mọi chuyện diễn ra như vậy cũng bắt đầu bằng một buổi tối đẹp trời.

Hôm ấy Băng Tâm đang đi dạo quanh vườn thượng uyển, hít thở không khí trong lành, thì thấy Gia Huy rất nhanh đang đi tới. Chuyện ta xui các cô nương đến hầu hạ hắn chắc làm hắn nuốt không trôi đây mà! Hôm ấy có thể chuồn được nhưng không có nghĩa là chuồn được cả đời. Mấy hôm rồi nàng đã cố tránh mặt Gia Huy nhưng đến hôm nay đã bị bắt gặp. Thôi thì đối mặt một lần cho xong. Gia Huy tới trước mặt nàng, nở nụ cười quyến rũ chết người, nhưng ẩn trong ánh mắt vài phần đáng sợ:

- Công chúa. Mấy hôm nay nàng bận rộn điều chi mà ta tìm hoài không có gặp. Ta là vị hôn phu của nàng mà, nàng nỡ lòng nào tránh né ta mãi sao?

Vị hôn phu! Lần đầu tiên tên đáng ghét này nhận mình là vị hôn phu của nàng. Ha ha, lại còn rào trước đón sau thế nữa. Nhìn hắn chắc giờ chỉ muốn ăn tươi nuốt sống mình thôi.

- Ai da, hoàng tử, ta nào dám tránh người. Chỉ là do mấy hôm nay thân thể có phần mệt mỏi.

- Ừ, nàng trốn ra khỏi cung chơi, hẳn là phải tổn hao nhiều sức lực rồi. Lại còn phải dụng công suy nghĩ ra bao nhiêu trò để đối phó với ta.

Băng Tâm vẫn cứ nở nụ cười vô tư:

- Hoàng tử muốn nói đến chuyện ở tửu lầu? Đó chỉ là nghĩa vụ của người làm vợ này thôi. Chẳng phải chàng cùng các cô ấy chê ta xấu xí hay sao? Ta biết lấy một người như ta khiến chàng buồn bực, thế nên ta phải cố kiếm các cô về cho chàng giải khuây. Mặc dù làm thế nhưng ta cũng thấy đau lòng lắm đó. Chẳng gì chàng cũng là chồng sắp cưới của ta...

- Ừ, nàng đau lòng quá nên tình cảm có phần lẫn lộn nhỉ, muốn khóc lại hoá ra thành cười. Ta thấy hôm đó nàng cười đến độ không ngậm miệng lại được kia.

- Thấy chàng vui ta cũng vui theo đó mà.

Gia Huy chống hai tay bên cạnh vai nàng, ép nàng vào tường:

- Chà, nàng đã suy nghĩ cho ta như vậy, chả nhẽ ta lại chỉ biết vui một mình? Được, ta sẽ cho nàng thử cảm giác vui thú. Ta đây vốn là người công bằng mà.

- Chàng định làm cái gì?- Hơi thở của Gia Huy sát bên tai khiến cho Băng Tâm thấy cả người râm ran. Tự dưng nàng hồi hộp đến lạ.

- Cũng chẳng có gì. Nàng nghĩ xem, thử cái trò như các cô nương ấy đã làm với ta. Nàng may mắn đấy, vì lần này đích thân ta ra tay...

- Ấy da, hoàng tử, chuyện gì cũng từ từ suy nghĩ đã chứ.

- Cần gì phải suy nghĩ, trước sau gì nàng chẳng là vợ ta. Nói thật với nàng, ta tuy rằng thích mĩ nhân đấy nhưng mà đôi khi cũng thèm của lạ. Chẳng hạn như một nữ nhân như nàng, cực kỳ kích thích đối với ta.

Chàng đưa tay nâng cằm nàng lên, khẽ cúi đầu xuống. Nàng cuống quýt cả lên. Hắn làm thật? Một người xấu xí như ta hắn cũng dám hay sao? Được, ta xem hắn gan hay ta gan. Tức thì nàng đặt hai tay lên cổ chàng. Ai sợ ngươi chứ? Chàng lại lấy tay để lên eo nàng. Nàng thấy eo mình nhột nhột. Cố gắng chịu đựng vậy. Thấy nàng vẫn không phản ứng, chàng tiếp tục kéo nàng vào sát mình, thật sát, như thể cả hai sắp sửa hoà tan thành một vậy. Để xem cô gan đến thế nào? Danh hiệu đào hoa công tử của ta không phải khi không mà có. Băng Tâm thấy hơi thở của mình dần khó nhọc. Gia Huy cũng nhận thấy điều ấy. Chàng tiến thêm một bước nữa, ghé môi mình sát tai nàng thì thầm: đôi môi nàng thật tuyệt vời. Ta hôn nhé. Nhưng ta chỉ sợ hôn xong mình sẽ không kiềm chế được mà làm liều..., rồi chàng di chuyển đôi môi đến sát môi nàng, chuẩn bị đặt lên đó một sự cám dỗ. Đến lúc này Băng Tâm không chịu được hơn nữa, hai tay hết sức đẩy chàng ra :

- Thôi đi nha. Chúng ta mới c