Polly po-cket
Công Chúa Lưu Manh

Công Chúa Lưu Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325153

Bình chọn: 7.5.00/10/515 lượt.

g nghe. Ngài nghe xong cảm thấy như có động đất đang xảy ra. Tể tướng âm mưu tạo phản sao? Thật là chuyện khó tin. Nhưng chuyện này do chính con trai mình nói ra, vậy thì trăm phần trăm là sự thật rồi. Thả nào ông ta cứ tha thiết được cầm quân đi tiễu trừ bọn giặc cỏ. Với vai trò là tổng chỉ huy đội quân đặc biệt này, ông ta chẳng phải đã nắm trong tay một phần ba sức mạnh quân đội Thiên quốc hay sao? May mà trong số các vị tướng lính đi cùng tể tướng có Lạc Dã tướng quân là tâm phúc trung thành của hoàng đế. Ngài lập tức soạn một mật thư cho Lạc Dã, yêu cầu ông dùng mọi cách ngăn cản đoàn quân lại. Thế nhưng mật thư chưa kịp gửi đi thì đã có người đưa tin khẩn từ đội quân thảo phạt báo về. Cái tin anh ta đưa đến hoàng cung làm hoàng đế ngài rụng rời cả chân tay: tướng quân Lạc Dã đã bị giết hại. Trước khi chết, ông đã ủy thác cho người nay mang mật thư về cho hoàng thượng. Trên đường về, người này bị truy sát gắt gao, bị thương rất nặng. Thư vừa đến tay hoàng đế cũng là lúc anh ta trút hơi thở cuối cùng. Bức thư nhàu nát, dính đầy máu đã khô, ố thâm lại. Trên đó chỉ viết vẻn vẹn hàng chữ : \Tể tướng tạo phản\.

Ngay sau giờ phút đó, hoàng đế cho lính bao vây phủ tể tướng. Nhưng thứ mà họ thu được chỉ là một cái tướng phủ không một bóng người. Khi bắt giam Băng Tâm và Gia Huy, tể tướng cũng đồng thời chuyển sang kế hoạch thứ hai : thâu tóm quân đội. Ông câu kết với Hắc Lâm tộc ở biên cương làm loạn, rồi vào triều đình hiến kế lập quân đội thảo phạt giặc cỏ, đồng thời xin làm tổng chỉ huy. Một khi nắm quyền điều hành cao nhất của đội quân, ông đã nắm trong tay một sức mạnh quân sự vô cùng lớn, đồng thời làm suy yếu đi sức mạnh của triều đình. Sau khi Băng Tâm và Gia Huy thoát ra ngoài một thời gian ngắn thì tể tướng mới phát hiện ra sự tình. Nhưng hai người chậm một bước. Tể tướng đã có trong tay quyền tổng chỉ huy quân đội. Ông lập tức đem theo toàn bộ gia quyến của mình, cùng quân đội rời đi. Trong số các tướng lính của đội quân đặc biệt thì chỉ có tướng quân Lạc Dã không phải người của tể tướng. Thế nên ông ta đương nhiên sẽ bị thủ tiêu. Đoàn quân lên đường ngay lập tức, đến hội ngộ cùng binh lính Hắc Lâm tộc, trấn giữ vùng biên cương phía nam của Thiên quốc. Tể tướng sẽ ở đó hùng cứ một phương, đồng thời tiến hành câu kết với các nước khác. Sau khi sức mạnh đã ngang ngửa với triều đình sẽ trở về soán ngôi vị.

Bởi vậy, từ ngày trở về cung, Gia Huy chưa một lần nào gặp được Băng Tâm. Chàng bị quay đến chóng mặt với công việc quốc gia chất thành đống. Mỗi ngày, khi chàng vừa có được giây phút nghỉ ngơi hiếm hoi thì cũng là lúc giữa đêm khuya, nàng đã ngủ. Không thể đánh thức nàng dậy, chàng bèn lặng lẽ đứng từ xa nhìn vào khung của sổ tối đèn ở phòng nàng. Núi công việc vắt kiệt sức của chàng, nỗi khao khát được ở bên nàng vò xé trái tim chàng, nhưng chỉ cần được đứng từ vị trí này nhìn vào khung cửa đó thôi, chàng cũng cảm thấy được an ủi phần nào. Không thấy mặt nàng nhưng chàng vẫn biết nàng ở gần bên chàng, chỉ cách có mấy bước chân. Có thể chàng đã mất nhiều thứ, nhưng vẫn có nàng bên mình, chàng đã mãn nguyện. \ Ta sẽ cố gắng nhanh nhất để đem lại một vương quốc hòa bình. Khi đó ta sẽ nói với nàng rằng ta yêu nàng. Hi vọng lúc đó nàng cũng đáp lại tình cảm của ta. Và chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau mãi mãi. Ta vốn không muốn chuyện của hai ta bắt đầu. Thế nhưng khi đã bắt đầu rồi, ta sẽ cố gắng làm cho nó không bao giờ kết thúc.\ Đó là những lời chàng luôn tâm niệm trong lòng khi đứng ngắm nơi nàng ở vào mỗi buổi đêm như đêm nay. Chàng đứng rất lâu, đến khi trời tảng sáng mới quay bước trở về. Một chú bướm đêm nãy giờ lén đậu trên vai chàng bất ngờ cất cánh bay lên. Cánh bướm chập chờn lay động trong không gian tối sáng đan xen nhau. Chàng mỉm cười. Nàng chính là cánh bướm đem lại cho ta nụ cười trong tình cảnh rối loạn như thế này. \Tử Băng Tâm, nàng hãy chờ ta nhé!\

Bóng chàng vừa khuất sau cánh cổng Đông Tuyết cung, đèn phòng nàng bật sáng. Đêm nay lại là một đêm nữa nàng mất ngủ. Lăn qua lăn lại hoài trên giường mà không thể chợp mắt, nàng trở dậy bật đèn, mang bàn cờ ra tự mình chơi với mình. Cứ chơi được một lúc là bàn cờ lại trở nên rối ren, như chính tâm trạng của nàng lúc này. Cuộc sống của nàng bây giờ nàng đã không thể nào kiểm soát được nữa. Thiên quốc đang rơi vào cảnh nội loạn, chả ai còn hơi sức đâu mà để ý đến một cô công chúa ngoại bang đến để cầu hòa bình cho đất nước mình nữa. Ở lại chỉ là một vật thừa thãi, nhưng nàng cũng không thể ra đi. Một phần vì trách nhiệm với quốc gia, một phần vì con tim nàng đã không muốn rời bỏ nơi này. Nàng đến Thiên quốc đã chuẩn bị sẵn tư tưởng đối phó với mọi tình huống khó khăn mà triều đình Thiên quốc gây ra, nhưng thứ nàng không chuẩn bị trước chính là yêu Gia Huy. Yêu chàng khiến nàng trăn trở, thao thức. Nhưng nàng biết , đây chỉ là tình cảm đơn phương của mình nàng mà thôi. Từ khi trở về cung, chàng chưa một lần xuất hiện trước mặt nàng. Chàng bận việc triều chính, nàng biết. Nhưng trái tim nàng vẫn không khỏi hoang man