XtGem Forum catalog
Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325782

Bình chọn: 7.5.00/10/578 lượt.

bất thường này thì
ra lại bình thường như vậy.

Đó là sinh
nhật đáng nhớ nhất trong cuộc đời của Lệ Dương. Cho dù nó diễn ra không đúng
ngày, nhưng mỗi khi nghĩ lại cô đều bất giác mỉm cười hạnh phúc. Một sinh nhật
cho cô nếm trải những cảm xúc sợ hãi lẫn ngọt ngào, đọng lại trong tim cô thành
một dòng hồi ức tốt đẹp không thể nào quên.



Hôm sau,
khi Lệ Dương đang bù đầu với một đống hồ sơ bệnh án thì Hồng Liên gọi điện cho
cô, nói rằng cô ấy đang ở Passion, có thời gian thì gặp nhau một chút. Ban đầu
Lệ Dương khá ngạc nhiên và lo lắng, sau đó Hồng Liên mới giải thích với cô,
Hồng Liên đưa Trần Vũ Hải vào bệnh viện. Nghe nói anh ta bị ngộ độc thực phẩm.

Nói đi
cũng phải nói lại, kể từ sau khi có phen đụng độ ở trường và coi Trần Vũ Hải
như kẻ thù, Hồng Liên lại làm việc cùng công ty với anh ta. Nhiều lần cô thật
muốn bỏ việc vì tính cách hai người không hợp nhau, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vào
được phòng pháp chế của một tập đoàn chế tác trang sức hàng đầu như Star cũng
đâu phải chuyện dễ dàng, nếu chỉ vì anh ta mà từ bỏ thật không đáng. Lâu dần
Hồng Liên cũng nhận ra Trần Vũ Hải có khá nhiều ưu điểm. Anh ta rất đẹp trai,
không rượu chè, không hút thuốc, rất chuyên tâm làm việc, thông minh và nhạy
bén. Xem ra cô ngay từ đầu đã có ấn tượng không tốt nên mọi việc anh ta làm mới
khiến cô chướng mắt như vậy, chứ nhìn trước nhìn sau thì ở cái văn phòng lớn
này có cô gái nào là không mê mẩn anh ta. Đánh giá khách quan một chút thì con
người này cũng không phải quá tệ, miễn cưỡng cũng có thể làm bạn bè.

Chính vì
thế Hồng Liên cũng dần dần chấp nhận việc mỗi ngày đều ngồi cùng một phòng làm
việc với Trần Vũ Hải, hơn nữa thi thoảng cũng vẫn nói chuyện phiếm với nhau, cô
nhận ra mình không còn ghét Trần Vũ Hải như trước nữa, ngược lại còn có một
chút cảm mến.

Gần đây
quỹ tài chính của Star liên tục có những khoản thu chi bất thường. Đầu tuần
trước còn có đại diện Viện Kiểm sát thành phố và một số cán bộ công an tới trụ
sở công ty yêu cầu kiểm tra đột xuất hóa đơn, chứng từ. Trong khoảng thời gian
này, chuyên viên của Phòng pháp chế ai cũng bận rộn hơn vì phải sàng lọc cũng
như hợp pháp hóa đủ các loại hồ sơ, sổ sách.

Hôm qua
Trần Vũ Hải phải ở lại nghiên cứu báo cáo tài chính của công ty đến tận khuya,
sáng ra Hồng Liên đến văn phòng đầu tiên, thấy anh ta nằm gục xuống bàn làm
việc mới lay dậy thì phát hiện mặt Trần Vũ Hải tím tái, cả người lạnh toát mới
hốt hoảng đưa anh ta tới bệnh viện.

“Bệnh nhân
bị ngộ độc thực phẩm và có triệu chứng cảm lạnh nên cơ thể mất sức. Chỉ cần
truyền dịch sẽ nhanh chóng ổn định lại thôi.”

Hồng Liên
nghe bác sỹ nói thế liền thở phào nhẹ nhõm khiến Lệ Dương bật cười. Cô nói chưa
từng thấy Hồng Liên lo lắng cho ai nhiều như vậy.

Trong khi
Trần Vũ Hải đang truyền nước, Lệ Dương và Hồng Liên ra ghế đá trước phòng hồi
sức cấp cứu ngồi tám chuyện.

“Cậu quan
tâm Trần Vũ Hải như vậy, không phải đã thích anh ta rồi đấy chứ?”

“Thích á?
Cậu đừng đùa, với ai thì có thể, chứ với anh ta thì không bao giờ.” Hồng Liên
lắc đầu không chút do dự.

“Tớ có thể
nhìn thấy điều đó. Người ngoài cuộc vẫn thường sáng suốt mà.”

Hồng Liên
quay sang nhìn Lệ Dương. Cô hoàn toàn không nghi ngờ về năng lực nắm bắt tâm lý
người khác của cô bạn thân này. Chính bản thân cô cũng không thể phủ nhận, cô
ngày càng để ý đến Trần Vũ Hải nhiều hơn, muốn biết anh ta thích gì, ghét gì.
Thậm chí cho đến bây giờ, cô hiểu rõ những thói quen của Trần Vũ Hải còn hơn
thói quen của chính mình.

“Cậu thấy
thế thật à?” Hồng Liên thấp giọng rụt rè.

Lệ Dương
không trả lời mà chỉ hỏi lại:

“Cậu có
bao giờ cảm thấy khó chịu khi bắt gặp anh ấy thân mật với một cô gái khác
không? Có bao giờ tự nhiên đang ngồi một mình lại nhớ đến anh ấy không? Có từng
nghĩ cậu sẽ thế nào nếu một ngày không còn được nhìn thấy anh ấy không?”

Hồng Liên
lắc đầu.

“Tớ chưa
từng nghĩ đến những điều này. Cậu đối với Hoàng Quân luôn có những cảm giác đó
sao?”

Lệ Dương
gật đầu thay cho câu trả lời. Cô đối với tâm lý người khác rất nhạy bén, nhưng
mỗi khi trước mặt Hoàng Quân lại dường như không thể nắm bắt được suy nghĩ của
anh. Nhiều lúc cô rất muốn biết những cảm xúc thật Hoàng Quân dành cho cô, để
cho dù có chút thất vọng, cô cũng không cần phải gắng gượng nuôi dưỡng hy vọng
nữa. Nhưng cô mãi mãi không thể hiểu được anh thực sự đang nghĩ gì.

“Nếu một
ngày… Tớ chỉ giả sử thôi, Hoàng Quân rời xa cậu, cậu sẽ thế nào?”

“Tớ cũng
không biết nữa. Lúc nào tớ cũng tự an ủi bản thân rằng, tớ chăm sóc tốt cho anh
ấy chẳng qua chỉ vì tớ là một bác sỹ, và đối với bất cứ bệnh nhân nào tớ cũng
đều như vậy. Tớ cũng biết mình vĩnh viễn không bao giờ có thể thay thế Ngọc
Linh được. Cậu biết không, sức ảnh hưởng của một người đã khuất thực sự rất
lớn. Vậy nên nếu một ngày, Hoàng Quân tìm được một người có thể khiến anh ấy
thương yêu như Ngọc Linh, tớ sẽ chủ động rời xa anh ấy."

Lệ Dương
nhoẻn