Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương

Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325790

Bình chọn: 10.00/10/579 lượt.

g mà chúng tôi còn chưa phát triển đến mức
“Hẹn hò” đâu, mọi người sao có thể tin cái miệng điêu ngoa của người kia chứ.

“Con…” Tôi mở
miệng, vừa muốn lên tiếng phủ nhận, lập tức đã có người xông vào cướp lời.

-
Con
gái, không nói nhiều, lát về thu xếp đồ đạc đi theo thằng Bách cho mẹ.

Tôi á khẩu, trân
trối nhìn mẹ ruột của mình. Mẹ có biết mẹ đang nói cái gì hay không? Mẹ kêu con
thu dọn đồ đạc theo hắn làm gì? Con có nhà, có bố mẹ đàng hoàng, vì cớ gì phải
đi theo hắn? Hắn đã hối lộ mẹ cái gì, để mẹ có thể nhẫn tâm vất bỏ con gái nuôi
nấng hơn hai mươi năm dứt khoái không chút lưỡng lự như vậy? Mẹ xác định không
phải nhặt con từ công viên về chứ?

Ấy vậy mà không
ai thèm để ý đến kháng nghị của tôi, trực tiếp kêu thêm vài chai rượu, mở tiệc
ăn mừng.

Tới đây, tôi
chính thức bị bán ra ngoài… Đùa đấy! Thực ra mẹ tôi nói thì nói thế, chứ tôi
biết mẹ nào nỡ xa con gái yêu sớm như vậy. Buổi tối tôi nằm bên cạnh mẹ, thích
ý nắn qua nắn lại khối mỡ trên bụng mẹ, lần này là do mẹ tôi đề nghị ngủ cùng
đấy nhé, he..he...

Giống như mọi
lần, mẹ con tôi nói đủ thứ trên trời dưới biển mới chịu yên lặng, chốc lát sau,
chỉ còn mình tôi vẫn mở mắt thao láo nhìn trần nhà, ngẫm nghĩ lại những gì mẹ
vừa nói với mình.

Thực ra mẹ tôi là
một người hết sức thấu hiểu lòng người, bình thường mẹ hay lớn tiếng nói chuyện
không đầu không đuôi nhưng những lúc nghiêm túc thì câu nào của mẹ là không ẩn
chứa hàm ý sâu xa đâu. Mẹ tôi nói đúng, có lẽ, duyên phận giữa tôi và Hoàng
Bách không dứt được, chỉ có thể hợp lại chung một chỗ mà thôi.

Nhẹ nhàng lật
chăn lên, tôi nhón chân rón rén mở cửa phòng, đi ra ghế ở ban công ngoài hành
lang ngồi hóng gió. Ngày hôm qua không ngủ, ngày hôm nay cũng chỉ tranh thủ ngủ
được mấy giấc ngắn, ấy vậy mà gần nửa đêm rồi tôi vẫn chẳng buồn ngủ chút nào,
tỉnh như sáo vậy.

-
Em
gái, nhớ kêu thằng Bách nhà mày lấy giá rẻ thôi đấy nhé._Từ phía sau một bàn
tay thò đến, khoác lên vai tôi kèm theo giọng nói chứa đầy tiếng cười.

-
Chẳng
phải cậu ấy nói đó là quà mừng đám cưới anh chị rồi sao, còn tiền nong cái gì
nữa._Tôi chẳng buồn nhìn anh trai, chỉ hừ lạnh đáp.

Mấy người này, ai
ai cũng có chuyện giấu tôi hết á. Nhớ chuyện cả nhà cấm tôi chơi với Bạch công
tử vì biết hắn bị công an bắt, nào ngờ đó chỉ là một màn kịch mọi người dựng
lên để gạt tôi, để tôi quên người nào đó, người nhà tôi từ lâu đã coi hắn như
con cháu trong nhà, dù hắn không phải bị oan thì làm sao chứ, bố mẹ tôi vẫn rất
yêu quý hắn, anh tôi vẫn cứ coi hắn là anh em, chẳng hiểu sao lúc ấy tôi lại
tin bố mẹ cùng anh trai mình diễn kịch nữa chứ. Còn người nào đó thì hay rồi,
mở cả nhà hàng cũng không nói với tôi một tiếng, bảo sao lần trước từ quản lí
đến nhân viên nhiệt tình giúp đỡ như thế, thì ra có ông chủ giật dây phía sau.

-
Thế
hai đứa tính lúc nào?

-
Anh
muốn ám chỉ “lúc nào”?

-
Anh
biết mày hiểu ý anh.

Tôi xác nhận tính
cách bá đạo của tên Bạch thối kia lây nhiễm từ người này! Nào có ai nói chuyện
như anh trai tôi cơ chứ, lúc nào cũng nói ẩn ý. Em bắt buộc phải hiểu ý anh hay
sao? Em thông minh bằng anh sao? Hay anh nghĩ em đã tu luyện thành thần tiên
đến mức có thể đọc được ỹ nghĩ của người khác rồi?

-
Chưa
vội cũng tốt! Anh còn chưa muốn xa em gái thân yêu của mình sớm như vậy
đâu._Hiếm khi thấy anh trai chủ động bày tỏ tình cảm, tôi đây đương nhiên rất
biết thời thế giữ im lặng, nhíc đến gần anh trai, vòng hai tay ôm quanh người
anh ấy, cười thầm trong lòng, cuối cùng thì anh cũng biết quý trọng em gái này
rồi sao?_Anh bao bọc mày bao nhiêu năm trời, vất vả bảo vệ mày không mất một
cọng tóc, sao có thể dễ dàng giao cho người khác như thế, ít ra nó phải hối lộ
anh nhiều nhiều một chút…

“Anh…” Tôi nghe
đến đây, bất mãn kêu lên một tiếng, những câu trước nghe còn được, câu sau
thì…anh tính làm Tú ông chắc.

-
Được
rồi, được rồi, không cần nhìn anh như thế, mày sẽ làm anh tổn thọ đấy, anh chỉ
mới sắp lấy vợ thôi.

Nể mặt chị dâu,
tôi coi như tha cho anh trai, tiếp tục ôm người anh ấy, ngồi trên ghế khẽ lắc
qua lắc lại. Như thế này làm tôi lại nhớ tới hồi bé, lúc tôi học cấp một bị một
trên đầu gấu trong lớp trấn lột bút chì mẹ mới mua cho, tôi về nhà nói với anh
trai, ngay tối hôm đó anh tôi mang theo tôi đến thẳng nhà cậu bạn xấu số kia,
đáng nói là đến tôi còn không biết cậu ta có một chị gái, ấy vậy mà anh tôi lại
biết, hơn nữa còn là người chị gái của cậu ta thích, thế là tôi lấy lại được
bút chì, không những tiết kiệm được công sức đánh người, lại được tặng thêm một
cái bút chì nữa, nói xem ai còn có thể thông minh hơn anh tôi? Đào hoa đôi lúc
cũng có lợi lắm chứ bộ.

Ngước mắt nhìn
lên, tuy chỉ thấy được cái cằm của anh trai nhưng tôi lại thấy rất thích thú,
tò mò trong lòng lại nổi lên.

-
Anh,
cưới rồi anh tính ở cùng bố mẹ hay ra ở tiêng?

-
Đổi
lại là mày thì mày tính sao?

-
Hỏi
thừa, đương nhiên em vẫn ở với bố mẹ.

Với


XtGem Forum catalog