Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325761

Bình chọn: 10.00/10/576 lượt.

tiểu thư" Hoàng hậu- Lý Nguyên Chi ghen tuông
điên cuồng, sẵn sàng dùng thủ đoạn độc ác bỉ ổi để làm cho những người
chàng ân sủng đều như thế ma fleen trển. Chàng nheo mắt, trong lòng
không hiểu sao lại thấp thỏm thế nữa.

-"Ả dám sao, nếu ả dám đụng
vào một cọng tóc của Lan Nhi ta sẽ cho ả chết không toàn thây" Gương mặt chàng lộ vẻ nguy hiểm cứ như con thú điên ấy

-"Vâng" Y cung kính đáp

-"Sau khi trở về ta sẽ lập nàng làm Quý phi" Chàng gật gù, mỉm cười

-"Tiểu thư sợ rằng sẽ không thích ứng được sự thật này" Y chỉ lo như thế

-"Ta sẽ giải thích cho nàng hiểu, ngươi hãy giúp ta bảo vệ nàng, nhưng
đừng có quá đà đấy" Nói đến đây chàng tặng cho y một cái nhìn rùng rợn, y gật đầu

-"bằng mọi cách ta sẽ lập nàng làm hoàng hậu"

Tia nắng buổi sáng chíu xuyên qua khe cửa sổ phòng, vô tình quấy rầy
người đang an giấc trên giường, bờ mi cô khẽ chớp, con ngươi tím mở to,
ngáp một cái cô rời chân xuống giường

"Râm". ẶC,cô giật nảy người
nhăn mặt nhìn ma nữ bà bà đứng chống nạnh, vẻ mặt khoan khoái lạ thường, lão bà bà này chuyện gì nữa đây

-"Phương Uyên, Phương Trang đem công chúa đi tắm rồi thay y phục ngay

-"Vâng" Chưa kịp để cô mở miệng chống đối, 2 cô tì nữ lanh lẹ đã khiêng cô ném thẳng vào thùng nước, sau đó trang điểm thay đồ, đúng là ngứa
ngáy với bộ trang phục này mà

-"Ma nữ bà bà, định làm gì nữa đây"
Cô khó chịu nói, dù rất thích tính tình của ma nữ bà bà nhưng cô không
chịu nổi những lúc thế này

-"Thằng cháu hư của ta đến tìm cháu" Bà
nói xong vẻ mặt trở nên gian mạnh, nhếch nhếch cặp lông mày nhìn bà bà,
vẻ mặt cô chẳng phản ứng gì, lạnh giọng nói

-"Thằng nhóc đó đến đây tìm cháu" Bà bà gật đầu, vẻ mặt vô cùng phấn khởi, cô hít một hơi sâu, nói thẳng

-"Không đi" "Ầm" tảng đá 50000 tấn đè thẳng lên hi vọng của bà bà, bà xụ mặt xuống nhìn cô bằng ánh mắt đáng thương, 1s 2s 3s

-"Được rồi cháu đi" Cô bước thẳng ra ngoài, đi đến phòng khách, lão bà bà liền trở lại vẻ mặt uy nghi như cũ

-"Chỉ có cháu mới là thái tử phi của tên tiểu tử đó thôi"

-"Nàng đến rồi. Ta cứ tưởng nàng không ra chứ" Hắn nhìn cô trìu mến, cô nhếch miệng mặt nhăn, khoanh hai tay lại cô không buồn hỏi

-"Tìm tôi làm gì"

-"Ta.....ta..thì..ưm" Hắn gãi đầu, bối rối, cô phì cười

-"Được rồi, đưa tôi đi dạo ở ngoài cung đi, tôi chưa có dịp tham quan,
với lại cũng chưa ăn gì" Cô nói một hơi rồi bước ra ngoài. Hắn bần thần
một lát rồi mau chóng đuổi theo.

-"Ngon chứ" Hắn quan tâm hỏi, nhìn cô ăn tự nhiên thế này là lần đầu, chưa thấy nữ nhân nào có thể ăn uống không quan tâm đến nghi lễ phép tắc, tuy là thế nhưng cách ăn của cô
không bày hày, không gọn gàng mà ngược lại thì đúng hơn, tạo cho hắn cảm giác rất tự nhiên. Nhưng điều hắn không hài lòng là tại sao từ nãy tới
giờ các nam nhân khác đều nhìn cô, không thấy là cô đã có hắn rồi sao.

-"Tôi ăn xong rồi, đi thôi" Hắn quăng nén bạc cho tên tiểu nhị rồi đuổi theo cô, hai người đi song song với nhau làm ai đi đường cũng ngưỡng
mộ, cặph đôi "trai tài gái sắc" này.Cô cứ đến hết tiệm trang sức này đến tiệm trang sức khác, lúc đầu làm hắn cứ tưởng là cô nàng thích đeo ai
ngờ lúc sau là tìm mua quà cho bà bà hắn và mụ mụ hắn.Có chút thất vọng
vì cứ ngỡ đó là sở thích của cô cũng giống những nữ nhân khác ai ngờ.
Hai người chẳng nói gì với nhau, cứ lẳng lặng mà đi, hai con người hai
suy nghĩ khác nhau, người thì nghĩ đến cô bạn thân của mình, người thì
nghĩ đến ngườ bên cạnh mình. Cho đến khi

-"ÔI, Thái Tử người làm gì ở đây" Sặc, cô nuốt luôn hột của miếng cam đang ăn dở, giọng nói ngọt
ngào, uyển chuyển đến nổi làm cô nổi hết cả da cá, lông mày cô nhíu lại
nhìn ba nữ nhân đang đứng trước mặt, xanh, cam, tím, mặt mũi ai cũng
đẹp, mỗi người một vẻ, nữ tử áo xanh uyển chuyển hiền hòa, nữ tử áo tím
quyến rũ mê người, nư tử áo cam kiêu ngạo,tinh nghịch. Nữ tử áo cam hất
mặt nhìn cô rồi bước đến bên hắn,ôm cánh tay hắn nũng nịu, cô vuốt lồng
ngực, cứ kiểu này chắc nôn ra hết quá, 2 người còn lại cũng tiến đến bên hắn, làm cử chỉ thân mật, trông hắn bây giờ giống như kẻ ăn chơi trác
táng, gái theo nườm nượp, mà mấy con nhỏ này giống gì mà thời này hay
nói nhỉ?A! Đúng rồi kĩ nữ lầu xanh

-"Thái tử, sao ngài bỏ bê chúng
thần thiếp mấy ngày nay vậy" Rồi, biết mấy con nòng nọc này là gì của
hắn rồi, thì ra là thiếp của hắn, hèn gì, cô nhíu mày nhìn hắn, ánh mắt
mỉa mai nhìn 3 người bọn họ, cô khẽ thở dài, chậc chậc, tội nghiệp

-"Vị cô nương này là ai vậy?Ngài thật là hư nghen, lại lấy ra từ kĩ viện nào vậy" Cô nghiêng người,lấy tay xoa xoa thái dương, người không động, ta không đá, người mà đá ta sẽ động

-"Xin hỏi ba vị cô nương này
là ai? A!Đoán được rồi, là "tiện thiếp" của thái tử đúng không" Cô tròn
mắt hỏi, vẻ mặt vô cùng ngây thơ, cô nhấn mạnh hai chữ tiện thiếp để chỉ rõ thân phận của mấy ả

-"Chẳng phải ngươi cũng sắp là tiện thiếp sao?" Nữ tử


Polly po-cket