
áo cam mặt đỏ chót tức giận nói
-"Xin lỗi nghề của tôi không phải kĩ nữ hay tiện thiếp moi móc đâu ra
như 3 vị, tôi là Jenny là công chúa được hoàng thượng sắc phong, là cháu gái nuôi của Ma nữ bà bà, ý quên Hoàng Thái Hậu bà bà" Cô nói giọng mỉa mai, miệng cười nhếch lên khinh mạt. Cả ba người sắc mặt đại biến,
nhưng ngay lập tức nữ nhân ngoan cố áo cam liền tiến đến chống nạnh
dương oai, điều thứ hai cô ghi nhân được nhỏ này là "sủng thiếp" của hắn nên mới dám làm càng như vậy.
-"Công chúa thì sao chứ, ta không sợ ngươi cũng là loại dâm nữ bám đuôi Thái Tử của chúng ta, chẳng phải
cũng tầm thường sao" Cô hếch mắt, ngu ngu ngu mắc bẫy rồi nữ nhân ngu
ngôc.Giờ thì xem ta vật ngươi một vố đây con nhỏ đầu óc như kiến kia.
-"Cô nương, vậy chẳng phải cô cũng là dâm nữ sao, cô nương giữa ban
ngày ban mặt, ôm ấp, bám như vi trùng không chịu rời khỏi đàn ông, chẳng phải còn tệ hơn tôi sao, cô không có một chút sĩ diện nào cả, a phải
nói là loại nữ nhân như cô không được học hai từ sĩ diện thì phải, không để ý người qua đường nói gì sao, thật là chậc chậc mất mặt chị em phụ
nữ quá, xin hỏi cô chun ra từ kĩ viện vô văn hóa nào vậy, không có phẩm
chất, không tước vị lại còn làm công cụ ấm giường nữa chứ. Tội nghiệp"
Càng nghe nữ tử áo cam càng nóng mặt, 2 nữ kia mặt xám xanh, vội vàng
buông hắn ra.
"CHÁT" Nữ tử áo cam như con thú điên hung hăng tát
vào mặt cô, cô không đỡ nỗi liền té xuống đất, hắn giật mình lao tới. Từ nãy tới giờ không ai để ý rằng sắc mặt hắn đại biến thế nào khi nữ tử
áo cam ngu ngốc kia dùng lời nhục mạ cô, nữ tử áo cam là một trong 3
sủng thiếp của hắn, nên mới lộng quyền như thế. Hắn mau chóng lau máu
trên miệng cô, cô hất tay hắn ra, tự mình phủi áo đứng dậy, hắn nhìn cô, vẻ mặt vô cùng lo lắng, nhìn máu ở bờ môi xinh đẹp kia chảy ra lòng hắn đau như cắt. Hắn nổi điên quay lại nhìn người đằng sau, nữ tử áo cam
tái mặt khi nhìn thấy hắn như thế, hắn vung tay
-"Bỏ tay xuống Tư
Kì Phong" Cô lạnh giọng nhìn hắn, hắn thả lỏng tay ra, cô mỉm cười mỉa
mai nhìn hắn, đàn ông là thế, thích thứ gì thì quý trọng thứ đó, lúc tim được vật mới để thay thế thì vứt đồ cũ vào sọt rác. Cô quay ngoắt người bước đi, cô chẳng thấy thương tiếc chi cho loại con gái đó, thứ đàn bà
bán cả danh dự phẩm chất cho người trêu đùa mình, một miếng da cũng
không thể so sánh với nhỏ. Hắn hung hăng nhìn nữ tử đang khiếp sợ trước
mặt
-"Coi ta sẽ làm gì ngươi" Hắn đe dọa sau đó quay lưng lại tìm
kiếm cô, nhưng bóng cô đã khuất theo dòng người đông nghẹt, hắn lách qua từng người từng người một. Giờ đã tối rồi, cô vẫn nghênh ngang đi trên
phố, mua hết cái này đến cái khác, đã tìm được món đồ ưng ý cho Ma nữ bà bà và tiên nữ cô cô rồi giờ thì dạo chơi thôi.Cô bước chân vào một tiệm trnag sức khá bắt mắt, hết trâm ngọc rồi đến hoa tai, cô dừng lại chỗ
một miếng ngọc bội hình rồng, chạm khắc tỉ mĩ, hoa văn tuyệt đẹp
-"Ông chủ, cái này bao nhiêu" Cô hỏi người đàn ông to béo trước mặt
-"Tiểu thư thật có mắc, đây là Long ngọc được làm từ thạch anh và ngọc
quý rất hiếm đấy, cái này dùng cho nam nhân" Ông ta gật gù giới thiệu
say sưa, tặng cho nam nhân, lại nữa sao lại xuất hiện gương mặt hắn chứ, thái độ hồi nãy có lẽ hơi quá, thôi kệ
-"Ta mua, bao nhiêu"
-"400 lượng bạc"
-"Được, tiền đây" Cô láy từ tay ra 2 thỏi vàng đưa cho ông ta, ông ta
mắt sáng rỡ nhìn hai thứ láng bóng trên tay, mặt mày tươi tĩnh tiễn cô
đến tận cửa, đúng là co tiền có quyền thì được tất.Đang suy nghĩ vẩn vơ
thì
"PẶC"
-"Á, ăn cướp trả lại đồ cho ta, đó là quà cho ma nữ
bà bà đó" Cô hộc máu đuổi theo, đến tận một con hẻm vắng, đột nhiên xuất hiện một tên ăn mặc khoa trương, mặt mày sáng sủa nhưng lại dâm tà vô
cùng, ê đừng nói gặp trúng chuyện không đâu nha
-"Mĩ nữ, ta để ý từ nãy tới giờ rồi đó, theo ta về làm thiếp, ta sẽ hảo hảo chăm sóc nàng"
Thấy chưa biết ngay mà, cô gõ đầu nhìn hắn
-"Thiếp cái đầu mo
ngươi, ta đây không thích loại người như ngươi trả ta bọc đồ" Cô la chí
chóe, tên đó điên đầu tát cô một cái rồi đè ép cô vào tường
-"Câm
miệng lại đi, mĩ nhân" Tên đó nói xong, đưa tay sờ soạng khắp người cô.
Sợ quá, hic không muốn, hai dòng nước lóng lánh men theo đôi gò má mê
người mà rơi xuống, Tư Kì Phong tên chết tiệt đáng ghét nhà ngươi, hu hu sao lúc trước ngu không đi học võ chứ hic.
"BỐP, BỐP" Cô mở mắt,
không nằm mơ chứ là hắn,nhưng sao gương mặt hắn lại đáng sợ như thế chứ, hắn giơ tay đấm mạnh vào mặt tên đó, còn chưa đủ hắn đưa chân đạp lên
bụng hắn, đánh tới nổi tưởng chừng tên đó sắp chết rồi chứ, cô hoàn hồn, chạy đến ôm hắn lại
-"Đủ rồi Tư Kì Phong ngươi mà đánh nữa hắn sẽ
chết đó" Hăn dừng tay, ánh mắt hằn lên những tia máu đỏ, hắn thở hồng
hộc như kiềm chế cơn điên của mình. Tên đó khó khăn lết đi.
-"Nàng....sao lại tự tiện bỏ đi như thế, nếu như ta đến muộn, nếu như ta đến muộn....." Hắn đau khổ nói
-"Ta....xin lỗi" Cô cúi mặt không nói gì, sao cô