Teya Salat
Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên

Năm Tháng Tĩnh Lặng Kiếp Này Bình Yên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325425

Bình chọn: 7.5.00/10/542 lượt.

g đế Sùng Trinh nhà Minh
giết Viên Sùng Hoán, thậm chí bị người đời sau nói là tự hủy Trường
Thành, sự thực có phải là như thế hay không? Sự thay triều đổi đại cũng
giống như ngày đêm giao nhau, khi đó giang sơn của Sùng Trinh chuyển
sang buổi đêm, đối mặt với sự sụp đổ trong nay mai, ai là thực sự đang
chìm trong giấc ngủ say, cần gió mây của thời đại đánh thức nó. Sau khi
ngưng kết vẫn còn tan rã, sau Niết Bàn lại càng cần tuổi trẻ nhiệt huyết hơn, chúng ta hãy dùng những suy nghĩ tỉnh thức, lý tính để nhìn nhận
sự huy hoàng, không hề hối hận đời này, kiếp này của nó.

Vẫn nói
“Bất đáo Trường Thành phi hảo hán” - chưa đến Trường Thành thì chưa phải là hảo hán, khi bạn đứng trên trường thành, nhìn núi non nhấp nhô, rồng lớn cuộn vòng, lẽ nào bạn thực sự trở thành anh hùng rồi sao? Thời thái bình thịnh trị này, thực sự khiến người ta trân trọng, giữa thời loạn
thế, muốn lên Trường Thành, cần phải trải qua biết bao chém giết máu
tanh, đao kiếm tàn sát, cũng chưa chắc đã có thể đứng vững nơi đây, nhìn một dải đại địa Thần Châu[10'> hào hùng. Bây giờ, bạn không chỉ có thể
sải bước leo cao trên Trường Thành, mà còn có thể cao đàm khoát luận về
lịch sử, thậm chí có thể hét lớn với non sông bao la, bạn là anh hùng,
bởi vì bạn đã lên tới Trường Thành, bạn đã giẫm lên thân của con rồng
khổng lồ, cúi trông càn khôn sáng rỡ.

[10'> Thần Châu: Một cách gọi khác của Trung Hoa.

Đúng thế, bạn đương nhiên cũng là anh hùng, làm anh hùng vị tất đã phải đổ
máu hy sinh? Đây là một thời đại có thể cởi bỏ chiến bào, say đắm trong
việc du ngoạn lãnh thổ của tổ quốc. Quay đầu nhìn lại quá khứ, năm đó,
ba nước Tần, Triệu, Yên tu sửa Trường Thành ở phương Bắc là để chống lại sự xâm lược của Hung Nô, rợ Hồ. Còn Trường Thành ngày nay là địa điểm
bảo tồn ký ức của dân tộc có từ lâu đời, là sợi dây nối liền văn minh
tiến bộ, nó đo lường lịch sử bằng độ dài của rồng, sừng sững ở phương
Đông bằng tinh thần của rồng. Cho nên, bạn có thể thoải mái hát vang,
tiếng vọng của núi rừng là tiếng vỗ tay, tiếng sóng ì oạp của Hoàng Hà
chính là tiếng hoan hô vang dội.

Một tòa Vạn Lý Trường Thành
chính là một bộ sử văn hóa, bạn đến với hai bàn tay không, nhưng có thể
nặng trĩu tay khi ra về. Thế nhưng Trường Thành lại là một bộ sách không có chữ, đặt trên chiếc bàn rộng lớn miền Đông Trung Quốc, để những
người ngắm cảnh phải đọc nó bằng cả tâm hồn. Tường thành, khe ngắm bắn,
Phong Hỏa Đài mà bạn chạm vào được chính là văn hóa, những kiến trúc
vững chãi, bố cục tinh xảo đó và cả điêu khắc trang trí, tranh vẽ đều là nghệ thuật. Còn có thể phiêu lãng trong gió, ngâm thơ “Tần thời minh
nguyệt Hán thời quan” (Trăng sáng thời Tần, quan ải thời Hán), bức tranh thủy mặc treo tít trên tầng mây, đều đang kể cho bạn sự tráng lệ và
trang nghiêm của chốn quan ải hiểm yếu cổ xưa này, cùng với sự huy hoàng và hùng vĩ của đại địa Thần Châu này. Lịch sử là một tấm gương sáng,
những câu chuyện có mơ hồ phức tạp hơn nữa cũng được soi sáng tỏ, cặn
kẽ, và lịch sử đã soi tỏ hết thảy sự biến ảo khôn lường suốt dọc đường
Trường Thành.

Nhân sinh là một sự thách thức, mà Vạn Lý Trường
Thành sẽ khích lệ khí phách cương trực và khí khái anh hùng trong tim
bạn. Con rồng khổng lồ này, vì ngủ say quá lâu nên năm tháng đã đẽo khắc quá nhiều dấu ấn trên cơ thể nó. Khi nhìn từ xa, bạn sẽ thấy nó nguy
nga tráng lệ, ngang ngược cheo leo; khi lại gần, bạn sẽ thấy nó vảy bong tróc, tang thương chất chồng. Cho dù Trường Thành vắt qua rất nhiều
tỉnh thành, nhưng Bắc Kinh trong tâm thức của người đời mới là thành phố gần với Trường Thành nhất. Đây là thành phố sinh ra các bậc đế vương,
đời đời anh hùng nối tiếp, cô đặc những chuyện xưa tinh hoa nhất của
lịch sử Trung Quốc.

Đến nay đoạn Trường Thành Bát Đạt Lĩnh còn
được người đời sau không ngừng xây mới, tu sửa những dấu tích bị thời
gian ăn mòn. Chỉ là sau khi tu bổ, còn có thể phục hồi lại dáng vẻ trước đây không? Trường Thành được xây dựng qua nhiều triều đại khác nhau,
muốn khôi phục nguyên dạng, trừ phi thời gian quay ngược mà thôi. Trong
lịch sử có những câu chuyện tương tự nhau, nhưng không cuộc chiến nào
giống cuộc chiến nào. Hoài cổ là một phẩm chất đẹp của cuộc đời, sáng
tạo cái mới lại là sự phi thường của tinh thần. Trường Thành đã không hề chùn bước trong việc bảo vệ trai gái Hoa Hạ, đến nay, nó cũng xứng đáng được hưởng thụ sự tôn vinh tối cao của dân tộc Trung Hoa. Nó là tượng
trưng cho vương giả, tượng trưng cho anh hùng, là niềm kiêu hãnh của dân tộc Trung Hoa, cũng là sự tự hào của người Trung Quốc.

Trường
Thành như một dòng sông ngưng đọng, sự im lìm của nó không phải là lạc
hậu, không phải là bảo thủ, càng không phải là khép kín, mà là một sự
kiên nhẫn sâu xa, lặng lẽ bảo vệ nền văn minh cổ xưa. Nên biết rằng vô
thanh thắng hữu thanh, chỗ không lưu danh thì sẽ tự lưu danh. Nên biết
rằng, chốn im lìm còn rung động hơn cả chốn huyên náo, nơi không vô danh sẽ tự nổi danh. Mà kênh đào Đại Vận Hà Kinh Hàng[11'> từ nơi xa xôi nhìn nó, ngươc lại lại bị thời gian lạnh nh