XtGem Forum catalog
Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Ngôi Nhà Có Cánh Cổng Cao Cao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325103

Bình chọn: 8.00/10/510 lượt.

ậu kết tội tôi?

-Ngay cả loại giấy, màu mực cũng là xuất phát từ khu biệt thự Itê. Đây là
những loại cao cấp, và điều đặc biệt mà cậu không để ý đó là kí hiệu 3
dấu chấm chìm của Nami Gia. Cậu đã dùng máy scan và máy in nhà để làm ra những tờ giấy này, nhưng không để ý đến loại giấy. Giấy được đưa đến
khu biệt thự Itê đều giống nhau, nhưng được phân biệt rõ ràng. Của INNO
Gia có 2 dấu gạch chìm, còn nhà cậu là 3 dấu chấm in chìm, nếu đưa ra
ánh sáng mới có thể thấy. Còn nữa, các cô gái khác không thể biết được
Du Du là người làm nếu chỉ dựa vào tờ sơ yếu lý lịch này, trừ phi có
người nói với họ. Nếu tôi tìm họ bây giờ thì có lẽ sẽ biết là ai đã cho
họ thông tin.

-Thôi được rồi, cậu điều tra kĩ như
vậy thì làm sao tôi có thể chối được. Nhưng cậu quả là quan tâm đến con
bé đó quá. Tôi là bạn của cậu mười mấy năm, mà không bằng một người đến
đây ở 1 năm sao?

-Vấn đề không phải như vậy, mà quan trọng là tại sao cậu làm vậy?

-Vì tôi ganh tỵ đó. Tại sao tất cả đều quây quanh con bé đó, cả THiên Tứ,
Đốc Long, Đại Bảo, và bây giờ đến cả cậu cũng bảo vệ nó nữa.

Từ khóe mắt Ánh LInh đang long lanh lên một chút nước mắt, nhưng cô ta vẫn cố không khóc. Sự cứng rắn hằng ngày buộc Ánh Linh không được mềm lòng, mà phải kiên quyết bảo vệ cho chính mình. Sự ganh tỵ, tức giận giờ đây
đang tuôn trào. Chứng kiến cảnh Thiên Tứ lo lắng chạy đi tìm Du Du trong ngày hội trại, chứng kiến ĐỐc Long nhảy cùng Du Du trong ngày sinh nhật ở INNO, rồi Đại Bảo cứu Du Du trong nhà kho, và cho đến bây giờ là
THiên Tư đang cố gắng tìm ra thủ phạm phơi bày thân phận Du Du. Tại sao
mọi người đếu xem trọng Du Du đến như vậy.

-Tại sao cậu lại có suy nghĩ như vậy. Mọi người ở Itê rất xem trọng cậu, nếu cậu xảy ra việc gì, thì chúng tôi cũng sẽ bảo vệ cậu như vậy mà.

-Bảo vệ ư? Bảo vệ ư? Thiên Tứ xem tôi như là kẻ thừa, từ chối tôi vì con bé
đó, còn Đốc Long thì xem tôi là người thay thế cho Nhật Thy. Tại sao tất cả lại đối xử với tôi như vậy?

Thiên Tư cũng nghẹn ngào thay cho Ánh Linh. Quả thực, cô ấy phải là người
chịu đựng sau tất cả mọi chuyện như vậy. KHÔng biết phải nói lời nào,
cậu ta không thể trách cô ấy bây giờ được.-Cậu có biết vì sao mọi người yêu mến Du Du không? VÌ cô ấy luôn yêu đời,
luôn biết đứng dậy sau vấp ngã, không bao giờ coi người hại mình là kẻ
thù, mà sẽ tìm hiểu nguyên nhân vì sao họ ghét mình, rồi tự sửa đổi
mình, biến kẻ thù thành bạn. Cô ấy cũng biết ganh tỵ, nhưng lại có thể
biến lòng ganh tỵ thành mục tiêu để phấn đấu để bằng người ta.

-Cậu nói với tôi những lời này làm gì?

-Cậu ghét Du Du vì cậu đang ganh tỵ, vậy tại sao cậu không biến sự ganh tỵ
thành mục tiêu phấn đấu, cố gắng trở thành người được mọi người yêu quý
như cô ấy. Tôi sẽ ở bên cạnh và ủng hộ cậu.

-Cậu cũng đã biết bộ mặt độc ác, ích kỉ của tôi rồi mà vẫn muốn là bạn của tôi sao?

-Không phải chỉ có tôi thôi đâu, nếu Đốc Long, THiên Tứ, Đại Bảo biết việc
này, thì mọi người vẫn ở bên cạnh cậu, chứ không hề ghét cậu đâu.

-Tôi không biết sẽ có thể hết ghét cô ta được hay không, nhưng những lời nói cậu nói với tôi hôm nay tôi sẽ ghi nhận. Tôi cũng không sợ xấu hổ, nếu
mọi người biết việc tôi làm, vì đã làm thì sẽ chịu.

-Cô ấy nói rằng muốn cám ơn người đã công bố việc này, vì rằng chính người
đó đã nói với mọi người điều mà cô ấy không thể nói. Mặc dù bây giờ mọi
người không chấp nhận và xa lánh cô ấy, nhưng Du Du tin mình có thể lấy
lại lòng tin và sự thân thiện của mọi người.

Ánh Linh im lặng. Cô ta thở dài một cái. Quả thực Ánh Linh rất thích kết
bạn với Du Du, nhưng những gì DU Du có được đã làm cô ta quá đau lòng và tức giận. ĐỐc Long và THiên Tứ luôn dành cho Du Du những tình cảm thật
lòng, nhưng đối với ÁNh Linh chỉ là kẻ thay thế, là kẻ thứ 3.

-Tôi về đây.

-Đừng nghĩ những gì mình đã làm sai, mà hãy nghĩ mình sẽ làm những gì để chuộc lại những lỗi lầm đó.

Ánh Linh lặng lẽ bước đi, vẻ mặt thờ thẫn. Và chỉ khi quay lưng lại, cô ta
mới bắt đầu sụt sịt, nước mắt trào ra. Ánh Linh đã cố gắng không khóc
trước mặt THiên Tư, lúc nào cũng vậy, tỏ ra mạnh mẽ, nhưng trong lòng
đầy tổn thương. Thiên Tư biết rằng không thể nói lên lời nào. Cậu ta
hiểu cảm giác của một người thay thế, khi mà trước đây đã từng thay thế
cho ĐỐc Long. Gió thoảng qua mái tóc của THiên Tư, cậu ta có thể làm gì
để mọi người chấp nhận Du Du?

***Nobu đang nằm dài đọc quyển truyện tranh, chợt nhớ hôm nay là thứ 7, đã 8g
tối. “Không biết con bé Ngốc kia có đến công viên giờ này không nữa.
Nhưng nếu có đến chắc giờ này cũng về rồi. TỐt nhất đừng cho cô bé ấy hi vọng”.Nghĩ vậy, nhưng không
hiểu sao Nobu đứng ngồi không yên. Cậu ta quyết định gập quyển sách lại
và lấy xe moto chạy đến công viên Cỏ Dại.

Gió buổi tối ở công viên khá lạnh. Tiểu Quỳnh ngồi co ro ở buồng điện
thoại. Nobu nhìn thấy cắn môi thở dài một cái: “Đúng là đồ ngốc mà”. Cậu ta tiến lại gần và khoác cho Tiểu Quỳnh cái áo khoác đang mặc. Tiểu
Quỳnh giật mình ngẩng mặt nhìn lên, và nở nụ cười thật tươi.

-CUối cùng anh đã đến rồi!

-Tại sao lại ở đây đến tận giờ này?

-Thì đã bảo là không gặp không về mà.